Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 1142: Đại lễ

Vòng xoáy đen giống như cái miệng lớn của ác ma, chậm rãi xoay chuyển trên bầu trời, ma khí tà ác bất tận không ngừng chảy ra khiến nhiệt đột của trời đất cũng hạ thấp. nguyên lực trời đất vốn rất đậm đặc giống như gặp phải khắc tinh, dần dần tan biến.
Phía trước vòng xoáy đen là hai thân ảnh, chúng mặc trường bào màu đen, mái tóc đen dài xõa ra, hai kẻ này nhìn khá giống nhau, hơn nữa trắng nhợt kiểu bị bệnh, khóe miệng cong lên nhìn rất tà mị.

Hai kẻ này hiện thân không hề nói bất cứ lời nào nhưng tất cả đều cảm thấy một luồng áp lực không thể tả thành lời bao trùm trời đất. Tất cả tộc nhân Thiên Yêu Điêu, thậm chí cả tộc trưởng vẻ mặt cũng có chút nặng nề.

Hai Dị Ma Vương.

Đó là hai cường giả Luân Hồi Cảnh đỉnh phong chân chính, trận dung này, ngay cả Thiên Yêu Điêu tộc cũng không dám coi thường.

- Hà hà, thì ra là tộc trưởng Thiên Yêu Điêu, xem ra ngươi đã thoát khỏi ảo cảnh của Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa?

Hai tên Dị Ma Vương nhìn quanh với đôi mắt hẹp và dài rồi dừng lại ở tộc trưởng Thiên Yêu Điêu, hàm tiếu nói.

- Hai Dị Ma Vương, thật là đội quân không nhỏ, xem ra các ngươi đã nhắm tới Thiên Yêu Điêu tộc bọn ta không chỉ một hai ngày?

Tộc trưởng bình thản nói.

- Báo danh đi.

- Ha ha, tại hạ Thiên Ảo Vương.

Nam tử áo đen mỉm cười, nếu ko phải gương mặt hắn đầy ma khí tà ác thì cũng có chút nho nhã.

- Ta là Địa Ảo Vương.

Kẻ kia cũng cười mỉm, nói.

- Các ngươi ấy mà, dù thời Viễn Cổ đã chiến bại, tàn dư vẫn chưa diệt nên âm mưu vẫn chưa biến mất.

- Năm đó bọn ta thất bại chỉ vì các ngươi có Phù Tổ mà thôi. Nay Phù Tổ đã chết, mọi sinh linh trong Vị Diện này rồi cũng sẽ nằm trong sự khống chế của bọn ta.

Thiên Ảo Vương cười, nói.

- Vốn dĩ định ngầm tiêu trừ hết cường giả đỉnh cao của Thiên Yêu Điêu tộc các ngươi. Nhưng xem ra kế hoạch bại lộ rồi.

Địa Ảo Vương hơi chau mày, rồi nhìn sang Ngô Cửu U đang quỳ sau lưng, lạnh nhạt nói:

- Ngô Cửu U, ngươi thật đáng thất vọng!

Thân thể hắn run lên, cắn môi nói:

- Đại nhân, chủ yếu là không biết từ đâu lại xuất hiện tên Lâm Động kia. Hắn lẻn vào thiên động cứu tộc trưởng Thiên Yêu Điêu ra.

- Ồ?

Thần sắc hai người Thiên Ảo Vương khẽ động, nhìn sang Lâm Động đang đứng bên cạnh tộc trưởng Thiên Yêu Điêu, cười:

- Một con người chẳng qua là Tử Huyền Cảnh đại thành lại có thể phá hủy được Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa sao?

- Trong tay hắn có Tổ Thạch, có lẽ hắn đã dùng nó mới phá giải dc.

Ngô Cửu U nói.

- Tổ Thạch trong tay hắn?

Hai người bọn Thiên Ảo Cương vẻ mặt đều kinh ngạc. Thân là dị ma chúng rất hiểu về món thần vật chuyên để đối phó với chúng.

Lâm Động ko nói gì, chỉ nhìn chăm chăm bọn chúng, nguyên lực trong cơ thể hừng hực cháy, tinh thần lực cũng lan tỏa, tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

- Có điều, thực lực bản thân thì quá yếu, Tổ Thạch trong tay ngươi cũng chẳng có ích mấy.



Thiên Ảo Vương cười, rồi nói:

- Thôi, kế hoạch đã lộ thì lộ luôn đi. Tình hình này cũng nằm trong dự liệu. Ngô Cửu U, kế hoạch khác mà ngươi cũng chưa hoàn thành thì ngươi không cần tồn tại nữa đâu.

- Đại nhân, mọi việc đã chuẩn bị chu toàn theo lời dặn của ngài, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ.

- Không tồi.

Lúc này Thiên Ảo Vương mới gật đầu hài long, rồi hắn nhìn tộc trưởng Thiên Yêu Điêu và vô số cường giả trên không trung, cười:

- Vốn chỉ muốn từ từ xâm thực Thiên Yêu Điêu tộc các ngươi, nhưng xem tình hình này thì đành dùng cách cực đoan nhất vậy.

- Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó!

Sắc mặt tộc trưởng lạnh băng, nguyên lực khủng khiếp bùng nổ từ trong cơ thể, dường như cả đất trời đều rung chuyển.

Xem ra cường giả đỉnh phong của Thiên Yêu Điêu tộc cũng không kìm nén được sát ý nữa rồi.

- Hai khởi hộ tông đại trận!

Chúc Lê cũng hô lên một tiếng.

- Rõ!

Một tiếng hô lớn nhất tề vang lên, rồi ngay sau đó là vô số quang trụ bắn lên từ bốn phương tám hướng Thiên Yêu Điêu tộc, đan xen nhau trên không trung và kết thành một dôi cánh dơi hoa lệ với kích thước hàng vạn trượng. Đôi cánh giang rộng bao trùm cả Thiên Yêu Điêu tộc, phía trên đôi cánh lan tỏa thứ năng lượng hung hồn khó đoán định.

- Đã đến rồi thì ở lại đi, được chết trong tay Thiên Yêu Điêu tộc bọn ta cũng không uổng cái danh Dị Ma Vương của các ngươi.

Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu lạnh lung nói.

- Hà hà, không hổ là tộc trưởng Thiên Yêu Điêu, vẫn cuồng ngạo như vậy.

Hai người bọn Thiên Ảo Vương cười lớn, rồi lắc đầu, trên gương mặt cũng hiện vẻ lạnh lung:

- Có điều, hôm nay kẻ xui xẻo có lẽ là các ngươi rồi.

- Tuy thực lực các ngươi rất mạnh, nhưng chỉ với hai người các ngươi mà muốn diệt Thiên Yêu Tộc bọn ta, e là quá ngây thơ rồi.

Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu cười khảy.

- Vậy sao?

Hai người bọn Thiên Ảo Vương đều cười thích thú, rồi đột nhiên chúng đưa bàn tay trắng nhợt ra, chạm vào nhau, nụ cười thêm phần hung hãn.

- Vô Tận Ảo Cảnh.

Giọng điệu lạnh lùng mang theo sát ý nồng nặc cùng với sự điên cuồng bệnh hoạn.

Uỳnh uỳnh!

Mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội, tất cả mọi người cùng nhìn thấy, trên vô số đỉnh núi đột nhiên có hắc quang bắn lên, hắc quang ngưng tụ, cuối cùng biến thành vô vàn bông hóa màu đen trước ánh mắt chấn kinh của bọn Lâm Động.

Đó là Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa!

- Hàng trăm năm nay, ta đã lén chôn hạt giống Ảo Ma Hoa theo hình thế trận pháp trong núi, nay chỉ cần hai vị đại nhân cùng khởi động là cả Thiên Yêu Điêu tộc này sẽ vĩnh viễn rơi vào trận pháp của Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa. Các ngươi sẽ không có đường thoát!

Ngô Cửu U ngẩng lên, vẻ mặt hung hăng nhìn mấy người Lâm Động, cười.

Súc sinh!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Chúc Lê bạo nộ đến mức toàn thân run rẩy, lão không thể ngờ một trăm năm nay Ngô Cửu U luôn đánh bẫy Thiên Yêu Điêu tộc, thật buồn thay khi các trưởng lão còn tín nhiệm hắn.

Vô số bông Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa đung đưa trên đỉnh núi, dường như còn có những làn sóng âm thanh chói tai phát ra, vô vàn đạo hắc quang lan tỏa, biến thành một đạo quang trận dần phủ phía dưới trận pháp cánh dơi trên không trung.

Một số tộc nhân Thiên Yêu Điêu thực lực yếu một chút là trong đầu bắt đầu thấy choáng váng, thậm chí thần trí cũng bắt đầu có dấu hiệu mơ hồ, đó là dấu hiệu sắp rơi vào ảo cảnh.

Lâm Động chau mày, quanh người hắn có bạch quang bảo hộ. Nhờ có Tổ Thạch mà hắn không bị ảnh hưởng bởi trận pháp, nhưng nếu cứ kéo dài thế này thì sẽ tổn thất vô cùng lớn đến tộc nhân Thiên Yêu Điêu.

- Tộc trưởng, giờ phải làm gì?

Chúc Lê vẻ mặt nặng nề nhìn tộc trưởng.

- Nay phần lớn cường giả cấp cao trong tộc đều đang bế quan, họ vẫn chưa thoát được khỏi ảo cảnh.

Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu nheo mắt, rồi nói:

- Ta sẽ chặn một tên Dị Ma Vương, đại trưởng lão, ngươi dẫn mười cường giả clc chặn tên còn lại.

Chúc Lê hiện giờ cũng đã chạm tới Luân Hồi thực lực vượt xa cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường, nếu cộng với mười cường giả Chuyển Luân Cảnh nữa, không phải không thể chặn được một Dị Ma Vương.

- Nhưng trận pháp kia...

Sắc mặt Chúc Lê nặng nề, rắc rối hiện tại không phải hai Dị Ma Vương mà là trận pháp Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa đang bao phủ toàn tộc. Có lẽ không lâu nữa, ngay các siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng bị ảnh hưởng, huống chi là những tộc nhân khác.

Tộc trưởng trán nhăn tít lại, hắn cảm nhận được sự lợi hại của trận pháp. Rõ ràng dị ma đã chuẩn bị khá chu đáo, hoàn toàn muốn đánh trọng thương Thiên Yêu Điêu tộc.

- HÌnh như trận pháp này được tạo thành từ sáu mươi bông Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa. Xem ra chúng đã dốc hết tâm huyết.

Ánh mắt Lâm Động sắc bén quét quanh những đỉnh núi kia, lên tiếng nói.

Muốn trồng Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa không phải đơn giản, cũng phải trá giá khá lớn. Mà lần này để đối phó với Thiên Yêu Điêu tộc, dị ma đã dùng đến nhiều thế này, rõ ràng là một gia tài không nhỏ.

- Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không dám coi thường ảo hương của Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa. Muốn đột phá trận pháp này thì bắt buộc phải trừ bỏ Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa.

Chúc Lê trầm giọng, vì cường giả trong thiên động chưa tỉnh dậy, nên họ rất thiếu người.

Lâm Động nghe vậy, ánh mắt lấp loáng, nhìn chăm chăm lên những bông hoa đen trên đỉnh núi, bỗng trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt.

- Đại trưởng lão, trận pháp cứ để ta giải quyết. Mọi người cứ đối phó với hai Dị Ma Vương là được.

Lâm Động cười.

- Ngươi?

Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu và Chúc Lê đều sững người.

- Đương nhiên, ta cũng cần thêm người.

Lâm Động cười:

- Hai vị không tin sao?

- Ha ha, nếu Lâm Động tiểu hữu thật sự giải quyết được trận pháp thì coi như Thiên Yêu Điêu tộc ta nợ ngươi một ân tình!

Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu vung tay, cười lớn.

Lâm Động cười, rồi lại nhìn về phía Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa, không kìm được liếm môi.

Nhiều Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa thế này, nếu lấy hết được thì chắc sẽ xung kích được cảnh giới Phù Tông nhỉ?

Đúng là đại lễ dâng đến tận cửa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận