Vũ Động Càn Khôn

Chương 89: Thử

Nhìn thấy dòng xoáy Nguyên Lực bao phủ trên bầu trời của tĩnh thất, trông rất chấn động lòng người, đây cũng là lần đầu tiên những người đang chứng kiến cảnh tượng này nhìn thấy điều như vậy.

Dòng xoáy Nguyên Lực hình thành một cơn lốc xoáy nhỏ, trực tiếp xoáy vào trong tĩnh thất.

Cảnh tượng chấn động này làm cho toàn trang rung động, hầu như toàn bộ mọi người đều chạy ra ngoài, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn dòng xoáy Nguyên Lực ở trên bầu trời tĩnh thất.

"Đây là..."

Khi đám người Lâm Khiếu lao ra khỏi phòng nhìn thấy dòng xoáy Nguyên Lực, đầu tiên là cả kinh, sau đó trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.

"Phụ thân đã thành công rồi!"

Sự kích động cùng vui mừng hiện lên trên khuôn mặt của mọi người, trong khoảng thời gian này, bọn họ luôn phải co đầu rút cổ, chính là đợi thời khắc Lâm Chấn Thiên đột phá, bây giờ thời khắc đó đã tới!

"Sau này không cần phải lo lắng hai nhà Lôi Tạ nữa."

Sắc mặt Lâm Khẳng đỏ lên, hưng phấn thì thào nói.

Ở bên cạnh, Lâm Khiếu cùng Lâm Mãng cũng nặng nề gật đầu, một gia tộc nếu như có cường giả Nguyên Đan cảnh tọa trấn thì thực lực sẽ tăng vọt, đến lúc đó, đừng nói là ở Thanh Dương trấn, cho dù là ở Viêm Thành, Lâm gia cũng có một chút địa vị, dù sao thì trong toàn bộ những thế lực ở Viêm Thành, không phải thế lực nào cũng có cường giả Nguyên Đan cảnh!

"Chờ sau khi giải quyết hai nhà Lôi Tạ, Lâm gia ta có thể coi đây là cứ điểm, đặt chân vào Viêm Thành, ở nơi đó cao thủ nhiều như mây, có nhiều điều kiện để Lâm gia chúng ta phát triển hơn nữa."

Lâm Khiếu cười nói.

"Đúng."

Lâm Khẳng cùng Lâm Mãng cũng đồng ý, ở trong Thiên Đô Quận, Viêm Thành cũng được coi là một tòa thành quan trọng, nếu như có thể đứng vững chân phát triển ở đó, thì thế lực của Lâm gia sẽ tăng vọt.

"Ông!"

Trong khi đám người Lâm Khiếu đang kích động nói chuyện, dòng xoáy Nguyên Lực ở trên bầu trời tĩnh thất đột nhiên kịch liệt chấn động sau đó hóa thành những cột khí Nguyên Lực mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

"Vèo!"

Khi dòng xoáy Nguyên Lực hóa thành cột khí, một đạo thân ảnh bỗng nhiên từ trong mật thất bay ra ngoài, sau đó bay thẳng lên đứng giữa không trung, ngửa mặt lên trời há mồm phun ra một điểm sáng.

Điểm sáng này vừa xuất hiện, những cột khí Nguyên Lực trên bầu trời như bị dẫn dắt, nhanh chóng hội tụ lại, trong mấy phút ngắn ngủi toàn bộ cột khí Nguyên Lực đều tập trung vào trong điểm sáng nho nhỏ đó.

Khi đạo cột khí Nguyên Lực cuối cùng bị hấp thu, điểm sáng kia càng lúc càng rực rỡ, sau đó quang mang của nó tán đi, biến thành một hạt châu màu trắng nhỏ bằng ngón cái.

"Đây là Nguyên Đan sao?"

Lâm Động nhìn chằm chằm vào hạt châu màu trắng, hắn cảm nhận được một cỗ Nguyên Lực ba động cực kỳ cường hãn, cái loại ba động này vượt xa lực lượng của Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ!

Đây chính là dấu hiệu của cường giả Nguyên Đan cảnh, ngưng tụ Nguyên Đan!

Lâm Động hai mắt híp lại, bằng vào Tinh thần lực hơn người, hắn có thể nhận ra được trên Nguyên Đan của Lâm Chấn Thiên có 4 đạo tinh văn cực kỳ nhỏ bé.

"Nguyên Đan 4 sao."

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt Lâm Động vô cùng kinh ngạc, khi ngưng tụ Nguyên Đan, Âm Sát Khí và Dương Cương Khí được hấp thu trong thời gian ở Địa Nguyên cảnh và Thiên Nguyên cảnh có tầm quan trọng vô cùng.

Nguyên Đan đồng cấp, nhưng phẩm chất lại không giống nhau, nhân tố quan trọng nhất để quyết định điều này lại chính là Âm Sát khí và Dương Cương Khí.

Phẩm chất của Nguyên Đan, chia thành 9 sao, Lâm Chấn Thiên vừa thành hình Nguyên Đan vậy mà đã là Nguyên Đan 4 sao, phẩm chất này không tính là thấp.

Dù sao trước kia Lâm Chấn Thiên hấp thu Âm Sát khí và Dương Cương Khí chỉ là loại phổ thông trong thiên địa, chắc là do trong khoảng thời gian này hấp thu một lượng lớn Dương Cương Khí đặc thù trong mỏ Dương Nguyên Thạch, nên phẩm chất Nguyên Đan mới cao như vậy, nếu không chỉ tầm 2 sao là cùng.

Mà bây giờ có thể thành hình Nguyên Đan 4 sao, điều này khiến cho bản thân Lâm Chấn Thiên cũng vô cùng kinh ngạc.

Giữa không trung, Lâm Chấn Thiên há miệng, đem Nguyên Đan nuốt vào trong cơ thể, thân hình nhẹ nhàng rơi xuống đứng trên một cây đại thụ, cường giả Nguyên Đan cảnh tuy nói có thể đứng trên không trung trong một thời gian ngắn, nhưng phi hành thì không thể.

Khi thân hình Lâm Chấn Thiên đứng trên cây đại thụ, hắn không có một động tác nào nhưng một cỗ khí thế kỳ lạ đột hiên lan tỏa ra bên ngoài, hơi thở của hắn bây giờ đã ẩn chứa Nguyên Lực hùng hậu.

Bước vào Nguyên Đan cảnh mới chân chính đặt chân trên con đường tu đạo, tiến dần từng bước!

"Không hổ là Nguyên Đan cảnh, lại làm được cả điều như thế này."

Đám người Lâm Khiếu nhìn Lâm Chấn Thiên hô hấp cũng ẩn chứa Nguyên Lực, trên khuôn mặt hiện lên sự ước ao, trình độ của Nguyên Đan cảnh cường giả đúng là Thiên Nguyên cảnh không cách nào so sánh được.

"Khí thế thật mạnh, đây là thực lực của cường giả Nguyên Đan cảnh à !"

Trong mắt Lâm Động hiện dị quang, nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên đang đứng trên ngọn cây, có lẽ do Tinh thần lực của hắn quá mạnh, cho nên Lâm Động có thể cảm giác được trong cơ thể hắn bây giờ ẩn chứa một lực lượng cường hãn.

"Không biết với uy lực Tinh thần lực bây giờ của mình có thể giao thủ được với cường giả Nguyên Đan cảnh hay không nhỉ?"

Lâm Động liếm liếm miệng, chớp mắt, đột nhiên xông vào trong rừng rậm, hắn rất muốn thử xem Tinh thần lực của hắn hiện giờ đã đạt tới trình độ nào rồi!

Đứng trên ngọn cây, Lâm Chấn Thiên nhìn bao quát toàn bộ Thiết Mộc Trang, cảm nhận được cái cảm giác giơ tay nhấc chân cũng có lực lượng mạnh mẽ, trên khuôn mặt già nua của hắn cũng hiện lên nụ cười thỏa mãn.

"Lôi gia, Lâm gia ta ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, bây giờ cũng nên đòi nợ các ngươi rồi!"

Lâm Chấn Thiên hai tay chắp sau lưng, đưa mắt nhìn về hướng Thanh Dương trấn, lẩm bẩm tự nói một mình.

"Ầm!"

Nói xong câu đó, Lâm Chấn Thiên thân hình khẽ động, đang định bay xuống thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, hắn nhận thấy một cỗ lực lượng vô hình vô cùng cường hãn đột nhiên khuếch tán, trực tiếp vọt tới người hắn.

"Tinh Thần Lực? Phù Sư? !"

Tinh Thần Lực vô hình đã làm cho Lâm Chấn Thiên biến sắc, sắc mặt hắn trầm xuống, thân hình cấp tốc lui lại phía sau, đồng thời hắn tung một quyền đấm ra, Nguyên Lực hùng hậu theo đó kích tới, không khí bị ép phát ra những thanh âm u u.

"Ầm!"

Nắm tay của Lâm Chấn Thiên va chạm vào một điểm vô hình trên không trung, ngay sau đó, một tiếng chấn động ầm ầm bộc phát ra, Nguyên Lực hùng hậu của hắn dường như bị một cái gì đó vô hình ngăn cản, từ từ biến mất.

"Bịch bịch!"

Thân hình Lâm Chấn Thiên không ngừng lui về phía sau, từng đạo Nguyên Lực hùng hậu dị thường không ngừng tuôn ra, đánh tới một điểm trên không trung.

Đám người Lâm Khiếu ở phía dưới bây giờ mới giật mình, sắc mặt biến đổi, trong Thiết Mộc Trang tại sao lại có địch nhân đáng sợ như vậy ẩn núp?

"Cảnh giới, lục soát toàn trang!"

Lâm Khiếu sắc mặt âm trầm, lớn tiếng quát.

Nghe thấy Lâm Khiếu quát lớn, đám hộ vệ nhanh chóng chia nhau tìm kiếm.

"Với Tinh thần lực kiểu này, người xuất thủ chắc chắn là một vị Phù Sư."

Lâm Khẳng sắc mặt khó coi vô cùng nhìn Lâm Chấn Thiên đang không ngừng xuất quyền, thấp giọng nói.

Nghe vậy, khóe mắt Lâm Khiếu cùng Lâm Mãng giật giật, Lâm gia bọn họ đâu có chọc vào loại người này? Chẳng lẽ là người của Lôi gia phái tới?

"Rầm rầm!"

Giữa không trung, Lâm Chấn Thiên liên tục xuất hơn 10 quyền, sau đó thân hình hắn hạ xuống đất, ánh mắt nghiêm túc nhìn vào giữa không trung, nhận thấy luồng Tinh thần lực mạnh mẽ kia không ép xuống, hắn mới thở dài một hơi.

Từ lần giao thủ vừa rồi có thể nhận ra, đối phương rất có thể là một vị Nhất ấn thậm chí Nhị ấn Phù sư, nếu như hai bên dốc toàn lực, thì ai thắng ai thua rất khó nói.

"Không biết bằng hữu là cao nhân phương nào? Nếu như Lâm gia chúng ta đã đắc tội thì xin cứ nói ra, lão phu sẽ đích thân xin lỗi ngươi!"

Hạ xuống đất mặt, Lâm Chấn Thiên ôm quyền cất cao giọng nói.

Tuy rằng đạo Tinh thần lực kia không ngừng công kích Lâm Chấn Thiên, nhưng mà lão cũng nhận ra, người này không có ác ý, vậy thì người này chắc chắn không có thâm cừu đại hận gì với Lâm gia.

Thanh âm của Lâm Chấn Thiên hùng hậu khuếch tán ra xung quanh, nhưng mà không có bất cứ một ai trả lời, Tinh thần lực vốn gào thét giữa không trung bây giờ đã tiêu tán vô hình, giống như chưa từng tồn tại.

Thấy không có ai trả lời, Lâm Chấn Thiên đành phải thở dài một hơi, cau mày lắc đầu.

Trong lúc đám người Lâm Chấn Thiên sầu lo, thì ở trong khu rừng, có một thiếu niên đang ngồi trên một cây đại thụ, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, tuy rằng sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng mà trong đôi mắt lại hiện lên sự kích động vô cùng.

Lâm Động không ngờ rằng, Tinh thần lực của hắn lại mạnh mẽ tới mức độ như thế này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận