Vũ Động Càn Khôn

Chương 415: Tiểu Niết Bàn Kim Thân

- Huynh muốn đến Dương Thành?

Khi nghe Lâm Động nói câu đó, ba người Mạc Lăng đều bất ngờ. Lâm Động đã giết người của Vương triều Thánh Quang, phải tránh xa Tấn Mục ra mới phải. Không thể ngờ hắn không những không tránh đi, ngược lại còn chủ động tìm đến Dương Thành, thế không phải tự chui đầu vào rọ sao?

- Ừm!

Lâm Động gật đầu, vốn dĩ hắn định dùng tĩnh chế động nhưng không ngờ lại biết về Viễn Cổ Bí Thược, như vậy hắn không thể không nghĩ khác đi. Trong Viễn Cổ Bí Tàng chắc chắn không thể chỉ có mỗi Sinh Tử Chuyển Luân Đan, trong đó nhất định còn có một lượng lớn Niết Bàn Đan và các bảo bối khác nữa. Nếu hắn có được chưa biết chừng sẽ xung kích được Niết Bàn Cảnh.

Còn về Tấn Mục, tuy hắn rất khó đối phó nhưng cũng không khiến Lâm Động sợ hãi. Nếu thật sự cần thiết thì Lâm Động sẽ triệu hồi Huyết Linh Khôi. Có Huyết Linh Khôi, dù là cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng không thể uy hiếp Lâm Động.

- Mọi người cũng biết đấy, tuy chúng ta có một năm, nhưng nếu cứ lặng lẽ ở lại đây, sau một năm e là ngay tư cách tham gia đại chiến cũng không có. Vì thế chúng ta nhất định phải hành động, Viễn Cổ Bí Tàng chính là cơ hội.

Lâm Động nhìn ba người Mạc Lăng nói.

- Chỉ cần có được một chút từ bí tàng đó, ta nghĩ chắc chúng ta đều có thể xung kích Niết Bàn Cảnh.

Nghe thế, ba người Mạc Lăng cũng gật gù, điều này đương nhiên họ cũng biết. Nhưng Dương Thành khác với ở đây, cường giả nhiều như lá mùa thu, có lẽ cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng không ít. Muốn giành được Viễn Cổ Bí Thược từ tay những cường giả đó không phải chuyện dễ dàng. Huống hồ Lâm Động đã giết người của Vương triều Thánh Quang, nếu bị chúng phát hiện thì chắc chắn không tránh khỏi truy sát.

- Vạn nhất người của Vương triều Thánh Quang phát hiện ra chúng ta…

Đỗ Vân trầm ngâm.

- Vương triều Thánh Quang không đáng sợ như mọi người tưởng đâu. Ta không hề sợ Tấn Mục, nếu thật sự hắn không biết điều ta cũng không ngại cho hắn theo bước bọn Lê Thịnh.

Lâm Động cười nhạt nói.

Nghe Lâm Động nói thế, ba người Mạc Lăng đều kinh ngạc. Từ khẩu khí có thể thấy được rằng dường như Lâm Động có cách đối phó với cường giả Bán Bộ Niết Bàn.

Nhưng họ cũng không nghi ngờ tính chân thực trong lời mà Lâm Động nói. Dù sao họ cũng coi như hiểu được một chút về Lâm Động, nếu không có cách thì Lâm Động tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy.

- Mọi người nghĩ sao? Nếu không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng.

Lâm Động nhìn ba người, thực lực của họ không hề kém, nếu đi cùng thì cũng là trợ thủ tốt.

Ba người Mạc Lăng nhìn nhau rồi cùng gật đầu.

- Lâm Động huynh, bọn ta theo huynh. Phú quý phải mạo hiểm mới có được, chỉ khi có được bí tàng chúng ta mới xung kích Niết Bàn Cảnh được, nếu không sớm muộn gì cũng bị tụt lại đằng sau, càng khó được tông phái siêu cấp coi trọng.

Mạc Lăng trầm giọng nói.

- Ha ha, Lâm Động huynh, sau này có gì sai khiến huynh cứ nói, ba người bọn ta coi huynh là đội trưởng!

Man Sơn giọng sang sảng nói.

- Đội trưởng thì xin miễn cho, dù sao cùng một Vương triều, chúng ta phải ủng hộ giúp đỡ lẫn nhau là phải mà.

Thấy ba người cùng đồng ý, Lâm Động khẽ cười.

- Đợi mấy ngày nữa chúng ta sẽ lên đường đến Dương Thành. Có điều phải phiền mọi người tìm hiểu thêm thông tin xác thực về Viễn Cổ Bí Thược rồi.

Trong Dương Thành, cường giả vô số, Lâm Động cũng không dám lơ là, trong mấy ngày này hắn phải tranh thủ thời gian điều khiển được Thánh Tượng Băng Thiên Chàng một cách nhanh nhất, như vậy lực chiến đấu sẽ được tăng lên.

Ba người Mạc Lăng không phản đối ý kiến của Lâm Động, sau khi trao đổi qua một chút, mỗi người cũng trở về tháp của mình.

Nhìn ba người rời đi, Lâm Động cũng chầm chậm thở ra một hơi. Chiến trường Viễn Cổ này vô cùng rộng lớn, nơi họ đang ở chẳng qua chỉ là ngoại vi, còn Dương Thành thì lại là Điểm tập trung lớn nhất trong phạm vi vài nghìn, thậm chí vạn dặm. Mà sức mê hoặc của Viễn Cổ Bí Thược chắc chắn sẽ khiến rất nhiều cường giả phát điên.

Lần tranh giành này không phải loại tranh đấu nhỏ nhặt trước đây đâu.

- Hắc hắc, cứ nhiều người là sẽ loạn, càng loạn sẽ càng có cơ hội.

Lúc này tiểu điêu hiện ra trên vai Lâm Động, hai mắt vẫn ánh lên niềm vui mừng và kích động. Rõ ràng là cái Sinh Tử Chuyển Luân Đan kia đã khiến tâm cảnh nó dậy sóng.

Lâm Động nhún vai, định tiếp tục tu luyện Thánh Tượng Băng Thiên Chàng nhưng tiểu điêu bỗng cào cào móng nói:

- Với thực lực hiện nay, ngươi đủ để chiến thắng cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, nhưng nếu gặp cường giả Niết Bàn Cảnh thì chỉ khi thi triển chỉ thứ năm của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ mới có thể chống chọi được.

- Chỉ thứ năm quá mạnh, thứ nguyên lực cuồng bạo đó giờ ta chưa thể chịu nổi.

Lâm Động trầm ngâm nói.

- Đúng là không chịu được. Tuy Đại Nhật Lôi Thể cũng mạnh nhưng vẫn không phải vũ kỹ luyện thể Tạo Hóa Cấp. Ngươi phải đổi vũ kỹ luyện thể khác mạnh hơn mới có thể chịu đựng được nguyên lực cuồng bạo của chỉ thứ năm.

Tiểu điêu gật gù nói.

Nghe vậy, Lâm Động bất lực lắc đầu, vũ kỹ luyện thể vốn đã rất hiếm có, huống hồ là vũ kỹ luyện thể cấp Tạo Hóa.

- Hắc hắc, tiểu tử ngươi nghĩa khí như vậy, điêu gia ta sao có thể đối xử bạc với ngươi chứ? Ta còn phải dựa vào ngươi để giành được Sinh Tử Chuyển Luân Đan đấy. Theo ta!

Tiểu điêu cười tinh quái, rồi cào một cái, ánh sáng tử hắc sắc ngưng tụ trong móng vuốt, rồi biến thành một cái cốt giản tử hắc sắc, trên đó còn có văn tự huyền ảo đang chuyển động.

Lâm Động nhận lấy cốt giản, ánh mắt lóe lên sự mừng rỡ, nhìn một lượt, chỉ thấy văn tự trên đó dần tụ lại vào nhau.

- Tiểu Niết Bàn Kim Thân!

Nhìn những ký tự đang chuyển động, Lâm Động lẩm nhẩm.

- Đây là một loại vũ kỹ luyện thể ta có được năm đó. Nói ra cũng có thể tính là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp trung đẳng. Chỉ cần tu luyện đến đại thành là hoàn toàn có thể tương đương với phiên bản nhược hóa của Niết Bàn Kim Thân. Tuy không thể coi là Niết Bàn Kim Thân chân chính nhưng cũng không kém quá nhiều.



Tiểu điêu cười nói.

- Ồ?

Nghe vậy Lâm Động có phần rung động, Niết Bàn Kim Thân chính là dấu hiệu của Niết Bàn Cảnh. Đối mặt với một cường giả có Niết Bàn Kim Thân, dù là Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong tấn công toàn lực cũng không thể tạo thương tổn gì. Lâm Động không thể ngờ vũ kỹ luyện thân của tiểu điêu lại đạt đến mức này.

Vũ kỹ luyện thể đẳng cấp này mới không hổ danh Tạo Hóa Cấp!

- Đương nhiên, tu luyện loại vũ kỹ luyện thể này cũng cần rất nhiều Niết Bàn Đan. Dù sao với các ngươi, Niết Bàn Khí là năng lượng tốt nhất, chỉ khi được tẩy rửa qua Niết Bàn Khí mới có thể thuế biến được.

Nghe vậy, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Lâm Động chính là, lại tốn Niết Bàn Đan rồi!

- Đừng tiếc Niết Bàn Đan! Nếu các cường giả Bán Bộ Niết Bàn biết ngươi vẫn chưa lên Niết Bàn Cảnh mà đã có sức mạnh có thể sánh được với cường giả Niết Bàn Cảnh thì không biết sẽ ngưỡng mộ ngươi thế nào.

Tiểu điêu nhếch mép cười.

- Nếu không phải nể tiểu tử ngươi rất nghĩa khí thì ta cứ để ngươi dùng Đại Nhật Lôi Thể rồi…

Lâm Động cười cười. Tiểu điêu nói không sai, tuy tu luyện Tiểu Niết Bàn Kim Thân sẽ tốn Niết Bàn Đan nhưng sau khi luyện thành, lợi ích nhận được sẽ vượt xa số Niết Bàn Đan tiêu tốn.

- Mấy ngày này ngươi cứ tách khỏi đây, tìm nơi nào đó không người thúc động năng lượng Thôn Phệ Tổ Phù lên mức cao nhất, ta sẽ trợ giúp. Không yêu cầu ngươi lập tức luyện thành nhưng ít nhất cũng phải đạt mức tiểu thành. Như thế có lẽ sẽ chịu đựng được sức mạnh cuồng bạo của chỉ thứ năm Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ.

Tiểu điêu nói.

- Ừm!

Lâm Động gật đầu, mắt ánh lên lửa nhiệt tình, xem ra đồng ý giúp tiểu điêu giành Sinh Tử Chuyển Luân Đan cũng khiến nó nỡ lấy ra vũ kỹ mạnh hơn rồi.

- Này, điêu gia trước đây không cho ngươi vũ kỹ mạnh như thế cũng là muốn tốt cho ngươi thôi. Tu luyện vốn không phải chuyện một sớm một chiều, tu luyện quá sức sẽ làm tổn hại căn cơ, chỉ có tu luyện từng bước mới khiến ngươi thật sự mạnh hơn.

Dường như tiểu điêu đọc được ý nghĩ của Lâm Động, nói.

Lâm Động cười, rồi đứng dậy, nói:

- Nếu vậy thì không cần kéo dài thời gian nữa, lập tức đi thôi!

Lâm Động hành sự cũng rất nhanh chóng, nghĩ rồi là lập tức hành động, bay thẳng ra ngoài tìm ba người Mạc Lăng.

Ba người đó có phần ngạc nhiên vì Lâm Động tạm thời tách ra, nhưng cũng không nói gì. Tiếp xúc một thời gian họ cũng biết Lâm Động không phải loại người bỏ trốn một mình, vì thế đều đồng ý.

Trao đổi xong Lâm Động nhảy lên Tiểu Viêm, đôi cánh rộng của Tiểu Viêm đập mạnh bay vút về phía chân trời.

Hiển nhiên Lâm Động cũng rất hiếu kỳ và trông đợi vào Niết Bàn Khí thu nạp được nhờ việc dùng Thôn Phệ Tổ Phù, hắn cũng rất muốn biết khi hắn toàn lực thúc động Thôn Phệ Tổ Phù thì sẽ có lực thôn phệ mạnh đến mức nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận