Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 1234: Hiển uy

Tiếng khóc đến xé gan xé phổi của Thanh Đàn vang vọng khắc Hăc Ám Quảng Trường khiến mọi người đều sững sờ, đặc biệt là những cường giả trong Hắc Ám Tài Phán. Từ khi nàng đến Hắc Ám Tài Phán, mọi người chỉ nhìn thấy một người lạnh lùng đến gần như không có tình cảm, không biết đôi tay nàng đã nhuốm bao nhiêu máu tanh. Cuối cùng, sau ba năm ngắn ngủi, từ một đệ tử bình thường nàng đã trở thành Tài Phán Trưởng nắm quyền cao nhất. Ngay hai Tài Phán Phó có thân phận rất cao ở Hắc Ám Điện cũng bỏ qua tuổi tác mà tôn sùng nàng.
Thế nhưng, sau khi đã quen nhìn thấy một Thanh Đàn như vậy, nay họ lần đầu tiên được thấy mặt yếu đuối của nàng. Lúc này nàng hoàn toàn không còn thủ đoạn và khí phách trước đây, mà đã trở thành cô gái đúng như với lứa tuổi của mình…

Đoàn trưởng lão cũng nhìn cảnh đó với sự kinh ngạc, hai thái trưởng lão trên bầu trời thì ánh mắt tối lại khi nhìn thân ảnh kia.

Thanh Đàn cứ khóc mãi, dường như nàng muốn khóc cho hết mọi ấm ức kìm nén trong ba năm qua. Rồi Lâm Động nhìn cơ thể ướt đẫm mồ hôi của nàng, tay xoa đầu nàng:

- Này, khóc thế chưa đủ à? Giờ muội là điện chủ Hắc Ám Điện điện đấy.

Cô gái khẽ nức nở rồi ngẩng lên nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe, chun mũi:

- Lâm Động ca…muội biết, nhất định huynh sẽ không sao mà.

- Ta không sao, nhưng chỉ sợ muội có chuyện.

Lâm Động lườm.

Thanh Đàn từ nhỏ đã lớn lên cùng Lâm Động nên đương nhiên rất hiểu tính hắn, thấy hắn như vậy đôi mắt to của nàng đảo một vòng, mặt lộ vẻ ấm ức, ôm chặt lấy Lâm Động không buông.

- Đừng có giở trò đó, đến khi giải quyết xong phiền phức ta sẽ xử lý muội.

Lâm Động hừ lạnh.

Nghe thế, Thanh Đàn cũng sực tỉnh, hàn quang lóe lên trong mắt, tay nắm lại, Hắc Ám Thánh Liềm bay về tay. Nàng buông Lâm Động ra, ánh mắt lạnh băng nhìn hai thái trưởng lão nói:

- Lâm Động ca, lần này hãy để muội giải quyết chúng.

- Ai da.

Nhưng khi nàng vừa dứt lời thì Lâm Động đã bẹo má nàng, bực bội nói:

- Ra chỗ khác, có ta ở đây, muội đừng hòng động thủ.

Thanh Đàn nhăn mặt, những cường giả Tài Phán Quân thì cơ mặt giật giật, chắc hẳn cảnh tượng đó tạo ra sức xung kích quá lớn với họ.

- Chúng rất lợi hại.

Thanh Đàn nói, hai thái trưởng lão kia thực lực còn khủng khiếp hơn ba cự đầu Nguyên Môn.

- Giờ ca ca của muội cũng lợi hại rồi.

Lâm Động cười, khẽ vỗ đầu Thanh Đàn, thần sắc dần trở nên lạnh lẽo. Vừa rồi chúng ép người quá đáng hắn đã thấy hết. Cứ nghĩ tới việc tiểu nha đầu này bị chúng đối xử như thế, trong lòng hắn không kìm được sát ý trào dâng. Trong nhà ngoài cha mẹ được giáo huấn nha đầu này, đến hắn cũng không nỡ quát mắng. Hai lão bất tử kia là cái thá gì?

Thấy sắc mặt Lâm Động, trong lòng Thanh Đàn cũng cảm thấy ngọt ngào, ngoan ngoãn gật đầu.

- Vị bằng hữu đây không biết là cao nhân phương nào? Tại sao lại nhúng tay vào việc của Hắc Ám Điện?

Hai thái trưởng lão nhíu mày.

Lâm Động quay lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hai thái trưởng lão:



- Vừa rồi các ngươi ức hiếp người rất thoải mái đúng không?

- Vị bằng hữu, đây là việc nội bộ của Hắc Ám Điện.

- Thanh Đàn là muội muội của ta.

Lâm Động nở nụ cười sắc lạnh như đao.

Sắc mặt hai thái trưởng lão tối sầm lại. Không ngờ một tiểu nha đầu nhìn có vẻ như cô đơn một mình thế này lại có đại ca lợi hại như thế chống lưng cho, sao trước đây chưa từng nghe?

Trên quảng trường, vô số cường giả Bách Huyền Vực cũng nhìn nhau, thì ra tân điện chủ có đại ca lợi hại như thế, xem ra vị đại ca đây tuyệt đối sẽ không để yên cho những gì thái trưởng lão đã làm với Thanh Đàn.

- Dù ngươi là đại ca nhưng việc này phải do bản thân muội muội ngươi giao đãi với hàng vạn điện đồ Hắc Ám Điện mới được.

Hai thái trưởng lão lạnh lùng nói.

- Giao đãi?

Lâm Động dường như cười nhẹ, sát ý tràn lên trong mắt:

- Giải quyết hai lão bất tử các ngươi thì không cần giao đãi nữa nhỉ?

Tình hình Hắc Ám Điện bây giờ Lâm Động cũng đã hiểu rõ. Cũng là hai lão già kia cậy tuổi cao mà ỷ thế ức hiếp người, khiến mọi người trong Hắc Ám Điện không dám lên tiếng. Chỉ cần giải quyết chúng là mọi chuyện sẽ chấm dứt.

- Hừ, tiểu tử ngông cuồng, ngươi cứ thử xem!

Hàn ý trào lên trong mắt hai thái trưởng lão, tuy cảm nhận được sự khó nhằn của Lâm Động, nhưng chúng cũng không e dè gì nhiều. Thực lực Luân Hồi Cảnh đủ cho chúng ngạo thị quần hùng. Chúng không tin một tiểu tử không lớn hơn Thanh Đàn bao nhiêu lại có khả năng chống lại chúng.

- Vậy sao?

Lâm Động cười gằn, thân hình khẽ động, lập tức xuất hiện trên không trung. Hai tay nắm lại, chỉ thấy lôi vân trên trời đột nhiên hội tụ, lôi đình kinh người điên cuồng ngưng tụ.

Nguyên lực trong trời đất rung chuyển dữ dội.

Uỳnh!

Hai thái trưởng lão thấy vậy, nguyên lực trong cơ thể cũng bùng phát, bên trong đó mang theo thứ năng lượng Luân Hồi khiến người ta sợ hãi.

- Đại Hắc Ám Chưởng!

Hai ngươi biến hóa thủ ấn, hô lên một tiếng cùng ra tay nhanh chóng. Nguyên lực hùng hồn biến thành một đạo cự chưởng hắc ám xé tan hư không đập xuống Lâm Động.

Lôi quang lóe lên trong mắt Lâm Động, bước ra một bước, chỉ thấy vô số đạo lôi đình đem theo thiên uy hung hăng đánh xống lôi quang. Sức mạnh cuồng bạo của lôi đình đánh tan tành hắc ám cự chưởng.

Xoẹt!

Hắc ám cự chưởng nổ tung, Lâm Động biến thàn điện quang lao vút tới, tung một quyền, kình lôi đánh từng trận.

- Hắc ám chi thuẫn!

Hai thái trưởng lão hô, chỉ thấy nguyên lực tụ lại phía trước thành một cái cự thuẫn hàng nghìn trượng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Uỳnh uỳnh!

Lôi long đánh mạnh lên hắc ám chi thuẫn, lôi quang bùng nổ, vô số những luồng sức mạnh cuồng bạo đến cực điểm điên cuồng xâm thực, chớp mắt đã khiến hắc ám chi thuẫn xuất hiện vô số vết rạn, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.

Vút!

Đồng tử hai thái trưởng lão co lại, vì nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện trước mặt một cách quỷ dị. Vài nghìn con tử kim long hiện ra gào thét, tiếng long ngâm cổ xưa vang vọng khắp không gian.

Grào!

Tử long kim trảo rạch tan không gian, đem theo bóng đen khổng lồ hung hăng đập xuống hai thái trưởng lão.

Bóng đen bao trùm, sức mạnh đáng sợ khiến không gian biến dạng cực độ. Hai thái trưởng lão cũng hô lên một tiếng, sức mạnh Luân Hồi ngưng tụ nơi bàn tay.

Rầm!

Song chưởng đánh lên long trảo, một cơn lốc xoáy được hình thành trên bầu trời, rồi mọi người kinh hãi nhìn thấy, cả hai thái trưởng lão bị đánh bật ra sau hàng nghìn trượng.

Mọi người cùng ồ lên, ánh mắt nhìn Lâm Động có phần kinh hãi. Không ai ngờ được Lâm Động một chọi hai mà lại có ưu thế rõ ràng như vậy. Rốt cuộc hắn ta khủng bố đến mức nào?

Những người trong đoàn trưởng lão sắc mặt cũng kịch biến, ánh mắt đầy sự bất an.

Trên tế đàn, hai lão giả mặc hắc bào vô cùng chấn động nhìn nhau. Không ngờ đại ca của điện chủ lại lợi hại đến mức này.

Vẻ mặt Thanh Đàn thì đầy hân hoan, xem ra ba năm qua Lâm Động ca mạnh hơn rất nhiều.

Lâm Động lạnh lùng nhìn hai thái trưởng lão, thực lực chúng chỉ là Luân Hồi Cảnh, luận chiến đấu lực thực sự thì e là còn chưa bằng ba cự đầu của Nguyên Môn sau khi dung nhập Đại Thiên Tà Ma. Với thực lực Lâm Động hắn hiện tại, muốn giải quyết chúng không phải khó.

Lâm Động giơ bàn tay về phía hai người, khẽ nắm lại.

Phụt!

Chỉ thấy không gian quanh hai thái trưởng lão đột nhiên biến dạng, rồi bốn cái hắc động hiện ra.

Uỳnh!

Hắc động xoay chuyển dữ dội, thôn phệ lực khủng bố bùng phát hình thành lực kéo đnág sợ, khiến không gian cũng bị xé tan.

Hai thái trưởng lão cũng nhận ra điều đó, vội vàng bạo phát toàn lực chống lại sự xâm thực của lực kéo đó, mặt đỏ bừng bừng, hô lên một tiếng cuối cùng cũng đột phá ra ngoài được.

Uỳnh uỳnh!

Nhưng đúng lúc đó, tiếng sấm sét kinh người nổ ra, cả không gian chói lòa, một đạo lôi đình hàng nghìn trượng bắn thẳng lên hai người thái thượng lão.

Rầm!

Hai hắc ảnh bốc khói rơi xuống đất trước bao ánh mắt sững sờ, tạo nên trên quảng trưởng một cái khe sâu hàng nghìn trượng.

Trong khe sâu là hai thân ảnh tàn tạ gắng gượng đứng dậy, lắc lư loạng choạng không kìm được phun một ngụm máu tươi.

Thấy thế, các trưởng lão không kìm được thấy sợ hãi, tuyệt chiêu mạnh nhất lại thất bại rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận