Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 774: Lôi Đế Điển


Uỳnh uỳnh!

Vô số tia sét từ tầng mây đen đánh xuống như vũ bão, tiếng nổ chói tai vang vọng khắp bồn địa, cả mặt đất như rung chuyển.

Lôi Thiên đứng giữa những tia sét, lôi quang đan xen tụ lại sau lưng cộng với ánh ngân quang phát ra từ cơ thể, nhìn từ xa hắn giống như Lôi Thần hàng lâm vậy.

- Lôi Đế Điển!

Khi đó cũng vang lên không ít những tiếng kêu kinh ngạc, hiển nhiên mọi người cũng đã nhận ra môn vũ kỹ mạnh mẽ này!

- Không ngờ Lôi Thiên phải thi triển ra cả Lôi Đế Điển. Xem ra tên tiểu tử này cũng có bản lĩnh!

Tiểu Linh Vương Linh Chân nhìn cảnh tượng trên không trung, bất giác cười nhạt.

- Hình như tên Lâm Động đó tu luyện cả nguyên lực và tinh thần lực, nếu không, với thực lực Thất Nguyên Niết Bàn của hắn không thể giằng co được với Lôi Thiên đến mức này!

Nguyên Thương nhàn nhạt nói.

- Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi!

Linh Chân cũng mỉm cười gật đầu. Lâm Động chống cự được đến mức này đúng là đã vượt ngoài dự liệu của hắn. Nhưng đối mặt với Lôi Thiên đã thi triển Lôi Đế Điển, hắn không nghĩ Lâm Động có thể tiếp tục được nữa.

Thắng bại sẽ được phân định trong lần này!

- Nếu phế được tên đó, chắc chắn Đạo Tông sẽ biết điều hơn. Hiện giờ chúng ta phải chú trọng Phần Thiên Cổ Tàng, không rảnh để lằng nhằng với bọn chúng! Đợi khi giải quyết xong mọi chuyện rồi tính hết nợ với bọn chúng cũng được!

Linh Chân cười nhạt, sâu trong ánh mắt là một tia hàn ý lạnh thấu xương.

Nguyên Thương cười nhạt, cũng không nó gì, hai tay chắp sau lưng, nhìn về thân ảnh gầy gò giữa lôi quang, khóe miệng nhếch lên lạnh lùng.

o0o

Uỳnh!

Cùng với sự biến hóa của ấn pháp trong tay Lôi Thiên, mây đen trên trời nhanh chóng cuộn trào rồi biến thành hình phễu, ở đầu nhọn có vô số lôi quang vờn quanh vô cùng nhức mắt.

Dưới sự chiếu rọi của lôi quang, Lôi Thiên cười càng hung hăng hơn, rồi hắn bỗng nắm tay lại, nơi đầu nhọn của cái phễu mây kia bỗng ào ạt phun ra lôi quang.

Ầm ầm!

Lôi quang ngưng tụ lại trên đỉnh đầu Lôi Thiên, cuối cùng biến thành cây lôi thương khổng lồ cỡ hàng trăm trượng.



Trên cây lôi thương này là vô số những tia sét vờn quanh, một thứ lực phá hoại kinh người lan tỏa, thậm chí không gian cũng bị ảnh hưởng đến mức biến dạng!

o0o

- Năng lượng thật cuồng bạo!

Vẻ mặt mấy người Ứng Tiếu Tiếu nặng nề nhìn chằm chằm cây lôi thương khổng lồ kia.

Bàn tay đặt trên dây đàn của Ứng Hoan Hoan cũng khẽ nắm lại, khẽ cắn môi, sâu trong mắt dường như có ánh sáng màu lam nhạt hiện lên, chỉ dó điều bản thân nàng không nhận ra…

o0o

- Thực lực Lôi Thiên mạnh hơn trước không ít!

Thần Khôi nhìn lên bầu trời, lưỡng lự một chút, nhìn sang Thanh Đàn ở bên cạnh hỏi:

- Có cần ta ra tay không?

Hắn có thể nhận ra thực lực của Lâm Động là Thất Nguyên Niết Bàn, ngoài ra còn có tinh thần lực khá mạnh, hiển nhiên đều có thành tựu không tệ về cả nguyên lực và tinh thần lực. Nhưng so với Lôi Thiên thì vẫn còn thua kém rất xa. Mà Lôi Thiên đã dùng đến tuyệt chiêu, tình cảnh của Lâm Động bây giờ không hề tốt!

- Không cần đâu!

Thế nhưng Thanh Đàn lại mỉm cười lắc đầu, nàng ngẩng đầu lên, gương mặt phản chiếu ánh lôi quang dường như ánh lên vẻ cuồng nhiệt.

- Lâm Động ca không thua đâu!

Cô nàng thiếu nữ váy đen, tay cầm lưỡi liềm đen, tạo hình khá yêu dị khẽ mỉm cười, nói.

Thần Khôi khựng người, rồi gật gù. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Thanh Đàn có nét mặt thế này, thậm chí trước mặt sự phụ mình kính trọng nhất, nàng thiếu nữ này cũng chưa bao giờ có vẻ mặt sùng bái đến như thế này.

o0o

- Lôi Đế Điển sao?

Giữa những tia sét cuồng bạo, Lâm Động giống như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa đại dương, có thể bị lật úp bất cứ lúc nào. Hắn nhìn Lôi Thiên với bàn tay đang giơ cao trên không trung, mặt cười hung hăng. Từ cây lôi thương khổng lồ đó hắn có thể cảm thấy một sự nguy hiểm khôn lường.

- Nếu ngươi đã muốn thì ta cũng liều với ngươi!

Lâm Động lẩm bẩm, rồi hắn giơ hai tay ra, một đạo quang trận phức tạp hình thành trong lòng bàn tay hắn.

Quang trận thành hình, Lâm Động khẽ nheo mắt, nguyên lực và tinh thần lực ào ạt tràn vào trong.

Vút!

Theo đó, quang trận ban đầu chỉ to cỡ bàn tay đã phình to ra với tốc độ kinh người. Chỉ trong mấy hơi thở, nó đã to cỡ vài chục trượng! Nhìn từ xa, một đạo quang trận đứng trước mặt Lâm Động chầm chậm xoay chuyển, tỏa ra một thứ năng lượng khủng bố khó có thể hình dung.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Đó là cái gì?

Hiển nhiên rất nhiều người đã nhìn thấy hành động đó của Lâm Động. Sau khi nhìn thấy rõ ràng quang trận đang xoay chuyển, ánh mắt mọi người đều toát ra vẻ kinh ngạc.

- Bàng môn tà đạo, châu chấu đá xe mà thôi!

Lôi Thiên cũng hơi khựng người một chút, nhưng ngay lập tức hắn cười thêm dữ dằn. Xem ra Lâm Động định đỡ trực tiếp đòn công kích này của hắn, hắn cho rằng đó là tự tìm chỗ chết mà thôi!

- Nếu ngươi đã muốn chết thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện!

Cây lôi thương khổng lồ trên đỉnh đầu Lôi Thiên cũng đã thành hình, lôi quang chói lòa trên đó tỏa ra vô số những luồng năng lượng kinh người.

Lôi Thiên giơ tay ra rồi phất mạnh, đầu mũi thương chầm chầm di chuyển rồi chĩa thẳng vào Lâm Động.

- Lôi Đế Điển, Diệt Thế Thương!

Lôi Thiên hét lớn, gân xanh nổi cuồn cuộn trên cánh tay, tay hắn rung lên, thân thể nghiêng về phía trước, rồi cánh tay quật mạnh!

Cả thiên địa dường như rung chuyển, mọi người nhìn thấy cây lôi thương đó biến thành một đạo quang điện khổng lồ lao tới tựa con Lôi Long giơ nanh múa vuốt, thanh thế kinh người!

- Phù!

Áp lực đáng sợ gần như trong tích tắc đã ập tới phạm vi trăm trượng quanh Lâm Động. Hắn thở hắt ra một hơi, ánh mắt sắc lạnh, nhanh như chớp tung chưởng đánh lên quang trận khổng lồ.

- Càn Khôn Cổ Trận, nghịch chuyển!

Giọng nói trầm thấp vang ra, quang trận khổng lồ bắt đầu xoay ngược chiều với khí thế điên cuồng, dị quang không ngừng ngưng tụ trong quang trận.

- Phân giải!

Ánh mắt Lâm Động lạnh lùng, hai ngón tay điểm lên quang trận, cả quang trận rung chuyển, một chùm sáng kỳ dị lớn vài chục trượng soạt một tiếng bắn ra!

Phụt phụt!

Chùm sáng ấy không có khí thế kinh người, nhưng chỉ người có nhãn lực mới nhận ra, khi chùm sáng đó bay qua, dường như nguyên lực thiên địa đều biến mất một cách quỷ dị!

Sắc mặt Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương lúc này bỗng chốc kịch biến.

Uỳnh!

Vào khoảnh khắc ấy, trên bầu trời, hai luồng công kích hung hãn thu hút mọi ánh mắt đã đâm sầm vào nhau!

Thắng bại sẽ được phân định trong khoảnh khắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận