Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 667: Uy lực của Yêu Nhãn


Trên quảng trường, hai mắt Lâm Động nhắm hờ, đối mặt với công kích hung hãn như vậy của Tưởng Hạo nhưng sắc mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, hơn nữa xung quanh hắn cũng không xuất hiện sức mạnh nào đặc biệt. Dáng vẻ đó khiến không ít người phải chau mày. Đòn công kích này của Tưởng Hạo không đơn giản chút nào, dù cùng là cường giả Thất Nguyên Niết Bàn, nhưng nếu không có thủ đoạn cường hãn thì cũng rất khó chống đỡ được…

Khi mọi người đang xì xào bàn tán, thì ánh sáng xám nơi trán Lâm Động phập phồng bất định như có thứ gì sắp sinh ra từ đó.

Ầm ầm!

Ngược lại với sự yên tĩnh chỗ Lâm Động, chỗ Tưởng Hạo hiện giờ vô cùng náo nhiệt, vô số những luồng nguyên lực kinh người đem theo Hoang Kình trào dâng từ cơ thể hắn.

Ánh sáng màu xám bùng phát từ cơ thể Tưởng Hạo, rồi dần ngưng tụ ở trên không trung trước mặt hắn thành một ngôi sao màu xám lớn cỡ một trượng.

Hình dạng ngôi sao này không có quy tắc gì hết, bề mặt lồi lồi lõm lõm, nhưng tỏa ra thứ sức năng lượng khiến cho không gian như như cũng bị méo mó.

Xung quanh quảng trường, sắc mặt của bọn Bàng Thống cũng phải trở nên nặng nề. Các đệ tử thân truyền khác thì ánh mắt càng chấn kinh. Trước sức mạnh này, bọn họ biết nếu là bọn họ thì chắc chắn không có khả năng phản kháng!

- Không hổ là đại đệ tử thân truyền!

Không ít đệ tử thầm cảm thán. Tưởng Hạo trở thành một trong bốn đại đệ tử thân truyền đúng là có bản lĩnh hơn người. Đại Tinh Cương Quyền là một trong Tứ đại Vũ kỹ, cả Hoang Điện, chỉ có bốn người bọn họ là tu luyện thành công mà thôi!

- Lâm Động sư huynh không hay rồi!

Đồng thời một số người cũng không kìm được nhìn về phía Lâm Động, đột nhiên lại yên tĩnh đứng ở đằng kia. Tuy hành động của Lâm Động khiến bọn họ thấy quái dị, nhưng trước công kích đáng sợ này của Tưởng Hạo, bọn họ thực sự không tin Lâm Động hiện giờ có thể chống lại được.

Có thể bọn họ không phủ nhận thiên phú của Lâm Động, chỉ trong chưa đến một tháng vào Hoang Điện mà có thể khiêu chiến Tưởng Hạo, một trong bốn đại đệ tử thân truyền, lại còn khiến đối phương phải thi triển ra Đại Tinh Cương Quyền, bản lĩnh đó có lẽ ngoài bốn đại đệ tử thân truyền ra cũng chỉ còn có Lâm Động mà thôi.

- Muốn một chiêu phân thắng bại?

Bàng Thống lẩm bẩm, rồi ánh mắt bỗng chuyển sang hai người Trần Chân trên thạch tọa. Rồi bỗng khựng người khi phát hiện sự kinh ngạc đến cực điểm trên gương mặt hai người đó.

Thấy vậy, tim Bàng Thống bỗng nhiên đập nhanh.

- Chẳng lẽ lại là…

Trần Chân không thốt ra hết câu, ánh mắt sững sờ nhìn Lâm Động lúc này, ánh mắt không ngừng biến ảo nhanh chóng.

- Không thể nào! Loại vũ kỹ đó, ngay cả Châu Thông sư huynh cũng không tu luyện thành công. Mặc sư huynh vì tu luyện nó mà hai mắt thành mù lòa!

Cổ họng Ngộ Đạo cũng như khô khốc lại, giọng nói có vài phần khó tin, mà sự khó tin ấy dường như còn nhiều hơn cả lần chứng kiến Lâm Động kiên trì tại Đan Hà Quán Đỉnh đến mười một ngày.

Trần Chân trầm mặc một chút, chỉ có thể lắc đầu. Nếu Lâm Động thật sự nắm bắt được loại vũ kỹ đó chỉ trong năm ngày thì chỉ có thể nói rằng hắn thật sự quá biến thái!



- Loại vũ kỹ này tuy rất lớn mạnh nhưng cũng có khuyết điểm. Nếu Lâm Động học được thật thì cũng không biết là tốt hay xấu…

Trần Chân nói vậy, Ngộ Đạo cũng gật gù, ánh mắt nhìn Lâm Động lóe lên chút lo lắng. Vũ kỹ ấy tuy cường đại, nhưng có thể diệt địch một ngàn cũng tự hại mình đến tám trăm!

- Lâm Động sư đệ, nếu đệ đỡ được một quyền này thì ta không còn nửa ý kiến gì về việc đệ thăng cấp lên đại đệ tử thân truyền.

Tưởng Hạo được ánh sáng xám bao quanh dần bay lên không, nhìn Lâm Động với ánh mắt sắc lạnh, hét lên một tiếng.

Phía trước hắn, ngôi sao màu xám dần bay lên, vô số làn sóng năng lượng cực mạnh bùng phát như vũ bão.

Thế nhưng đối mặt với cảnh tượng ấy, Lâm Động vẫn không nói lời nào, ánh sáng nơi trán hắn nhanh chóng chuyển động, dường như có rất nhiều sợi ánh sáng mảnh lan tỏa về phía hai mắt hắn.

Uỳnh!

Nhưng khi những tia sáng xám ấy sắp chui vào mắt Lâm Động, mắt hắn bỗng xuất hiện ánh sáng trắng hút hết số ánh sáng xám kia vào.

Lúc này, nếu đi sâu vào trán Lâm Động sẽ nhìn thấy một cái Thạch phù đang lơ lửng và phát ra ánh sáng trắng ở ngay nơi đó. Còn bên dưới Thạch phù là một vùng khí xám quỷ dị, ở giữa là một quả nhãn cầu màu xám vô cùng yêu dị.

Trong nhãn cầu ngập tràn những đường tơ máu quỷ dị, một thứ khí hung sát tỏa ra, nhưng mỗi lần như vậy, Thạch phù bên trên lại bắn ra bạch quang trấn áp khiến nó không thể làm gì được.

Uỳnh!

Cũng vào lúc ấy, một đạo tâm niệm bỗng phát ra, bạch quang trên tấm Thạch phù chợt thu lại. Sự trấn áp của Thạch phù vừa giảm đi, huyết tơ trong nhãn cầu lập tức tràn lên, bùng phát sự hung sát.

- Đại Tinh Cương Quyền!

Tiếng quát trầm đục vang lên trong không trung, sắc mặt Tưởng Hạo ngưng trọng, năm ngón tay nắm chặt thành quyền tung ra.

Ầm!

Nắm đấm của hắn oanh kích thẳng lên ngôi sao xám kia. Ngôi sao đem theo dải đuôi xám, tựa lưu tinh băng bay qua bầu trời, cùng một sức mạnh cuồng bạo lao thẳng tới chỗ của Lâm Động.

Rắc!

Ngôi sao lao tới, chưa chạm xuống đất mà mặt đất đã tách rời ra thành vô số đường rãnh nứt nẻ. Sức mạnh ấy, dù là các đệ tử ở xa cũng cảm thấy bề mặt da mình cảm nhận được hàn ý đến đau nhói.

Thứ hàn ý đó khiến không ít đệ tử phải động dung. Đó chỉ là sức mạnh dư thừa mà đã khủng bố thế này, nếu ở vị trí của Lâm Động, có lẽ bọn chúng đã máu thịt lẫn lộn rồi.

- Sao Lâm Động vẫn không có phản ứng gì?

Ở một góc của các đệ tử thân truyền, bọn Mạc Lăng căng thẳng nhìn Lâm Động không hề có bất cứ phản ứng gì, thân thể không kìm được mà căng cứng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Uỳnh!

Tốc độ của ngôi sao xám kia cực nhanh, gần như chỉ trong một hơi thở nó đã đến bên trên của Lâm Động. Khi tất cả cùng nín thở thì Lâm Động chầm chậm ngẩng đầu lên, mở mắt ra.

Phụt!

Vào khoảnh khắc Lâm Động mở mắt, ánh sáng xám chỗ trán hắn bỗng tách ra, ánh sáng ngưng tụ lại biến thành một con mắt hình tam giác màu xám trên trán hắn.

Không gian quanh hắn bỗng méo mó, một thứ sức mạnh khủng bố điên cuồng lan tỏa.

Cũng vào khoảnh khắc con mắt xám kia xuất hiện, sắc mặt hai người Trần Chân kịch biến, đứng phắt dậy, kêu lên thất thanh:

- Hoang Vu Yêu Nhãn!

Vút!

Khi bọn họ vừa đứng lên, một chùm sáng không lớn lắm bắn ra từ con mắt của Lâm Động, bay qua bầu trời rồi oanh kích lên ngôi sao của Tưởng Hạo.

Bùm!

Vào khoảnh khắc va chạm không hề có âm thanh kinh thiên động địa, chùm sáng xám đã đi xuyên qua ngôi sao, rồi trên ngôi sao kia dần dần xuất hiện vết nứt, cuối cùng trước ánh mắt kinh hoàng của tất cả đệ tử, ngôi sao nổ tung.

Chiêu công kích của Tưởng Hạo đã bị dễ dàng phá giải!

Tưởng Hạo sững sờ nhìn cảnh tượng đó, thế nhưng không đợi hắn nghĩ gì thêm, toàn thân hắn chợt sởn cả gai ốc. Vì hắn nhìn thấy một chùm sáng xám đang lao về phía mình với tốc độ kinh người.

Đó chính là chùm sáng đã xuyên thủng Đại Tinh Cương Quyền của hắn!

- Tốc độ nhanh quá, tránh không được rồi!

Tốc độ của chùm sáng khiến Tưởng Hạo không thể tránh né, hắn nghiến răng, kim quang bùng phát biến thành tấm lá chắn chắc chắn ở đằng trước.

Vút!

Chớp mắt chùm sáng đã đến nơi, trước bao ánh mắt chắm chú, nó bắn lên tấm lá chắn kim quang của Tưởng Hạo, rồi sắc mặt Tưởng Hạo đầy vẻ kinh hoàng khi nhận ra lớp phòng ngự của hắn không hề có tác dụng gì!

Cảm giác nguy hiểm bao trùm lấy hắn.

Sắc mặt Trần Chân nặng nề, thân thể khẽ run lên rồi bỗng biến mất.

- Nhất thiết phải ra tay rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận