Vũ Động Càn Khôn

Chương 131: Tử Nguyệt

"Quả nhiên."

Nghe được câu này, Lâm Động nhất thời nở nụ cười khổ, hắn không nghĩ tới mình lại là đối tượng tranh giành như vậy, trước đó không lâu hắn mới bị Vạn Kim Thương Hội lôi đi tranh đoạt Đan Tiên Trì với Huyết Lang Bang, hiện giờ lại bị Nham đại sư mời tham gia tháp đấu.

Lần trước vì Đan Tiên Trì đã đắc tội Huyết Lang Bang, lần tháp đấu này chính là việc tranh đoạt giữa hai Phù Sư Hội của hai thành thị lớn, nó có ý nghĩa là đại biểu cho toàn bộ Phù sư của hai thành thị, nó khó giải quyết hơn tranh đoạt Tiên Trì nhiều.

"Đại sư, tiểu tử cũng mới chỉ sơ luyện Tinh Thần Lực, giao cho tiểu tử chuyện quan trọng như vậy sợ rằng không ổn đâu?"

Lâm Động nghĩ trước ngôn từ sau đó cẩn thận nói, nếu như là người bình thường thì hắn đã cự tuyệt rồi, nhưng dù sao Nham đại sư cũng có ân tình với hắn, nếu như thẳng thắn cự tuyệt thì không ổn.

"Tuy rằng thời gian tu luyện Tinh Thần Lực của ngươi không dài, nhưng mà năng lượng lại vượt trội so với đám Phù sư trẻ tuổi ở Viêm Thành, thực lực là trên hết, thời gian tu luyện ngắn hay dài chỉ là thứ yếu."

Nham đại sư mỉm cười, nói.

Lâm Động cười khổ, xem ra Nham đại sư đã quyết tâm phải mời bằng được hắn xuất thủ.

"Ha hả, ngươi có lo lắng chuyện Huyết Lang Bang không?"

Nhìn thấy Lâm Động không nói lời nào, Nham đại sư cũng hiểu tiểu tử này lo lắng điều gì, lập tức nói.

Lâm Động chần chừ một chút, khẽ gật đầu, lần này giết Ngụy Thông, đã hoàn toàn đắc tội với Huyết Lang Bang, mà thực lực hiện giờ của Lâm gia không cách nào chống lại Huyết Lang Bang, tuy nói có Vạn Kim Thương Hội trông chừng, nhưng đối mặt với một thế lực như Huyết Lang Bang không đơn giản, đây cũng là nguyên nhân vì sao nửa tháng này Lâm Động một mực khổ tu không dám buông lỏng.

"Nếu như ngươi có thể làm cho Phù Sư Tháp ở lại Viêm Thành, ta cam đoan với ngươi, Huyết Lang Bang sẽ không dám động tới Lâm gia."

Nham đại sư cười nhạt nói.

Nếu như trước đây mà Nham đại sư nói câu này thì hắn sẽ có chút hoài nghi, thực lực của lão tuy mạnh nhưng lại chỉ có một mình, nhưng hiện giờ lại khác, phía sau lưng lão này có một Phù Sư Hội không thua kém gì Huyết Lang Bang, cho nên khi nghe lão nói vậy, hai mắt Lâm Động sáng rực lên.

"Mượn lực lượng bên ngoài bảo hộ gia tộc chỉ là hạ sách, dùng lực lượng của chính mình mới là thượng sách."

Nhìn thấy Lâm Động vẫn chưa quyết định, Nham đại sư cũng không vội, cười nhạt nói:

"Dựa theo ta suy đoán, ngươi chắc phải mất chừng 1 đến 2 tháng mới có thể đột phá tới nhị ấn Phù sư, cho dù tinh thần thiên phú của ngươi rất mạnh nhưng muốn đạt tới tam ấn, chí ít cũng phải chừng một năm, đúng không?"

Lâm Động hơi gật đầu, nửa tháng này tuy hắn vẫn khổ tu, nhưng mà hắn vẫn cảm giác được loại tốc độ không còn nhanh như trước nữa, hiển nhiên là muốn tiến vào Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn hay tam ấn Phù sư không phải là chuyện đơn giản gì, cho dù Lâm Động có Thạch Phù thần bí trợ giúp, nếu không mất chừng hơn 1 năm thì cũng không đột phá được.

Hiện giờ thời gian đang cấp bách, Huyết Lang Bang đang đứng một bên nhìn chằm chằm, một năm thời gian này ai biết sẽ phát sinh những biến cố gì?

"Ta có biện pháp có thể giúp ngươi trong vòng nửa năm đạt tới tam ấn Phù sư."

Câu nói này của Nham đại sư làm cho trái tim Lâm Động đập liên hồi, tam ấn Phù Sư, nếu như hắn có thể đạt tới mức này thì chỉ cần dùng Tinh thần lực cũng có thể sánh ngang với tứ ấn Phù sư, đến lúc đó cho dù không thể chiến thắng Nhạc Sơn, nhưng cũng khiến cho hắn không dám làm bậy.

Chỉ là… nếu như Nham đại sư đã có biện pháp, vậy thì hắn phải tham gia lần tháp đấu này hay sao?

"Lúc nãy ta đã nói, Phù Sư Tháp chính là thánh địa được tôn sùng trong lòng mỗi Phù sư, đây là chuyện vô cùng quan trọng, đồng thời nó còn có một kỳ hiệu nữa là tẩy lễ và rèn luyện tinh thần."

Giống như biết Lâm Động đang suy nghĩ gì, Nham đại sư cười nói:

"Phù Sư Tháp có 9 tầng, cứ lên trên một tầng thì hiệu quả tẩy lễ và rèn luyện tinh thần sẽ mạnh hơn, nếu như ngươi có thể tiến vào tầng thứ 7 thì trong vòng nửa năm có cơ hội đạt tới tam ấn Phù sư."

"Ở tầng thứ 7 này có ẩn chứa Tinh thần lực mà các vị tiền bối suốt đời ngưng tụ, tinh thần uy áp ở nơi đó cực kỳ mạnh, muốn lên được tầng thứ 7 không phải chuyện đơn giản, những năm gần đây trong thế hệ trẻ của Viêm Thành, không một ai có thể leo lên tầng thứ bảy."

"Nhưng mà ta nghĩ với năng lực của ngươi, việc leo lên tới tầng thứ 7 không phải là chuyện gì khó, chỉ cần có thể kiên trì ở tầng thứ 7 mười ngày, thì trong vòng nửa năm chắc chắn ngươi có thể đột phá lên tới tam ấn Phù sư!"

Nhìn Nham đại sư tươi cười, Lâm Động vẫn không nói, hóa ra cái lợi này vẫn phải tự mình tranh thủ, tuy rằng hắn còn chưa trông thấy Phù Sư Tháp, nhưng mà hắn có thể tưởng tượng được mức độ khó khăn khi vượt tháp, ai biết hắn có thể leo lên tới tầng thứ 7 hay không?

Nhìn thấy Lâm Động chần chừ, Nham đại sư nhịn không được cười mắng:

"Lẽ nào điều này vẫn còn chưa thỏa mãn được ngươi hay sao? Trên thế giới này làm gì có chuyện cho không, muốn nhận được điều tốt thì phải tự mình giành lấy, ngươi có thể leo lên tới tầng bao nhiêu thì phải dựa vào chính ngươi, ta cũng chẳng có cách nào giúp cả."

"Mặt khác, nếu như ngươi có bản lĩnh thì có thể xông lên tới tầng thứ 8, ở nơi đó còn có một tinh thần bí kỹ Khí cấp do một vị tiền bối lưu lại, lấy được hay không đó chính là cơ duyên của ngươi."

"Khí cấp tinh thần bí kỹ? !"

Nghe thấy điều này, hai mắt Lâm Động bừng bừng sự hưng phấn, trong khoảng thời gian này hắn có tới Vạn Kim Thương Hội tìm kiếm tinh thần bí kỹ, nhưng mà chúng đều là Tinh Cấp, còn Khí cấp tinh thần bí kỹ thì không thấy cái nào.

"Tiểu tử, những cái tốt ta đã cho ngươi vậy mà ngươi vẫn chưa thấy đủ, ta cũng không còn cách nào khác."

Nham đại sư thổi thổi râu mép, nói.

Tới lúc này, da mặt Lâm Động có dày hơn cũng phải xấu hổ, liên tục gật đầu:

"Tất cả đều theo đại sư căn dặn."

Tuy nói giúp người mà tranh thủ lợi ích là không tốt, nhưng mà thù lao của Nham đại sư quá mức mê người, thậm chí mê người tới mức Lâm Động không thể cự tuyệt.

Nhìn thấy Lâm Động cuối cùng cũng đồng ý, Nham đại sư cũng không khỏi thở dài một hơi, vừa nghĩ tới những thứ mình hứa kia bất giác lại đau lòng, tiểu tử này đúng là một người khó nhờ vả.

"Đại sư, tháp đấu khi nào bắt đầu? Đối thủ của ta có thực lực gì?"

Nếu như đã đáp ứng thì Lâm Động cũng phải tìm hiểu một chút về đối thủ của mình.

"Ha hả, tỷ thí tháp đấu tương đối kỳ lạ, bởi vì nó không phải tỷ thí bình thường, mà lại lấy một phương pháp khác phân định thắng bại, đó chính là vượt tháp!"

Nham đại sư mỉm cười nói.

"Vượt tháp?"

Lâm Động ngẩn người, dường như hắn cũng đoán được một chút:

"Vượt Phù Sư Tháp?"

"Đúng, phương thức tỷ thí chính là vượt Phù Sư Tháp, người nào có thể lên tới tầng cao hơn, kiên trì trong thời gian lâu hơn, người đó là người thắng."

Nham đại sư cười nói.

"Vậy đây chẳng phải là thù lao cho ta hay sao?"

Lâm Động ngạc nhiên nói.

"Hình như là vậy."

Nham đại sư nở nụ cười, trong nụ cười của hắn đúng là cực kỳ giảo hoạt.

Nhìn Nham đại sư cười giảo hoạt, da mặt Lâm Động co rút lại, hóa ra thù lao chính là thứ phải tỷ thí!

"Xem như đại sư lợi hại."

Lúc này, không thể đổi ý được cho nên Lâm Động chỉ còn cách oán hận nói một câu.

"Lần trước, người của Thiên Hỏa thành leo tới tầng thứ mấy?"

"Tầng thứ sáu, đồng thời ở nơi đó kiên trì 6 ngày."

Nham đại sư khẽ thở dài:

"Nghe nói hiện giờ ở Thiên Hỏa thành có xuất hiện một thiên tài Phù sư trẻ tuổi, nếu như ta đoán không sai, thành tích của họ năm nay có lẽ sẽ tốt hơn so với năm ngoái."

Lâm Động gật đầu, Thiên Hỏa Thành là thành thị đứng thứ 2 ở Thiên Đô Quận, tài nguyên cung cấp cho những thiên tài này đương nhiên phải hơn Viêm Thành.

"Cho nên hiện giờ nếu ngươi muốn thắng thì phải xông lên được tầng thứ 7."

Nham đại sư sắc mặt nghiêm túc nói.

"Viêm Thành lớn như vậy, trong Phù Sư Hội kiểu gì chẳng có Phù sư trẻ tuổi?"

Lâm Động nhíu nhíu mày, lẽ nào bọn họ đã đem toàn bộ hi vọng đặt trên người của hắn?

"Ha hả, Phù Sư Hội của ta đương nhiên là cũng có người tài."

Nham đại sư mỉm cười, chợt vỗ nhẹ bàn tay, khi tiếng vỗ tay vang lên, cửa trúc cũng được đẩy ra, ngay sau đó, một thân thể thướt tha chậm rãi đi vào.

Lâm Động quay đầu lại nhìn về phía sau, trong hai mắt lập tức hiện lên sự kinh ngạc.

Nữ tử này vóc người cao gầy, mặc một chiếc váy màu tím, da thịt trắng như tuyết, mày liễu mảnh khảnh, mặt trái xoan, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, đúng là một cô gái mỹ lệ, chỉ là gương mặt quá lạnh lùng khiến cho người khác khó mà thân cận.

"Lão sư."

Cô gái áo tím đi vào trong trúc phòng, quay sang Nham đại sư thi lễ một cái, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Từ khi tiến vào trong này, cô gái áo tím không hề liếc nhìn Lâm Động một cái, nhưng mà điều này cũng không ngoài ý muốn của Lâm Động, con gái mỹ lệ đương nhiên thường như một khối băng không để ý tới nhân tình, muốn nàng đối với mình tốt trừ khi gặp quỷ.

"Cô gái này chính là người kiệt xuất nhất của Phù Sư Hội chúng ta, Tử Nguyệt, hiện giờ nó cũng là Nhị ấn Phù sư."

Nham đại sư cười nói.

Nghe vậy, Lâm Động cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới băng sơn mỹ nhân này lại có thể là Nhị ấn Phù sư, xem ra tinh thần thiên phú của nàng cũng không kém.

"Tử Nguyệt, Lâm Động tiểu hữu đây cũng là Phù sư của Viêm Thành chúng ta, lần này ta mới hắn tới là muốn chia sẻ trách nhiệm trong tháp đấu với con."

Nham đại sư nhìn về phía băng sơn mỹ nhân tên là Tử Nguyệt, dùng thanh âm ôn hòa nói.

Nghe thấy Nham đại sư nói như vậy, Tử Nguyệt mới dùng đôi mắt băng lãnh của mình nhìn Lâm Động, sau đó lập tức thu hồi, thản nhiên nói:

"Lão sư, lần này con sẽ đánh cho Thiên Hỏa thành hoa rơi nước chảy mà về."

Câu nói của nàng tuy bình thản nhưng lại lạnh lùng, tuy rằng không nói thẳng, nhưng Lâm Động hiểu được, cô ta muốn nói với Nham đại sư rằng, việc mời người này là quá thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận