Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 1095: Tiểu Điêu đấu Thiên Long

Chùm tử hắc quang bắn thẳng lên tầng may, một luồng áp lực mạnh mẽ đến cực đoan ập xuống, cả trời đất vì thế mà rung chuyển dữ dội.
Đồng tử Thiên Long Yêu Soái co lại nhìn khí thế kinh người của Tiểu Điêu, không kìm được biến sắc mặt. Tuy cùng là Chuyển Luân Cảnh nhưng Tiểu Điêu lại khiến hắn có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Trong yêu thú giới, chuỗi thức ăn có hình kim tự tháp, và Thiên Yêu Điêu thuộc đỉnh của kim tự tháp đó. Tuy Thiên Long Yêu Soái đẳng cấp không thấp, nhưng so với Tiểu Điêu thì vẫn còn kém một bậc.

Có điều, tuy cảm thấy nguy hiểm nhưng dù sao Thiên Long Yêu Soái cũng không phải loại tầm thường. Cục diện đến mức này hắn không thể không ứng chiến. Mà hắn cũng khá tự tin vào bản thân, tuy Tiểu Điêu là Thiên Yêu Điêu nhưng dù có chiếm thế thượng phong cũng khó lòng khiến hắn quá mức thảm hại. Đến lúc đó, tìm cơ hội chạy cũng không tổn hại đến danh tiếng của hắn.

Nghĩ vậy, ánh mắt Thiên Long Yêu Soái tối lại, quả thực Thiên Yêu Điêu tộc không ai muốn động vào, nhưng hắn cũng không sợ sệt như hai người bọn Kim Viên, vì dù gì hắn cũng có bối cảnh không tầm thường.

- Từ lâu đã nghe danh Thiên Yêu Điêu tộc lợi hại, nay có cơ hội thì ta cũng muốn thỉnh giáo!

Thiên Long Yêu Soái quát lên, bước chân ra, đằng sau, sáu cái cánh bao phủ đầy sinh tử khí, khí tức bùng nổ, rõ ràng hắn đã thúc đẩy thực lực Chuyển Luân Cảnh đến mức cao nhất.

Tiểu Điêu ngẩng lên, trên gương mặt tuấn mỹ của hắn là nụ cười hung hãn. Đôi cánh dơi hàng nghìn trượng của hắn giang rộng, cuồng phong cuồn cuộn, thân ảnh hắn thì bỗng chốc biến mất.

Ngay vào khoảnh khắc Tiểu Điêu biến mất thì đôi cánh của Thiên Long Yêu Soái cũng chuyển động, thân hình lóe một một cái lùi về sau mấy nghìn trượng, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta há hốc mồm.

Phụt!

Thế nhưng ngay khi Thiên Long Yêu Soái vừa mới xuất hiện trên khoảng không cách đó vài nghìn trượngt hì không gian phía sau bỗng tách ra. Một đạo quang chưởng lấp lánh ánh hắc tử quang, mang theo sinh tử khí hùng hồn đánh xuống.

Một quyền tung ra, tất cả mọi người đều nhìn thấy không gian đều nổ tung.

Thiên Long Yêu Soái vội vàng quay người, tốc độ của Tiểu Điêu khiến hắn kinh ngạc không ngớt. Lúc này rõ ràng không thể tránh né được nữa, cả cánh tay hắn bỗng mọc ra chi chít những tấm vảy màu đỏ rực, rồi nắm lại thành quyền đánh ra.

Rầm!

Hai bên đâm sầm vào nhau, sóng năng lượng kinh người cuồn cuộn như vũ bão. Không khí xung quanh hai người trong vòng vạn trượng đều bị kình khí đánh tan tành thành một chân không.

Thiên Long Yêu Soái trước đó đã một quyền đánh bay Lâm Động, thế nhưng uy phong của hắn rõ ràng không thể bộc lộ được vào lúc này.

- Cút!

Bỗng một tiếng quát lạnh lùng vang lên, sắc mặt Thiên Long Yêu Soái kịch biến, lớp vảy trên cánh tay đã tan tành không còn gì, cả thân thể bay ngược ra sau một cách thảm hại.

Tất cả nhìn Thiên Long Yêu Soái một chiêu bị rơi vào thế hạ phong, mí mắt không kìm được mà co giật. Quả nhiên, không hổ là Thiên Yêu Điêu tộc, nếu cùng đẳng cấp, có lẽ ngoài cường giả của ba bá tộc còn lại thì có lẽ chẳng ai đánh lại được họ nữa.

- Ngươi chỉ có vậy thôi sao?

Thân hình Tiểu Điêu hiện ra với vẻ mặt đầy khinh miệt. Khác với cái sát ý ngầm của Lâm Động, Tiểu Điêu lúc nào cũng thể hiện sự bá đạo và ngạo khí ra mặt, nhưng đằng sau bá khí đó cũng có sự tinh tế của riêng hắn.

- Ngươi đắc ý hơi sớm quá đấy!

Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tím lại, chân bước ra, không khí dưới chân như nổ tung, sinh tư khí tạo thành những vòng xoáy quanh người hắn, tiếng long ngâm cũng vang vọng khắp bầu trời.



- Bá Long Bằng Thiên Quyền!

Sau tiếng hét của Thiên Long Yêu Soái, chỉ thấy phía sau hắn bỗng có sáu con phi long khổng lồ hiện ra, rồi chúng gầm thét theo nắm đấm mà lao tới.

Nắm đấm khổng lồ khiến cả không gian nổi cuồng phong.

- Chỉ với chút bản lĩnh đó mà cũng dám xưng hiệu Bá Long? Thể diện của Long tộc bị ngươi phá hủy rồi!

Tiểu Điêu cười khảy, hắn nhìn nắm đấm đang lao tới, rồi giơ ra một bàn tay với hắc tử khi lấp lóe bên trên.

Rầm!

Cự quyền đánh thẳng lên chưởng của Tiểu Điêu, thế nhưng công thế hung hãn đó khí tiếp xúc với bàn tay Tiểu Điêu thì dừng lại, thân hình Tiểu Điêu không hề rung chuyển.

Cảm giác này giống như tất cả sức mạnh của Thiên Long Yêu Soái đều bị Tiểu Điêu hấp thụ hết vậy.

- A a a a!!!

Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tím tái, gầm lên từng trận, long quyền khổng lồ tung ra vô số đạo tàn ảnh, nguyên lực trong trời đất cũng vì quyền phong mà bao động. Thế nhưng dù công thế có hung hãn thế nào thì Tiểu Điêu vẫn đứng trên không, hai tay khẽ di động đón hết công thế cuồng bạo, thân thể không hề di chuyển chút nào.

- Nhị ca lợi hại thật!

Tiểu Viêm nhìn hai trận chiến không kìm được tán thưởng.

Lâm Động khẽ gật đầu, Tiểu Điêu hiện nay cũng đã là Chuyển Luân Cảnh, nhưng ở tầng thứ này hiển nhiên hắn mạnh hơn Thiên Long Yêu Soái một bậc. Hơn nữa cộng với thể chất cường hãn của Thiên Yêu Điêu tộc, rõ ràng Thiên Long Yêu Soái không phải đối thủ của hắn.

- Trước đây chỉ nghe hắn khoác lác về thực lực đỉnh cao. Giờ xem ra đúng là có thể tin được.

Lâm Động cảm khái. Trước đây rất lâu, trong mắt hắn một cường giả Niết Bàn Cảnh cũng đã cường hãn không địch nói, còn Tiểu Điêu cũng chỉ là một yêu linh không có nhiều sức mạnh, thậm chí có thể tiêu biến bất cứ lúc nào.

Lâm Động hồi đó có lẽ không thể ngờ mình lại có ngày hôm nay, còn Tiểu Điêu cũng không thể ngờ hắn thực sự có ngày trở lại với thời kỳ đỉnh cao.

Chỉ hai người mới hiểu hai huynh đệ họ đã phải trả giá nhiều dến mức nào khi đối mặt với những cường địch.

Nhưng dù thế nào thì họ hiện nay cũng đã được báo đáp.

- Thiên Long Yêu Soái không phải đối thủ của Tiểu Điêu.

Lâm Động cười.

Bùm!

Ngay khi Lâm Động dứt lời thì Tiểu Điêu đã tung chưởng, một chưởng nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng kèm theo phong lôi mạnh mẽ, đánh thẳng lên long quyền hung hãn đang đánh tới.

Nhưng lần này sắc mặt Tiểu Điêu lại lạnh đi, bàn tay cong lại thành trảo, hắc tử quang ngưng tụ lại ở đầu ngón tay gần như thành dịch thể.

- Thiên Yêu Thủ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Tiểu Điêu hô lên một tiếng, chỉ thấy bụp một tiếng, long quyền nổ tung, Tiểu Điêu lướt tới, trảo xuyên qua long quyền đánh lên cánh tay Thiên Long Yêu Soái, năm ngón tay nhọn hoắt cắm phập xuống.

Rắc!

Tiếng xương cốt gãy rời cùng với máu tươi bắn ra, Thiên Long Yêu Soái thét lên thảm thiết, rồi mọi người kinh hãi khi thấy một bàn tay của Thiên Long Yêu Soái đã bị dứt đứt.

Cảnh tượng này khiến không ít người da đầu tê dại, thậm chí hai người bọn Kim Viên khóe miệng cũng co giật. Thiên Long Yêu Soái bản thể là Lục Dực Phi Long, tuy nhục thể không được như Long tộc chân chính, nhưng cũng không phải tầm thường. Dù là hai bọn chúng cũng không thể dễ dàng dứt đứt tay hắn như vậy. Nhưng lúc này dưới bàn tay của Tiểu Điêu, nhục thể của hắn lại mong manh đến vậy.

- Á!!

Thiên Long Yêu Soái kêu lên thảm thiết rồi lùi nhanh về sau, tóc rũ ra, gương mặt trở nên méo mí. Hắn gườm gườm nhìn Tiểu Điêu, gào lên:

- Ngươi tưởng lão tử không dám giết ngươi sao?

- Còn bản lĩnh gì thì lôi ra hết đi, nếu không thì không còn cơ hội đâu.

Tiểu Điêu giơ tay lên, máu tươi chảy xuống theo ngón tay hắn, gương mặt tuấn mỹ lại mang sự lạnh lùng khiến người ta run rẩy.

Thiên Long Yêu Soái mắt đỏ quạch, lần này hắn không do dự nữa, há mồm bắn ra một đạo kim quang, rồi nó biến thành một ngọn núi khổng lồ kim sắc. Xung quanh là vô số đạo phù văn cổ xưa bao phủ, tỏa ra thứ năng lượng hùng hồn.

- Viễn Cổ Thần Vật, Cửu Thiên Trùng Đỉnh!

Hai người bọn Kim Viên thấy thế sắc mặt đều thay đổi, rõ ràng chúng nhận ra vật này.

- Ồ? Cửu Thiên Trùng Đỉnh, xếp thứ ba mươi hai trong bảng Thần Vật sao? Không ngờ Thiên Long Yêu Soái lại có món Thần Vật này,.

Ba người trung niên Thiên Yêu Điêu tộc nhìn thấy thế, gương mặt đều hiện vẻ ngạc nhiên.

Thiên Long Yêu Soái tay kết ấn, sinh tử khí hùng hồn biến thành quang trụ bắn thẳng vào. Ngọn núi rung chuyển dữ dội rồi phình to ra hàng vạn trượng. Bóng đen dường như bao phủ cả dãy sơn mạch.

- Cửu Thiên Trùng Phong, Trấn Áp Chư Ma!

Thiên Long Yêu Soái vẻ mặt hung hãn, mặt đỏ kè.

Uỳnh!

Cả trời đất tối sầm lại, trên ngọn núi bắn ra một chùm kim quang, ngọn núi rung lên rồi xé tan không gian, xuất hiện phía trên Tiểu Điêu và rơi xuống.

Rầm rầm!

Cả dãy sơn mạch đều sụp đổ khi ngọn núi kia rơi xuống, sức phá hoại thật khủng khiếp.

Tiểu Điêu ngẩng lên nhìn ngọn núi đang rơi xuống gương mặt lạnh tanh, rồi hắn chầm chầm giang tay ra, một vầng mặt trời màu tím đen bùng nổ, đồng thời theo đó là tiếng quát lạnh lùng:

- Thiên Yêu Thôn Nhật Thuật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận