Vũ Động Càn Khôn

Chương 77: Đóa hoa yêu dị

Đóa hoa đỏ như lửa, đơn độc hiện lên trên mặt đất, chập chờn đầy sinh cơ, trong thế giới khô nứt này có vẻ vô cùng kỳ dị.

Ánh mắt Lâm Động đảo qua đóa hoa yêu diễm đỏ như lửa này, trực giác nói cho hắn biết, thứ này có chút không đơn giản, đương nhiên, nói câu này cũng bằng thừa, trong khu vực khắc nghiệt này mà có một đóa hoa mọc ra, lại dào dạt sinh cơ này thì bản thân nó đã có chút yêu dị rồi.

Tiểu Viêm chậm rãi di chuyển tới gần, nhìn đóa hoa yêu dị kia gầm nhẹ, nhưng mà không dám xông lên.

Lâm Động đứng ở trên tảng đá đang bốc hơi, ánh mắt chần chừ nhìn đóa hoa yêu diễm, cắn răng một cái, dọc theo vậy nham thạch nhảy lên.

"Xuy xuy!"

Khi bàn tay Lâm Động chạm tới tảng đá, nó vang lên những thanh âm xèo xèo, hắn vội vã lưu chuyển một cỗ Nguyên Lực âm hàn từ trong đan điền tuôn ra, bao trùm thân thể, tránh cho việc bị nhiệt độ cao quá làm bỏng.

Lâm Động nhanh chóng bò lên trên đỉnh tảng đá lớn, sau đó hắn phát hiện trên đỉnh tảng đá này còn có một cái hố sâu, cái hố sâu này dường như nối thẳng xuống lòng đất, một cỗ khí nóng bỏng vô cùng theo đó mà phun ra.

" Dương Cương Khí ở trong này có lẽ là được phun ra từ cái hố này."

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Động đã suy đoán ra nguyên nhân tại sao Dương Cương Khí xuất hiện trong khu vực này, sau đó hắn đảo mắt nhìn vào đóa hoa yêu dị bên cạnh.

Dường như đóa hoa kia cảm thấy có người đang nhìn nó, nó nhẹ nhàng lắc lư, sương mù đang lượn quan bông hoa nhẹ nhàng tản ra, quấn lấy thân hình Lâm Động.

Khi đám sương mù quấn lấy thân hình Lâm Động, tinh thần của hắn trở nên hoảng hốt, một cảm giác suy yếu vô cùng hiện lên, cái loại cảm giác này giống như là sức sống trong cơ thể đã bị hút đi toàn bộ vậy.

Khi tinh thần của Lâm Động càng lúc càng suy yếu, đóa hoa yêu dị kia lại càng lúc càng kiều diễm mơn mởn.

Nguy hiểm đột nhiên phát sinh đã làm cho bàn tay phải Lâm Động run lên, một cỗ ba động phát tán ra xung quanh, đánh tan toàn bộ những sương mù yêu dị đang vây lấy Lâm Động.

Khi sương mù tan đi, Lâm Động đột nhiên tỉnh táo lại, trên mặt hắn hiện lên sự kinh hãi vô cùng, hắn nhìn đóa hoa yêu dị kia một cách căng thẳng, sau đó không chút nghĩ ngợi vội vàng lui lại phía sau.

Nhưng mà, trong lúc hắn đang chuẩn bị rời khỏi cái nơi yêu dị nay, thì bàn ta phải của hắn lại tỏa ra một cỗ hấp lực kỳ dị, hơn nữa mục tiêu lại chính là đóa hoa yêu diễm kia!

Dưới hấp lực điên cuồng đột nhiên phát sinh, đóa hoa yêu dị kia đột nhiên bay thẳng lên, trong ánh mắt hoảng sợ của Lâm Động, nó dính chặt vào lòng bàn tay phải.

"Xèo xèo!"

Khi đóa hoa yêu diễm kia dính vào bàn tay của Lâm Động, những tia sáng trong lòng bàn tay của hắn sáng lên, trong nháy mắt, đóa hoa xinh đẹp kia đã biến thành những dịch thể màu đỏ đậm sền sệt.

Khi đám dịch thể đỏ đậm đó xuất hiện, Tinh thần lực trong đầu Lâm Động ba động kịch liệt, cái loại ba động này làm cho huyệt Thái Dương của hắn không ngừng lồi ra lõm vào.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Trong lòng hắn dâng lên một sự khiếp sợ, Lâm Động phát hiện cái loại dịch thể đỏ đậm kia đột nhiên chui vào trong lòng bàn tay của hắn.

"Ầm!"

Khi dịch thể đỏ đậm chui vào trong lòng bàn tay của hắn, trong đầu hắn nổ đánh ầm một cái, hắn không còn nghe thấy thanh âm nào của bên ngoài cả, hắn chỉ cảm giác được một cỗ năng lượng đặc thù vô cùng mạnh mẽ nhanh chóng len lỏi khắp cơ thể hắn, giống như một con hồng hoang mãnh thú vô cùng tàn bạo vọt vào trong óc của hắn.

"A!"

Trong cái khu vực yên tĩnh này đột nhiên vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết của Lâm Động, thân hình của hắn lăn thẳng xuống khỏi tảng đá kia, điên cuồng lăn lộn trên mặt đất. Đầu của hắn lúc này như muốn nổ tung, cảm giác đau đớn làm cho da mặt hắn co lại, vặn vẹo trông thật dữ tợn.

Tiểu Viêm nhìn Lâm Động điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, nó gầm lên lo lắng, nhưng mà không dám tới gần Lâm Động, trực giác nói cho hắn biết, vào thời khắc này trong cơ thể Lâm Động đang có một cỗ năng lượng cực kỳ hùng mạnh, cổ năng lượng này làm cho nó cảm giác được sự nguy hiểm trí mạng.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết cứ vang lên liên tiếp trong sơn động, trên khuôn mặt Lâm Động gân xanh nổi lên chằng chịt, giống như là những con giun đang bò lổm ngổm, hắn cảm thấy Tinh thần lực trong đầu đang dung hợp với cỗ năng lượng cuồng bạo kia, đồng thời Tinh thần lực của hắn như gặp được một chất xúc tác, không ngừng tăng trưởng một cách cấp tốc.

Trong lúc Tinh thần lực tăng trưởng, cảm giác đau đớn càng lúc càng mãnh liệt, nếu cứ phát triển kiểu này thì Tinh thần lực của hắn sẽ phát triển quá mức, đầu óc của hắn sẽ nổ tung!

Trong lúc cảm giác tử vong uy hiếp, Lâm Động tỉnh táo lại một chút, thân hình hắn không ngừng run rẩy, cố gắng đè nén cảm giác đau nhức, trong lòng không ngừng nghĩ biện pháp giải quyết.

Nếu không phải Lâm Động từ nhỏ đã rèn cho mình tính cách kiên nghị, thì đã sớm bị cái loại đau đớn này hành hạ tới mức phát điên, làm gì có thể cố gắng duy trì sự tỉnh táo để nghĩ biện pháp cứu mình.

Hai mắt Lâm Động lóe lên một cái, một đạo khẩu quyết đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.

"Thần phân âm dương, thần chi động, mệnh chi thủy..."

Đạo khẩu quyết này chính là khẩu quyết của "Thần Động Thiên", lúc này Lâm Động nhìn thấy nó như một người sắp chết đuối vớ được cọc, hắn đột nhiên nhớ ra khẩu quyết 2 tầng sau của Thần Động Thiên.

Nham đại sư tặng "Thần Động Thiên" cho Lâm Động, bản bí tịch này gồm có ba tầng, trong mấy tháng nay Lâm Động đã tu luyện thành công tầng thứ nhất, hai tầng sau tu luyện rất khó khăn.

Nhưng mà, tốc độ tu luyện của nó lúc này đột nhiên tiến triển thần tốc, khẩu quyết hiện lên tới đâu, Lâm Động lập tức nhận ra, Tinh thần lực trong đầu điên cuồng tăng vọt tới đó, cảm giác đau đớn dần dần bị áp chế.

Lâm Động giờ phút này đã không còn giãy giụa như trước nữa, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, không ngừng tu luyện theo khẩu quyết của Thần Động Thiên.

Tinh thần lực mạnh mẽ vô hình gào thét trong đầu của Lâm Động, tốc độ tiến triển nhanh tới mức không ngờ, chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, hai tầng sau của Thần Động Thiên đã được hắn tu luyện thành công.

Nếu như vị Nham đại sư kia mà biết, Lâm Động chỉ dùng mấy phút ngắn ngủi để tu luyện thành công tầng thứ 2 và tầng thứ 3 của Thần Động Thiên thì không biết sẽ kinh hãi tới mức nào.

Khi Lâm Động tu luyện thành công tầng thứ 3 của Thần Động Thiên, hắn nhận ra trong đầu của hắn dường như có một cái gì đó tan vỡ, sau đó Tinh thần lực nhanh chóng tuôn ra từ vị trí trung ương của não bộ!

"Nê Hoàn Cung đã được khai mở!"

Nhận thấy được cảnh tượng này, trong lòng Lâm Động cũng chấn động, từ những gì chú giải trong Thần Động Thiên, Lâm Động hiểu, bước quan trọng nhất khi bắt đầu tu luyện Tinh thần lực chính là khai mở được Nê Hoàn Cung!

Trong đầu Cửu Cung, trên ứng với Cửu Thiên, ở trung tâm có một Cung, gọi là Nê Hoàn!

Đây chính là cội nguồn của Tinh thần lực, giống như đan điền của Nguyên Lực!

Tinh thần lực giống như thủy triều tràn vào Nê Hoàn Cung, khi tia Tinh thần lực cuối cùng rót vào, cảm giác đau đớn lập tức biến mất không còn, hai mắt đang nhắm chặt của Lâm Động lúc này cũng mở ra!

Khi hai mắt mở ra, Lâm Động không khống chế được mình huýt lên một tiếng, khi tiếng huýt này vang lên, một cỗ Tinh thần lực mạnh mẽ từ trong Nê Hoàn Cung tuôn ra!

"Ầm!"

Cái sơn động to lớn lúc này chấn động mạnh mẽ, một cỗ ba động vô hình lấy Lâm Động làm trung tâm, khuếch tán khắp bốn hướng, dòng dung nham trên mặt đất cũng theo đó mà khuếch tán ra theo hình vòng tròn, cuối cùng đập vào vách đá, làm cho sơn động run lên bần bật.

"Phù ."

Lâm Động thở một cách dồn dập, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn khung cảnh bị chiêu thức vừa rồi tàn phá, trong mắt hắn hiện lên sự kinh hãi vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận