Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 1084: Lấy bảo vật

Uỳnh!
Cả dãy sơn mạch rung chuyển dữ dội, sâu phía trong có kim quang bắn lên. Nơi ánh sáng chói chang nhất là một tòa cổ điện dần dần xuất hiện trước vô số ánh mắt thèm thuồng.

Thần Vật Bảo Khố!

- Đó chính là Thần Vật…Huyền Thiên Điện sao?

Lâm Động cũng nhìn tòa cổ điện với ánh mắt chấn động, hắn cảm nhận được một luồng năng lượng vô cùng cổ xưa tỏa ra từ đó.

Kim quang giống như một thứ chất lỏng lưu chuyển bên ngoài cổ điện. Thứ kim quang đó vô cùng mỏng manh nhưng Lâm Động cảm thấy nó không thể phá hủy.

- Thần Vật Bảo Khố, cuối cùng cũng xuất hiện rồi!

Vô số thân ảnh lao vút lên không trung, ánh mắt rực cháy nhìn tòa cổ điện, tiếng ồn ào xôn xao cũng trào dâng.

Lâm Động nhìn bốn phía, nhận thấy các thế lực đều đang nóng lòng ra tay rồi. Ngay Huyết Long Điện, Kim Viên và Quỷ Điêu cũng có động tĩnh.

Rõ ràng, đứng trước Thần Vật Bảo Khố, ngay ba đại Yêu Soái cũng không thể giữ bình tĩnh.

- Đại ca, không ai vào được bảo khố này, nhưng mỗi lần mở ra đều có Thần Vật bay ra. Đến lúc đó, nếu thấy có món gì tốt thì có thể dùng Cổ Thần Bài để đoạt lấy.

Tiểu Viêm nói.

- Có điều, vì chỉ dùng Cổ Thần Bài mới lấy được Thần Vật nên một khi chúng ta lấy được thì phải cẩn thận một chút.

Lâm Động gật đầu, lúc này có biết bao kẻ đang nhăm nhe Thần Vật, nhưng Cổ Thần Bài lại chỉ có gần mười cái, khi có Thần Vật ra khỏi bảo khố là chắc chắn có kẻ đỏ mắt.

- Chưa ai thử cố mở bảo khố sao?

Lâm Động nhìn quanh rồi bỗng hỏi. Tuy hắn biết Huyền Thiên Điện rất mạnh, nhưng ở đây nhiều cường giả như vậy, liên hợp lại chắc chắn sức mạnh sẽ rất khủng khiếp.

- Đã từng thử, vào lúc bảo khố mới xuất hiện từng có thế lực liên thủ định cưỡng ép mở bảo khố. Nhưng cuối cùng không phá vỡ được bảo khố mà ngược lại chết đến bảy tám phần nhân lực, trừ những người thực lực cực mạnh ra thì chết sạch.

Trần Thông tiếp lời.

- Vì thế đến bây giờ căn bản không ai dám liều, dù là ba đạ Yêu Soái.

Lâm Động nghe thế không khỏi thấy kinh ngạc. Tuy biết Huyền Thiên Điện chắc chắn không hề đơn giản, nhưng không ngờ lại biến thái đến vậy…Điều này khiến hắn càng thấy nóng đầu, thứ Thần Vật này không thể để rơi vào tay Thiên Long Yêu Soái được.



Trong khi mấy người Lâm Động nói chuyện thì kim quang cũng sáng chói đến cực hạn, cổ điện cũng đã đứng vững trên mặt đất. Thứ khí tức cổ xưa như vĩnh hằng đó khiến người ta kính sợ.

Mặt đất rung chuyển dữ dội dần dần bình ổn, tòa điện im lìm đứng đó, cả dãy sơn mạch cũng như trở nên yên tĩnh. Có điều những tiếng thở gấp gáp nặng nề đã để lộ cơn sóng ngầm đằng sau sự yên tĩnh.

Lâm Động nhìn cổ điện, một lúc sau thì đồng tử co lại, chỉ thấy kim quang lan tràn quanh cổ điện giống hư vầng mặt trời chói lòa, dần dần bay lên từ dãy sơn mạch.

Vút!

Bỗng một vệt kim quang bắn ra từ trong đại điện rồi cong xuống tạp thành một vòng sáng bên trên đại điện.

Vòng kim quang xoay chuyển, ngay sau đó có vô số vòng sáng nhiều màu sắc phát ra từ đó.

- Thần Vật xuất hiện rồi?

Cả dãy sơn mạch dường như vì sự xuất hiện của những vòng sáng kia mà trở nên hừng hực. Tất cả cùng đỏ mắt, như có dấu hiệu cùng biến thành dã thú vậy.

Vòng sáng màu kim xoay chuyển, vô số vòng sáng khác cũng chuyển động theo nó, khi tốc độ tăng dần, chỉ thấy vô số chùm sáng đột nhiên bắn ra.

Uỳnh!

Khi đó, cuối cùng cả sơn mạch cũng bạo động, những người vừa rồi còn kiềm chế thf giờ đã lao tới như thiêu thân.

Bùm bùm!

Trong những chùm sáng kia thấp thoáng có thể nhìn thấy nhiều thứ với những hình dạng khác nhu. Mỗi chùm sáng bắn ra cũng không quá một nghìn trượng đã bị vô số người bao phủ lấy, rồi những trận tranh đoạt nổ ra, nguyên lực, kình khí bùng nổ, những tiếng kêu thảm thiết cũng vang vọng khắp không gian.

Muốn giành được bảo vật từ bao nhiêu người như vậy không phải dễ.

Trên đỉnh núi, Lâm Động lạnh lùng nhìn cảnh tượng tranh đoạt ác liệt đó, không hề có ý định ra tay. Những thứ vừa bắn ra chẳng qua chỉ là những món hạng thấp, chưa thể coi là Thần Vật, nhưng dù là vậy cũng đủ sánh ngang với thiên giới linh bảo. Với nhiều người đó cũng là bảo bối rồi, vì vậy dẫn đến những cuộc tranh giành đổ máu cũng không có gì lạ.

- Bảo bối thật sự vẫn còn ở bên trong…

Lâm Động nhìn chăm chăm vào quầng kim quang trên đại điện, trong đó thỉnh thoảng lại có những quầng sáng chói lòa, nhưng dường như chúng bị kim quang trói buộc, không thể thoát ra mà chỉ có thể bắn tứ tung bên trong.

Sơn mạch vẫn hỗn loạn, hơn nữa, khi ngày một nhiều chùm sáng bắn ra thì sự hỗn loạn càng tăng thêm. Mùi máu tanh nồng bao trùm cả dãy sơn mạch.

Lâm Động và người của Lôi Uyên Sơn chỉ đứng yên lặng trên đỉnh núi. Cùng với họ còn có thế lực các Yêu Soái và những thế lực mạnh trong Thú Chiến Vực.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Khoảng hơn mười phút sau, đột nhiên từ ngọn núi cách đó không xa có một thân ảnh khá to lớn bay ra. Kẻ đó cơ bắp cuồn cuộn, tạo cảm giác mạnh mẽ không ngờ.

- Đó là Man Ngưu Yêu Soái, thực lực không hề thua kém Từ Chung.

Tiểu Viêm nhìn thân ảnh đó, nói.

Lâm Động khẽ gật đầu. Man Ngưu lúc này thân thể ở giữa không trung, tay nắm lại, một tấm Cổ Thần Bài hiện ra, cánh tay hắn rung lên, Cổ Thần Bài biến thành một đạo ki quang bay thẳng về phía quầng kim quang.

Uỳnh!

Đạo kim quang kia vừa bắn vào quầng sáng thì đột nhiên căng lên, rồi tất cả cùng cảm nhận được một luồng năng lượng cuồng bạo đến cực điểm lao ra theo đường kim quang và bắn về phía Man Ngưu Yêu Soái.

Hừ!

Man Ngưu Yêu Soái thấy thế hừ một tiếng, cơ thể bùng phát ánh sáng xám, thân thể biến to lên gấp đôi. Hắn tóm lấy đạo kim quang, rung lên một cái, kim quang bắn ngược lại. Khi chùm sáng đó bắn ngược ra sau thì ở điểm cuối có gắn theo một cây rìu khổng lồ màu đen, trên nó phủ đầy những đường hoa văn cổ xưa.

Ồ!

Vô số ánh mắt nhìn về cây rìu tỏa ra thứ năng lượng không tầm thường đó, lập tức phát ra những tiếng kêu kinh ngạc. Họ có thể cảm nhận được khoảng cách giữa món bảo vật này với những thứ linh bảo trước đó bắn ra.

Man Ngưu cũng mừng rỡ, bay tới tóm lấy cây rìu khổng lồ, rồi nguyên lực bùng nổ, hung quang quét khắp bốn phía. Thủ hạ của hắn cũng nhanh chóng bao quanh bảo vệ hắn.

- Vận khí của hắn cũng tốt thật, lấy được một món Thần Vật rồi.

Tiểu Viêm khá ngạc nhiên, nói.

Lâm Động gật đầu, trong quầng kim quang tràn đầy thứ năng lượng cuồng bạo dị thường. Ngay cả khi có Cổ Thần Bài thì muốn có Thần Vật phần lớn cũng chỉ dựa vào vận khí mà thôi.

Sau khi Man Ngưu Yêu Soái có thu hoạch, những Yêu Soái khác cũng không kiềm chế được nữa. Trong đó có ả Tần Sư mà Lâm Động từng giao đấy ở Bách Thú Lĩnh. Nhưng vận khí của hắn không bằng Man Ngưu Yêu Soái, có Cổ Thần Bài nhưng cuối cùng chẳng lấy được chút gì, khiến hắn vô cùng phẫn nộ.

Lâm Động thấy thế cũng buồn cười, rồi hắn nhìn sang ba đại Yêu Soái. Ba người bọn Thiên Long Yêu Soái đều đang nhìn chăm chăm quầng sáng đó. Quanh người chúng tỏa ra thứ năng lượng đặc biệt, rõ ràng chúng đang dùng các thủ đoạn để tìm thứ bảo bối đáng giá nhất.

Lâm Động nheo mắt nhìn quầng kim quang, tinh thần lực lặng lẽ lan tỏa, nhưng khi tinh thần lực chạm vào kim quang thì bị nghiến tan tành.

Nhưng điều đó không khiến Lâm Động thất vọng mà hắn lại cười. Lượng tinh thần lực bị vỡ ta đó lại ào ào chảy về phía quầng kim quang. Thời gian khổ tu vừa rồi rõ ràng đã khiến Lâm Động khống chế tinh thần lực tốt hơn trước rất nhiều.

Tinh thần lực xâm thực mọi chỗ, tuy thất bại liên tục nhưng cuối cùng vẫn có một tia tinh thần lực đã lọt vào trong. Ngay lúc đó, tình hình ở bên trong cũng nhanh chóng được phản hồi về não Lâm Động.

Lâm Động bỗng nhiên mở mắt, tận sâu bên trong bỗng dâng tràn một niềm hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận