Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 772: Chiến thư


Mọi ánh mắt đều đổ dồn về khu vực của đệ tử Đạo Tông, cảnh tượng đột nhiên diễn ra khiến tình hình có chút thay đổi.

Tuy mọi người đều không rõ tại sao Thần Khôi lại ra tay giúp đỡ Đạo Tông, nhưng xem ra rõ ràng Đạo Tông đã có được một sự trợ giúp không nhỏ.

Đối mặt với người đứng hạng đầu trong Tông Phái Thông Tập Bảng, hiển nhiên ngay cả Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương cũng phải dè chừng.

- Không ngờ đến Thần Khôi cũng xuất hiện!

Lăng Thanh Trúc nhìn về phía xa, ánh mắt có chút dao động, khẽ nói.

- Cô bé tên Thanh Đàn kia là ai?

Ngôi Quần có chút ngạc nhiên hỏi.

- Xem chừng cô bé đó có quan hệ không bình thường với Lâm Động. Còn Thần Khôi, dường như cũng vì nàng ta mà ra tay giúp đỡ Đạo Tông.

- Hình như là muội muội của Lâm Động đại ca. Trước đây muội từng nghe bọn họ nhắc đến!

Tô Nhu nhìn cảnh Thanh Đàn vô cùng thân thiết với Lâm Động,ánh mắt hiện vẻ ngưỡng mộ, nhẹ giọng nói.

- Vậy à?

Ngô Quần gật gù, rồi nhìn sang hướng Nguyên Môn:

- Tuy có Thần Khôi trợ giúp, nhưng thực lực của Đạo Tông rõ ràng vẫn còn khoảng cách so với Nguyên Môn!

- Chuyện này ngày càng phức tạp…

o0o

Trước rất nhiều ánh mắt, Lâm Động chầm chậm bước ra, ánh mắt nhìn Nguyên Môn với hàn ý lạnh lẽo.

- Khu vực này không phải chỉ dành riêng cho Nguyên Môn, đệ tử Đạo Tông ta có ở lại đây hay không không phải việc Nguyên Môn các ngươi quyết định được!

Nguyên Thương khẽ nheo mắt, tinh quang sắc như đao lóe lên, ngón tay hắn khẽ lướt qua thanh thiết kiếm, lạnh lùng nói:

- Tưởng có thêm một kẻ trợ giúp là có thể khiêu chiến với Nguyên Môn ta sao?

- Đâu cần có ai trợ giúp!B Nếu Nguyên Môn các ngươi muốn động thủ thì ta đây ra mặt là được rồi!

Lâm Động nói.

- Khẩu khí ngông cuồng lắm! Dựa vào ngươi mà cũng dám nghênh ngang trước mặt bọn ta? Lần trước thắng được nhờ khôn vặt mà lần này đuôi đã vểnh lên trời rồi?



Lôi Thiên cười khảy, nói.

- Có phải khôn vặt không, thử lại một lần là biết thôi!

Lâm Động cười nhạt.

Nghe lời nói đầy sự khiêu khích của Lâm Động, ánh mắt Lôi Thiên sắc lạnh, sát ý bùng phát. Nhưng lần này hắn cẩn thận hơn, nhìn sang Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương.

Nguyên Thương nheo mắt, nhìn Lâm Động rồi cười nhạt:

- Nếu đã có người tự lao đầu vào thì ngươi cứ cho hắn thỏa nguyện đi!

Nghe vậy, Lôi Thiên lập tức cười hung hăng, hai bàn tay hắn nắm lại, bước ra hét lên một tiếng:

- Lâm Động, Đạo Tông các ngươi đã không chịu rời đi, vậy thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội, dựa vào thực lực của chính mình chiến đấu một trận với ta. Nếu ngươi thắng được ta, Nguyên Môn sẽ không nói nửa lời. Nếu không thắng được thì dẫn đám người Đạo Tông các ngươi cút khỏi đây! Ngươi có dám không?

Giọng nói của Lôi Thiên được bao bọc bởi nguyên lực hùng hồn vang khắp thiên địa. Sau lần trước, rõ ràng Lôi Thiên cũng thông minh hơn một chút, không dám nói hạn chế gì nữa mà nói thẳng luôn là giao đấu chính diện, còn thêm một câu là dựa vào sức mình. Như thế chắc chắn muốn khiến Lâm Động không thể dùng đến Ma thi.

- Hừ, Ma thi cũng là do Lâm Động khống chế, sao lại không thể coi là sức mạnh của hắn? Da mặt ngươi cũng dày thật!

Ứng Tiếu Tiếu nghe thế cười khảy nói.

- Ít lời đi, nếu không muốn thì đánh hết sức xem ai thắng ai!

Lôi Thiên cười nham hiểm.

- Ngươi!

Bọn Ứng Tiếu Tiếu giận dữ, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Lâm Động đã xua tay, rồi bước ra.

Mọi ánh mắt lập tức dồ về phía hắn. Xem ra Lâm Động thật sự định nhận chiến thư của Lôi Thiên rồi.

- Lâm Động!

Sắc mặt Ứng Tiếu Tiếu, Vương Diêm có chút thay đổi. Tuy lần trước Lâm Động ép được Lôi Thiên rút lui nhưng đó cũng chỉ là nhờ mưu mẹo. Còn lần này Lôi Thiên đánh hết sức thì sẽ không cho Lâm Động bất cứ cơ hội nào. Nếu chủ động từ bỏ Ma thi thì sao có thể đấu được với Lôi Thiên?o

- Ta đánh cùng ngươi!

Khi Lâm Động bước ra thì bỗng một giọng nói vang lên, mọi người kinh ngạc thấy Thanh Đàn bước ra. Trong tay nàng lúc này là một lưỡi liềm màu đen tạo hình khá khoa trương. Cả cái liềm còn to hơn thân người nàng một chút, trên thân ẩn hiện nhưng đạo phù văn quỷ dị, tỏa ra một thứ năng lượng âm hàn mạnh mẽ.

Thiếu nữ váy đen tay cầm lưỡi liềm khổng lồ, hình dáng này nhìn khá thú vị và đáng yêu.

Bọn Ứng Tiếu Tiếu kinh ngạc nhìn Thanh Đàn, rồi ánh mắt dừng lại trên lưỡi liềm, bọn họ có thể cảm nhận thấy một luồng sức mạnh cực kỳ hùng hồn phát ra từ nó, xem ra đó có thể là một món Linh bảo Thuần Nguyên.

Lâm Động cũng khẽ khựng người vì Thanh Đàn lên tiếng, rồi hắn cau mày:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Đứng yên một chỗ đi!

Tuy hắn cảm nhận được Thanh Đàn không còn yếu đuối như hồi xưa nữa, nhưng hắn vẫn không muốn có hắn ở đây mà Thanh Đàn lại phải ra mặt giao đấu với kẻ khác.

- Mau!

Thanh Đàn vừa rồi còn vô cùng uy phong, nhưng đã bị lời nói của Lâm Động khiến cho ngoan ngoãn rút về.

- Lâm Động, không sao chứ?

Ứng Tiếu Tiếu do dự hỏi. Đúng là Đạo Tông không muốn làm lớn chuyện với Nguyên Môn ở đây, nhưng nếu bảo Lâm Động mạo hiểm thì chi bằng liều với bọn chúng ở đây.

Lâm Động khẽ lắc đầu, rồi tiến về phía trước, nhìn Lôi Thiên với ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh nói:

- Chiến thư này ta nhận!

Khi Lâm Động dứt lời, cả bồn địa nhất thời vang lên vô số tiếng xôn xao, hiển nhiên bọn họ không thể ngờ Lâm Động lại dám từ bỏ ưu thế Ma thi để nhận chiến thư này của Lôi Thiên.

o0o

- Hành động này của hắn không phải sáng suốt a!

Chỗ Cửu Thiên Thái Thanh Cung, Ngô Quần thấy thế vẻ mặt đầy kinh ngạc, rồi lẩm bẩm.

- Lần này không phải chơi đùa như lần trước đâu. Lôi Thiên sẽ không cho hắn nửa cơ hội, thế này hắn tự tìm chỗ chết!

- Hắn không phải đồ ngốc, nếu không chắc chắn thì hắn sẽ không tùy tiện ra tay!s

Lăng Thanh Trúc lắc đầu, khẽ nói.

- Ồ?

Nghe Lăng Thanh Trúc nói thế, Ngô Quần cũng không cho là thật. Nếu Lâm Động cộng với Ma thi có lẽ còn có cơ hội kháng cự, nhưng nếu không dùng đến Ma thi thì Ngô Quần thật sự không biết Lâm Động có tư cách gì đối chiến với Lôi Thiên?

o0o

- Ha ha, có khí phách lắc!

Lôi Thiên thấy Lâm Động dám ứng chiến thì cười càng hung hăng, trong mắt ánh lên sự sung sướng đến biến thái, cuối cùng hắn cũng có cơ hội trả thù rồi!

Tuy lần trước có chịu thu thiệt do Lâm Động dùng thủ đoạn quỷ dị, nhưng Lôi Thiên có lòng tin rằng nếu hắn ra tay toàn lực thì Lâm Động sẽ không thể phản kháng.

Đó là sự tự tin của Tam Tiểu Vương!

Lần này hắn sẽ khiến Lâm Động phải nằm dưới chân hắn trước mặt tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận