Vũ Động Càn Khôn

Chương 124: Bộc lộ thực lực

Đám người Lâm Chấn Thiên đến Viêm Thành, Lâm Động đương nhiên là phải đi cùng, họ trở về một tòa đại viện của Lâm gia ở Viêm Thành, Lâm gia tuy chỉ là một thế lực ở Thanh Dương trấn, nhưng mà ở Viêm Thành cũng có một sản nghiệp nhỏ, nơi có thể đặt chân của họ không ít.

Hiện giờ, Lâm Động đã không còn lo lắng chuyện đám người Lâm Chấn Thiên ở lại Viêm Thành nữa, bởi hắn hiện giờ không còn lo lắng hy, hơn nữa còn có quan hệ tương đối tốt với Vạn Kim Thương Hội, Lâm gia đã có thể đặt chân vào Viêm Thành rồi.

Sau khi đám người Lâm Chấn Thiên trở về đại viện, họ đóng chặt cửa, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Lâm Động.

"Động nhi, đám tiểu bối của Lâm gia chúng ta đã được âm thầm rời đi, đến lúc đó cho dù Huyết Y Môn có hưng sư động chúng kéo tới, chúng ta vẫn có thể duy trì một số huyết mạch."

Lâm Chấn Thiên nghiêm túc nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mặt, trầm giọng nói: "Còn có 4 ngày nữa là tới ngày sinh tử đấu của cháu với Ngụy Thông, nếu cháu không nắm chắc thì hãy rời đi, núi xanh vẫn còn đó cơ mà!"

"Ngụy Thông tính cách tàn nhẫn, lần sinh tử đấu này chắc chắn sẽ là một cơ hội để hắn lấy mạng cháu, hơn nữa, đến lúc đó hắn cũng sẽ không nương tay với Lâm gia chúng ta!"

Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lâm Chấn Thiên, Lâm Động yên lặng gật đầu, hắn biết Lâm gia hiện giờ đã đem toàn bộ hi vọng đặt lên người của hắn.

"Gia gia, trận chiến này đã được truyền đi khắp Viêm Thành, nếu như thắng thì sẽ là một cơ hội cực tốt đối với Lâm gia chúng ta, sau này chúng ta có thể quang minh chính đại chuyển sản nghiệp tới Viêm Thành, hơn nữa còn có Vạn Kim Thương Hội bảo trợ, chúng ta sẽ phát triển vượt xa khi còn ở Thanh Dương trấn."

Lâm Động mấp máy môi, nhẹ giọng nói.

"Ta biết nếu như thắng, Lâm gia chúng ta sẽ có chỗ tốt cực lớn nhưng còn thua thì sao?"

Lâm Chấn Thiên chậm rãi nói.

"Gia gia, sẽ không thua."

Thiếu niên khẽ lắc đầu, đột nhiên ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt vẫn còn non nớt nhưng lại vô cùng kiên định.

Nhìn Lâm Động nói chắc như đinh đóng cột, đám người Lâm Chấn Thiên hai mặt nhìn nhau theo, dường như họ đang không hiểu tại sao Lâm Động lại chắc chắn như vậy, dù sao Ngụy Thông cũng là cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn.

"Tiếp ta một chỉ!"

Lâm Chấn Thiên nhìn chằm chằm vào Lâm Động, sau một lúc lâu hắn đột nhiên trầm giọng quát lớn, cùng lúc đó một cỗ năng lượng vô cùng mạnh mẽ ngưng tụ trên bàn tay hắn, hai ngón tay của hắn gấp lại, kình phong sắc bén xé rách không khí, bắn tới Lâm Động.

Lâm Chấn Thiên muốn thử thực lực của Lâm Động!

Một chỉ này, Lâm Chấn Thiên không hề lưu thủ, không chỉ điều động Thuần Nguyên Cương Khí mà Nguyên Đan cảnh mới có thể sử dụng, đồng thời còn thi triển luôn "Thuần Nguyên Chỉ" của Lâm gia.

Nhìn thấy Lâm Chấn Thiên công kích một chiêu mạnh như vậy, đám người Lâm Khiếu, Lâm Khẳng sắc mặt khẽ biến, muốn cản được một kích này của Lâm Chấn Thiên, sợ rằng Lâm Động phải thi triển Tinh thần lực của mình rồi

Nhưng mà, sự thực với ý nghĩ của bọn họ khác nhau, đối mặt với một chỉ của Lâm Chấn Thiên, Lâm Động vẫn bình tĩnh, quanh thân hắn không hề có ba động Tinh thần lực, hắn bình thản nhìn một ngón tay của Lâm Chấn Thiên đâm tới, không hề có cử động gì.

Hành động này của Lâm Động làm cho đám người Lâm Khiếu kinh ngạc vạn phần, nhưng mà bọn họ cũng hiểu thiếu niên trước mắt, chắc chắn hắn sẽ kháng cự.

Lần này thì đúng như dự liệu của bọn họ, khi ngón tay của Lâm Chấn Thiên chỉ cách Lâm Động có vài thước, thì bàn tay của hắn đột nhiên giơ lên, hai ngón tay gấp lại thành kiếm, một luồng kình phong sắc bén nhanh chóng quấn lấy kình phong của đối phương.

"Thuần Nguyên Cương Khí!"

Ở nhìn thấy luồng năng lượng trên đầu ngón tay Lâm Động, đám người Lâm Khiếu chấn động.

"Ầm!"

Song chỉ nhanh như tia chớp giao nhau, kình phong sắc bén như cuồng phong thổi tung tất cả, đám người Lâm Khiếu phải lui lại hơn 10 bước mới có thể ổn định thân hình.

Kình phong thổi tung bụi đất, khi đám người Lâm Khiếu ổn định được thân hình thì Lâm Chấn Thiên đã bị đánh bay đi, hai bàn chân kéo lên trên mặt đất tạo thành hai vết tích thật dài, sau đó dừng lại ở bậc cửa.

"Ngươi đã tiến vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh? !"

Thân hình dừng lại, Lâm Chấn Thiên ngẩng đầu, không cách nào tin tưởng vào sự thực trước mắt, Lâm Động không hề lùi một bước, vậy mà hắn còn chưa tri triển Tinh Thần Lực!

Chiêu thức giống nhau, lực lượng giống nhau, vậy mà Lâm Chấn Thiên lại bị đánh bay, vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là Lâm Động cũng tiến vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh!

"Mới đột phá mấy ngày trước."

Nhìn những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lâm Động mỉm cười, hắn biết, nếu như hắn không thể hiện thực lực có khả năng liều mạng với Ngụy Thông, thì mọi người sẽ không cho hắn tham gia sinh tử đấu!

"Tốt! Tốt!"

Nét mặt già nua của Lâm Chấn Thiên vào thời khắc này đã đỏ lên, mừng rỡ như điên, hắn kích động chỉ biết nói hai chữ tốt.

Tuổi còn trẻ như vậy đã là cường giả Nguyên Đan cảnh, đừng nói là ở Viêm Thành, cho dù nhìn khắp Đại Viêm vương triều cũng cực kỳ ít, cho dù ở dòng họ Lâm có Lâm Lang Thiên, khi tiến vào Nguyên Đan cảnh cũng là 20 tuổi, hiện giờ Lâm Động còn sớm hơn hắn tận 2 năm!

Đám người Lâm Khiếu Lâm Khẳng cũng mừng như điên, trong hai tháng này đám người Huyết Y Môn ép cho họ thở không nổi, tuy nói Lâm Động đã thành công kéo dài thêm hai tháng, nhưng mà trong hai tháng này họ không nghĩ ra cách gì ứng phó được với Huyết Y Môn, thậm chí lần này tới Viêm Thành, bọn họ đã ôm ý định cùng chết với Huyết Y Môn, chỉ là trước kia chết cũng phải bảo toàn cho Lâm Động.

Trong phòng, sau khi hưng phấn qua đi, hắn nhìn Lâm Động, giọng nói tuy lạc đi nhưng lại mang phần nghiêm túc:

"Tuy rằng thực lực của cháu hiện giờ tăng mạnh, nhưng mà Ngụy Thông cũng không phải đèn dầu trước gió, không thể coi thường, nếu như cháu đã quyết định tham gia sinh tử đấu, chúng ta sẽ ủng hộ cháu, nếu như cháu tháng thì tốt, còn nếu như lão phu sẽ liều mạng cũng phải cắn mấy miếng thịt của Huyết Y Môn!"

Sinh tử đấu chỉ có sống với chết, nếu như Lâm Động thua, với thủ đoạn của Ngụy Thông thì hắn sẽ không lưu tình, nếu như vậy đám người Lâm gia sẽ phải liều mạng một trận với Huyết Y Môn!

Lâm Động khẽ gật đầu, nhìn thấy sát ý trong mắt Lâm Chấn Thiên, hắn biết nếu như hắn thua, đám người Lâm Chấn Thiên sẽ không mang ý định sống rời khỏi Viêm Thành.

Cho nên, hắn chỉ có thể thắng, không thể thua!

"Ngụy Thông, mạng chó của ngươi, ta đã định rồi!"

Bốn ngày này, đám người Lâm Chấn Thiên ở lại Viêm Thành, lần này họ mang theo không ít hảo thủ của Lâm gia, có thể nhận thấy, nếu như thực sự Lâm Động thua, thì bọn họ sẽ liên hợp lại liều mạng cắn xé Huyết Y Môn.

Đối với việc đám người Lâm Chấn Thiên mang theo một số lượng lớn nhân mã tới Viêm Thành, lấy năng lực của Huyết Y Môn đương nhiên họ đã đoán được điều gì, nhưng họ không hành động, trong mắt Ngụy Thông, Lâm gia chỉ là cá trên thớt mà thôi, chỉ cần ở Giác Đấu Trường giải quyết Lâm Động, Lâm gia sẽ không còn uy hiếp, muốn tiêu diệt thì quá đơn giản.

Mỗi bên đều ôm một ý định khác nhau, cho nên thời gian đi qua chỉ như lá vàng rụng xuống.

Sáng ngày thứ 4, Viêm Thành không còn bình lặng như ngày trước, họ ùn ùn kéo tới Giác Đấu Trường, trong khoảng thời gian này Huyết Lang Bang tuyên truyền tương đối hiệu quả, có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với trận sinh tử đấu này, bọn họ rất muốn biết, vị thiếu niên của Lâm gia kia có phải là cuồng vọng vô tri hya không!

Trong lúc không khí bên ngoài đang náo nhiệt, cửa phòng ở đại viện của Lâm gia tại Viêm Thành bị đẩy ra, Lâm Động chậm rãi bước ra ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn vào ánh bình minh đang ấm áp, nở nụ cười lạnh như băng.

"Đi thôi."

Cúi đầu, Lâm Động nhìn đám người Lâm Chấn Thiên đang đợi ở trong viện từ lâu, sau đó Lâm Chấn Thiên vung tay lên, mang theo toàn bộ hảo thủ của Lâm gia bước tới, nhìn theo bóng lưng của đám người này, hẳn là họ đã mang khí thế phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn.

- Giải thích câu "phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn" câu thơ trong bài thơ "Dịch Thủy ca" nói về sự tích Kinh Kha ám sát Tần Thủy Hoàng.
Sự tích rằng, khi lên đường, tại bờ sông Dịch ở biên giới nước Triệu, Kinh Kha đã ứng tác hai câu thơ với các bạn đi tiễn:

Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn,
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn.

Dịch nghĩa:
Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê,
Tráng sĩ một đi không trở về.

Lần này, nếu như Lâm Động thắng Lâm gia hoàn toàn có thể đặt chân ở Viêm Thành, nếu như thất bại bọn họ sẽ thêm một phần hung danh cho Huyết Y Môn.

Thất bại, không phải là thứ mà Lâm Động nghĩ tới, cho nên tính mạng của Ngụy Thông, hắn phải nhận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận