Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 815: Quan Tài Dựng Thẳng Đứng

.



Chương 815: Quan Tài Dựng Thẳng Đứng

Chương 815: Quan Tài Dựng Thẳng Đứng

Nhưng nếu thật sự là bày cục thì hộ gia đình kia chắc hẳn sẽ nói chuyện này cho con cháu đời sau biết, ít nhất cũng phải cho bọn họ biết mà bảo vệ khu vực này chứ, bằng không sẽ xuất hiện tình huống như bây giờ, ví dụ như mảnh đất này bị người xây tòa nhà chẳng hạn.

Nhưng lúc Vệ Miên vừa mới đào xuống lại phát hiện ra một chuyện thần kỳ, không biết rốt cuộc người thiết kế tòa nhà cố tình hay là vô ý, vậy mà móng của trung tâm mua sắm chỉ cao hơn vị trí của cổ mộ đúng nửa mét.

Nói cách khác, nếu như lúc đầu tiếp tục đào sâu xuống hơn nửa mét thì chắc chắn sẽ phát hiện ra chỗ này.

Về phần rốt cuộc là vô tình hay là trùng hợp vậy cô không biết được rồi.

Vệ Miên nghi ngờ người nhà này cũng giống như người mà sư huynh đã nói đến, dùng sát khí để áp chế người thân ở đây, cốt là muốn trăm năm vinh hiển cho gia tộc sau này, chỉ là sau này rốt cuộc quản lý sơ suất hay là gì đó, đợi cô xử lý xong chuyện ở đây và ra ngoài rồi lại nói sau.

Cái xẻng công binh trong tay Vệ Miên xúc gạch gạo nếp sang một bên, số gạch này đã được chôn dưới lòng đất rất nhiều năm rồi nhưng rốt cuộc vẫn cứng chắc như cũ, thậm chí cô còn cảm thấy phải dùng sức hơn cả đào bê tông cốt thép.

Nhưng Vệ Miên đã thêm một BUFF cho xẻng công binh, mấy chuyện này hoàn toàn không phải vấn đề.

Rất nhanh cô đã xuống đến tận cùng, đợi sau khi nhảy xuống mới phát hiện ra, tia sáng mà mình vừa nhìn thấy xuyên qua khe hở phát ra từ viên dạ minh châu trên tường thành.

Trong mộ thất hình vuông, hai bên vách tường đối diện lần lượt khảm một viên dạ minh châu to bằng quả trứng chim cút.

Thật ra cũng không sáng cho lắm nhưng trong mộ cổ tối tăm như hũ nút này đã là thứ ánh sáng hiếm có rồi.

Cô liếc mắt nhìn xung quanh, ở đây cũng không có chỗ dư thừa nào cả, đường hầm mà cô cho rằng cũng không có, bất cứ một giới thiệu có liên quan đến chủ nhân của mộ cổ cũng không có nốt.

Trong mộ thất trống không chỉ có một chiếc quan tài dựng thẳng đứng xuất hiện trước mặt cô.

Vệ Miên cũng không vội vàng đi qua đó mà dùng đèn pin chiếu xung quanh một vòng, phát hiện ra địa hình ở chỗ này rất kỳ quái, giống một cái phễu khổng lồ, bên trên hẹp bên dưới rộng.

Nói là rộng nhưng trên thực tế cũng không quá mười mét.

Nhìn xong xung quanh, tầm nhìn của Vệ Miên lại chuyển về phía quan tài ở chính giữa, chiếc quan tài này cao chừng ba mét, rộng khoảng hơn một mét, nó đứng thẳng trong bóng tối mang tới cảm giác áp lực vô cùng lớn.

Điều khiến cô cảm thấy bất thường ở đây là khí tức tản ra từ quan tài, thấp thoáng có một loại cảm giác khiến người sợ hãi.

Loại cảm giác này...

Vệ Miên cất điện thoại đi, trong mộ cổ lại khôi phục thứ ánh sáng màu trắng lờ mờ, cô đổi cái xẻng công binh sang tay trái, tay phải thì thò vào túi.

Đúng lúc này, đột nhiên chiếc quan tài dựng thẳng trên mặt đất lại chấn động dữ dội, là một loại chấn động có thể kéo theo toàn bộ mộ thất đó.

Cùng lúc đó, một luồng sát khí lớn mạnh lan tỏa ra xung quanh.

Vệ Miên hơi nhíu mày lại, ánh mắt cảnh giác vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài kia.

Cô có thể cảm giác được cái thứ ở bên trong muốn lao ra ngoài nhưng mỗi một lần thử là một lần thất bại.

Vệ Miên tiến lên một bước, đến khi cách chiếc quan tài gần hơn, cô quan sát thật kỹ bên trên nó. Lúc này, cô mới phát hiện ra, hóa ra cỗ quan tài này không phải một màu đen hoàn toàn, mà trông giống một khúc gỗ bình thường hơn, vì thấm quá nhiều máu lại trải qua ngày ngày đêm đêm ngâm nhúng mới biến thành màu nâu sẫm như vậy.

Chỉ vì ánh sáng trong mộ thất ảm đạm mới khiến người cảm thấy chiếc quan tài này màu đen.

Lại gần hơn mới phát hiện ra trên nắp quan tài còn khắc ấn ký chằng chịt, Vệ Miên nhanh chóng nhận ra phù văn bên trên này không chỉ có một loại nhưng tác dụng lại là xếp chồng.

Đợi khi cô nhìn xong toàn bộ phú chú trong phạm vi tầm nhìn, khóe mắt lại liếc thấy mấy chiếc đinh đặc biệt kia, sắc mặt của cô lạnh hẳn đi với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Trước đó cô còn nghi ngờ mục đích chôn người ở chỗ này nhưng bây giờ đã càng thêm chắc chắn.

Từ xưa đến nay chưa từng thiếu loại người ích kỷ vụ lợi đến mức không coi mạng người ra gì, nhưng có thể làm được đến mức này thì thật sự rất hiếm có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận