Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 187: Bùa Giúp Trẻ Con Ngừng Khóc Suốt Đêm

.



Chương 187: Bùa Giúp Trẻ Con Ngừng Khóc Suốt Đêm

Chương 187: Bùa Giúp Trẻ Con Ngừng Khóc Suốt Đêm

Đây là bùa giúp trẻ con ngừng khóc suốt đêm, hỏa khí của trẻ con yếu, có thể nhìn thấy thứ mà người lớn không nhìn thấy được cho nên càng dễ bị lạnh hơn.

Vào thời điểm này, nếu có cha mẹ ở bên cạnh thì tình huống của đứa trẻ sẽ nhẹ hơn một chút, nhưng hiện tại, cha mẹ của đứa trẻ lại ném cậu bé lại cho hai ông bà cụ, mà đứa trẻ đến môi trường xa lạ sẽ càng dễ bị lạnh hơn.

Có lá bùa này rồi, tình hình sẽ chuyển biến tốt lên rất nhiều.

Đợi tiếng chuông tan học vang lên, Vệ Miên nói với Phùng Tĩnh vài câu, viện một cái cớ rồi đi ra ngoài.

"Thưa giáo sư!"

Giáo sư Chu nghe thấy có người ở đằng sau gọi mình bèn quay người lại nhìn, ông ta ôn hòa nói: "Là Vệ Miên đấy à, gần đây thế nào rồi, có theo kịp bài giảng trên lớp không?"

Mới đầu Vệ Miên không thể theo kịp chương trình học, có không ít lần phải chường mặt tới tìm giáo sư xin chỉ dạy, khiến cho hồi đó giáo sư Chu còn nghi ngờ rốt cuộc cô gái trẻ này có phải dựa vào bản lĩnh để thi đỗ đại học Thanh Bình hay không.

"Em vẫn có thể theo kịp ạ, muốn đạt tiêu chuẩn chắc hẳn không thành vấn đề." Vệ Miên đáp.

"Không thể cảm thấy đạt tiêu chuẩn đã là được đâu..." Giáo sư Chu không nhịn được mà muốn uốn nắn suy nghĩ này của Vệ Miên.

Rõ ràng đứa trẻ này rất thông minh, nếu chuyên tâm hiếu học thì chắc chắn có thể giành được thành tựu không nhỏ.

Nhưng còn chưa đợi giáo sư tiếp tục nói thì Vệ Miên đã lên tiếng trước: "Giáo sư, tối mấy hôm nay, cháu gái nhà giáo sư đã gào khóc không ít rồi phải không?"

Lời đến bên miệng của giáo sư Chu chợt kìm lại, nhắc đến đứa cháu gái này là ông cụ lại không nhịn được mà thở dài, rõ ràng vẫn đang trong độ tuổi bú sữa nhưng người mẹ kia lại bỏ rơi đứa trẻ một cách vô trách nhiệm đến như vậy.

Khiến cho ông cụ với bạn già luống cuống tay chân, hai người đã bao nhiêu năm rồi không chăm sóc một đứa trẻ nhỏ như thế, cũng không biết có phải vì bọn họ chăm sóc không ổn thỏa hay không mà từ lúc tới nhà cho đến nay, đứa bé ấy ngày nào cũng khóc.

Khóc đến mức hai vợ chồng già suốt cả một đêm không thể nào ngủ được, còn tiếp tục như vậy nữa, đừng nói là bạn già mà đến ngay cả ông cụ cũng chịu không thấu.

"Em cũng nghe nói rồi à?"

Giáo sư Chu sống ngay trong tòa nhà nhân viên ở đằng sau, buổi tối, tiếng khóc của đứa bé truyền đi rất xa cho nên hiển nhiên các hàng xóm đồng thời cũng là giáo sư của trường học đã tới cửa hỏi thăm, sau khi biết được tình huống như thế đều không khỏi thổn thức.

Vệ Miên gật đầu rồi lấy một lá bùa đã được gấp thành hình tam giác từ trong túi áo ra: "Giáo sư, thầy có thể đeo phù triện này lên người đứa trẻ, nó rất có tác dụng đối với việc giúp trẻ nhỏ ngừng khóc trong đêm."

Trong khoảng thời gian này, giáo sư Chu đã thử hết tất cả những biện pháp có khả năng một lượt rồi, thậm chí ông cụ còn lén lút thử luôn cách gọi hồn gì đó mà người hàng xóm lâu năm nói, chỉ là vẫn không có hiệu quả như cũ.

Bây giờ, nếu ai có biện pháp có thể ngăn được tiếng khóc của đứa trẻ kia thì ông ta đều muốn thử một lần. Huống chi, bản thân ông ta còn là một người học lịch sử, từ xưa đã có rất nhiều chuyện mà khoa học không có cách nào giải thích được, nói thật thì đám người giống như bọn họ còn mê tín hơn bất cứ ai.

Cho nên, giáo sư Chu cũng không khách sáo nữa mà trực tiếp nhận lấy lá bùa.

"Lá bùa này bao nhiêu tiền, cũng không thể để em tự trả được, sinh viên các em cũng không có bao nhiêu..." Giáo sư Chu vừa nói vừa mò vào trong túi áo, muốn lấy tiền ra trả cho Vệ Miên nhưng lại phát hiện ví tiền của mình vẫn để ở trong văn phòng, vừa rồi không mang theo.

"Không cần đâu giáo sư, lá bùa này cũng không đáng tiền gì cả, thầy đừng khách sáo với em, còn nữa, trước đây em cũng đã rước thêm không ít rắc rối cho thầy rồi."

Giáo sư Chu nghe thấy Vệ Miên nói như vậy cũng không còn khách sáo nữa, nghĩ đến sau này cứ quan tâm cô ở một vài phương diện khác cũng được.

Chủ yếu là trong quan niệm của ông cụ thì mấy lá bùa giấy như vậy đi đến đạo quan đều có thể cầu được, có khả năng chỉ cần quyên góp một ít tiền hương hỏa, khoảng hai, ba trăm đồng là đủ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận