Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 482: Tiểu Viêm thoát thai hoán cốt


Oành oành!

Từng ngọn lửa đỏ rực giống như những con Xích Long cực lớn từ trong đạo hồng thủy Niết Bàn Đan kia ầm ầm lao ra, cuối cùng cuồn cuộn không ngừng bị hút vào trong thân ảnh khổng lồ bên dưới đỉnh núi.

Ngọn núi lúc này cơ hồ bởi vì cái loại chấn động cực lớn này mà phát ra những cơn địa chấn run rẩy, từng cỗ áp lực kinh người không ngừng từ trong thân ảnh khổng lồ kia mà phóng ra.

Dưới sự ba động khủng bố của đạo Niết Bàn Khí tuôn trào đó, ngay cả Lâm Động cũng phải lùi lại mấy bước, sắc mặt ngưng trọng quan sát. Tuy tốc độ hấp thụ Niết Bàn Khí của Tiểu Viêm còn kém Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng trình độ như thế này đã vượt xa những cường giả Niết Bàn Cảnh khác.

Hơn nữa, với sự hấp thụ kinh người này của Tiểu Viêm, luồng hồng thủy do hai mươi vạn Niết Bàn Đan tạo thành, bằng tốc độ mắt thường nhìn thấy dần dần trở nên loãng hơn rất nhiều.

- Cái tên này đúng là cái dạ dày không đáy!

Nhìn dòng hồng thủy Niết Bàn Đan bởi vì Niết Bàn Khí bị hấp thụ hết mà tiêu tán kia, Lâm Động cũng nhịn không được mà hít nhẹ một ngụm lương khí.

- Tiếp theo khi hắn đột phá đến Niết Bàn Cảnh, Niết Bàn Khí sẽ rèn luyện thân thể hắn, khiến cho máu thịt của hắn dung hợp với Thiên Ma Hổ Cốt. Về sau, tên này sẽ như cá vượt Long môn, từ Hỏa Mãng Hổ bình thường tiến hóa thành Thiên Ma Hổ!

Tiểu điêu quan sát, mỉm cười nói:

- Đương nhiên nói như vậy tựa hồ còn không hoàn toàn chính xác, hắn hẳn còn là Thiên Ma Hổ thể chất biến dị nữa. Chậc chậc, ta thực là rất muốn biết, con hổ ngốc này về sau có thể tu luyện đến mức độ như thế nào?

Lâm Động mỉm cười, hai nắm tay đã nắm chặt từ lúc đầu, bây giờ dần buông lỏng ra. Nhìn đồng bạn thân thiết nhiều năm dục hỏa trọng sinh như thế, trong lòng hắn chợt cảm thấy một niềm vui khó tả.

Đánh sâu vào Niết Bàn Cảnh hiển nhiên không phải là chuyện tình trong nhất thời nửa khắc có thể hoàn thành, Niết Bàn Khí do hai mươi vạn Niết Bàn Đan ngưng tụ thành, cho dù Tiểu Viêm hôm nay đã thoát thai hoàn cốt, nhưng vẫn phải mất một ngày trời mới có thể hoàn toàn hấp thu được hết.

Hơn nữa, trong khi hấp thụ hai mươi vạn Niết Bàn Đan, sự đột phá của Tiểu Viêm rõ ràng vẫn chưa hoàn thành. Lâm Động thấy vậy, ngay lập tức lấy ra thêm ba mươi vạn Niết Bàn Đan nữa. Loại đại thủ bút như thế này, ngay cả Tiểu điêu ở một bên cũng phải chậc chậc mấy tiếng.

Niết Bàn Đan ở trong tay Lâm Động hiện tại cũng chỉ khoảng hơn một trăm năm mươi vạn, hơn nữa cũng đều là do đổi cả tính mạng mình mới giành được, nay vì Tiểu Viêm đánh sâu vào Niết Bàn Cảnh đã lập tức lấy ra một phần ba. Loại đãi ngộ này, cho dù là cường giả của Vương triều Cao cấp cũng không thể có được.

- Ha ha, chỉ cần tên này còn hấp thu được, toàn bộ Niết Bàn Đan còn lại của ta đưa cho hắn cũng không thành vấn đề.

Nghe tiếng chậc chậc tiếc rẻ của Tiểu điêu, Lâm Động cười, nói.

Tiểu Viêm vì có thể trở nên mạnh mẽ để ở lại bên cạnh của hắn, ngay cả nổi đau đốt thịt rút xương cũng chấp nhận thừa nhận, chỉ là một vài Niết Bàn Đan thì có là gì chứ?

- Tiếp theo chúng ta xem xem tên này đến tột cùng có thể biến thành cái gì?

Tiểu điêu lười biếng nói, sau đó ngẩng đầu, trong hai mắt lóe lên những ngọn lửa đỏ rực hừng hực.

Sau khi Lâm Động đưa thêm ba mươi vạn Niết Bàn Đan đầu nhập vào đó, Tiểu Viêm hiển nhiên là đã có được đầy đủ Niết Bàn Khí, lại phải mất đến ba ngày ba đêm nữa, Tiểu Viêm mới có thể hấp thụ được hoàn toàn số Niết Bàn Khí này.

Trong suốt thời gian ba ngày này, thân thể Tiểu Viêm cơ hồ hoàn toàn bị Niết Bàn Hỏa nồng đậm bao vây lấy.



Thân thể của nó ở trong ngọn lửa lặng yên bất động hoàn toàn, trong lúc tĩnh lặng, cũng đều có một cỗ ba động đáng sợ lặng lẽ ở bên trong liệt hỏa rèn luyện ra, chậm rãi lan tràn ra khắp nơi.

Vào lúc ngọn núi vẫn đang chìm trong sương sớm của ngày thứ tư, dòng hồng thủy Niết Bàn Đan mênh mông cuồn cuộn trên đỉnh núi đã lại một lần nữa trở nên loãng dần. Niết Bàn Hỏa đang bao phủ hoàn toàn cái thân thể khổng lồ kia cũng trở nên mờ nhạt hơn nhiều, hiển nhiên, ba mươi vạn Niết Bàn Đan lại sắp sửa bị Tiểu Viêm hấp thụ hết.

Trên một tảng đá ở trên ngọn núi, Lâm Động lặng lẽ ngồi khoanh chân ở đó, ánh mắt nhìn không chớp vào thân hình bên trong ngọn lửa kia. Trong thời gian bốn ngày này, hắn không hề chợp mắt lấy một chút, nhưng cũng không hề tỏ vẻ mệt mỏi, trái lại trong mắt tràn đầy sự kỳ vọng và hiều kỳ.

Oành!

Niết Bàn Hỏa bốc lên, đột ngột thân hình khổng lồ bên trong đó tựa hồ như rung động mạnh một cái, sau đó mạnh mẽ ngẩng đầu lên, miệng lớn mở ra, Niết Bàn Đan cùng với Niết Bàn Hỏa còn sót lại trong không khí đều bị nó trực tiếp nuốt hết vào trong miệng.

Khi đạo Niết Bàn Hỏa cuối cùng bị nó nuốt vào trong người, thân hình khổng lồ kia cuối cùng đã xuất hiện trước mặt Lâm Động và Tiểu điêu.

Đó là một con hổ lớn từ đầu đến chân đen như mực, ánh mặt trời chiếu trên thân thể nó, phản xạ ra sự sáng bóng như kim chúc, hai cánh đen to lớn sau lưng khép lại, phía trên hai cánh có cánh chim nhúc nhích. Trong mơ hồ, lóe ra những tia đao sắc lạnh, dưới loại quang mang sắc lạnh này, cho dù là cường giả Niết Bàn Cảnh cũng không khỏi thấy rùng mình.

Hơn nữa, mắt hổ của nó cũng hiện ra một màu đen kịt, trong mơ hồ có vô số khí tức hung bạo xuất ra. Đây phảng phất như là một tuyệt thế hung hổ từ thời thế giới Hồng Hoang.

- Rống!

Con hổ to lớn màu đen ngửa mặt lên trời, rống lên một tiếng lớn, cơ hồ một cỗ sóng âm cực lớn quét qua, trên ngọn núi khổng lồ lập tức xuất hiện những khe nứt cực lớn.

Cùng lúc đó, một cỗ khí tức hùng hậu cực điểm, cũng trong lúc này mà cuồng bạo xuất ra từ bên trong cơ thể nó, cái loại khí tức đó, chính là đã chân chính đạt đến Niết Bàn Cảnh.

Hiển nhiên, lúc này, Tiểu Viêm đã tiến vào Niết Bàn Cảnh.

- Thành công rồi!

Trong mắt Lâm Động lóe lên sự vui mừng khôn xiết, Tiểu Viêm rốt cục đã đạt tới Niết Bàn Cảnh rồi!

Trong lúc Lâm Động đang vui mừng khôn tả, con hổ to lớn màu đen do Tiểu Viêm biến thành lại không lao về phía trước, ngược lại hướng về Lâm Động gầm lên một tiếng, sau đó giống như con người cũng khoanh chân ngồi xuống. Đúng lúc đó, Lâm Động cảm thấy một cỗ chấn động khiến hắn rung bắn cả da đầu từ bên trong thân thể Tiểu Viêm truyền đến.

Trong khoảnh khắc chấn động này truyền đến, thân thể đen như hắc thiết của Tiểu Viêm, vô cùng quỷ dị mà trở nên đỏ sẫm, từng đạo khói trắng không ngừng từ trong thân thể của nó lan ra.

Dát chi!

Mặt đất trên ngọn núi đúng lúc này đột nhiên khô héo đi với tốc độ kinh người, từng khe nứt kéo dài chằng chịt, khu rừng trên đỉnh núi trong nháy mắt hoàn toàn khô héo.

- Đây là có chuyện gì?

Nhìn thấy Tiểu Viêm như vậy, sắc mặt Lâm Động vụt biến đổi, vội vàng hỏi.

- Cái tên này…

Tiểu điêu cũng thoáng chút kinh ngạc, sau đó ngưng trọng nhìn chăm chú Tiểu Viêm đang ngồi xếp bằng ở đó, lẩm bẩm nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Nó không ngờ đang thúc đẩy vào Niết Bàn Kiếp. Nó muốn vượt qua Niết Bàn Kiếp!

- Cái gì?

Thân thể Lâm Động rung động mãnh liệt, hiển nhiên là đồng dạng bị kích động mạnh, sau đó quát khẽ nói:

- Tên này làm cái gì? Niết Bàn Kiếp làm sao chỉ qua loa như vậy?

Niết Bàn Kiếp thứ mà cường giả Niết Bàn Cảnh e ngại nhất. Ở trong giới tu chân, năm người trong số mười người vượt qua được Niết Bàn Cảnh, đều không phải ngã xuống là do tranh đấu với người khác, mà là ở trong Niết Bàn Kiếp! Mỗi một tầng Niết Bàn Kiếp đều cực kỳ đáng sợ, chỉ cần không cẩn thận, tất cả sự tu luyện đều bị tan biến, công sức hóa thành hư vô.

Vì thế, Lâm Động vừa nghe thấy Tiểu Viêm vừa đột phá đến Niết Bàn Cảnh đã lập tức dám khiêu chiến Niết Bàn Kiếp, sắc mặt liền trở nên khó coi như vậy.

- Không cần quá lo lắng, con hổ ngốc này đã dung hợp Thiên Ma Hổ Cốt, nghĩ rằng trong hổ cốt còn lưu lại chút lực lượng, chính điều này làm nó không thể không thôi động Niết Bàn Kiếp. Chỉ có điều như vậy cũng tốt, Niết Bàn Kiếp từ bên trong mà sinh ra, nếu là có thể vượt qua, nó có thể dung hợp hoàn toàn cùng Thiên Ma Hổ Cốt, không hề có sự bài xích nữa.

Tiểu điêu thoáng chút trầm ngâm, sau đó nói.

- Tên này đã tiến vào Niết Bàn Cảnh, linh trí nó ắt tăng vọt, nếu như không chắc chắn, nó có lẽ cũng không dám liều lĩnh như vậy, bây giờ gấp gáp cũng không được gì, chờ xem đi!

Nói xong, Tiểu điêu cũng bất đắc dĩ hít một hơi. Hiển nhiên chuyện phát triển đến một bước này, có chút không giống với dự liệu của nó.

Lâm Động chau mày, cuối cùng cũng chỉ có thể chán nản gật đầu nhè nhẹ, ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vào thân thể đen kịt của Tiểu Viêm giờ đã chuyển thành màu đỏ quỷ dị, trái tim vốn đã thả lỏng một chút, bây giờ lại bắt đầu đập mạnh hơn một trận.

Trong khoảng thời gian tiếp sau đó, những chấn động nóng bỏng từ bên trong thân thể Tiểu Viêm phát ra càng ngày càng mãnh liệt, tới về sau, ngay cả Lâm Động cùng Tiểu điêu cũng không chịu được nữa, không thể không lùi lại cách ngọn núi vài trăm trượng.

Đứng cách xa ngọn núi, bọn hắn mới phát hiện trong trăm trượng từ sườn lên đỉnh núi, tất cả cây cối đều hoàn toàn khô héo, từ xa nhìn lại trông thật hoành tráng.

- Niết Bàn Kiếp quả nhiên đáng sợ, khó trách tất cả cường giả Niết Bàn Cảnh đều kiêng kỵ Niết Bàn Kiếp này như vậy.

Lâm Động nhìn quang cảnh này, bất giác lẩm bẩm nói.

Tuy không tự mình trải qua, nhưng nghĩ đến những cỗ chấn động đáng sợ bạo liệt xuất khai từ trong thân thể mình, tạo thành những xung kích hủy diệt như thế này, cũng khiến người ta không khỏi sợ hãi.

Những cỗ chấn động như vậy từ trên đỉnh núi truyền xuống, liên tục trong nửa ngày, mãi cho đến bóng đêm dần dần bao phủ hoàn toàn mặt đất, Lâm Động lúc này mới nhìn thấy những chấn động đáng sợ này, đang dần dần tiêu tan.

- Niết Bàn Kiếp hoàn thành rồi sao?

Nhìn thấy cảnh này, tâm thần Lâm Động đột nhiên rung động, vội nhìn về trên đỉnh núi. Chỗ đó do nhiệt độ cao làm xuất hiện rất nhiều sương mù, trong khoảnh khắc làm mọi thứ trở nên mờ ảo.

Đùng!

Trong lúc ánh mắt Lâm Động hướng lên nhìn ngọn núi, trong làn sương trắng mờ ảo truyền ra những tiếng bước chân trầm thấp cùng cứng ngắc. Ngay sau đó, Lâm Động chợt nhìn thấy một đạo nhân ảnh chậm rãi bước ra từ làn khói trắng…

N
Bạn cần đăng nhập để bình luận