Tiểu Nương Tử Là Ngư Dân

Chương 290:

Vì sao khi nghe được Tương nha đầu bị thương, hắn lại khẩn trương như vậy?
Hắn là một người luyến tiếc mua y phục mới để mặc, vậy mà vừa rồi không thèm nháy mắt một cái nào đã chi 600 đồng bối mua bình thuốc trị thương này, đã vậy còn không cảm thấy khó chịu một chút nào?
Ngũ Thừa Phong không phải thằng ngốc, rất nhanh sau đó hắn đã suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân, vì vậy tâm tình vốn rất bình thường của hắn, lại bỗng nhiên trở nên trống rỗng.
Phu thê hai người Đại Giang thúc đối xử rất tốt với hắn, Tương nha đầu cũng vậy, tại sao hắn có thể động tâm tư với một tiểu nha đầu như nàng?
Bây giờ đã phát hiện ra điều này rồi, vậy về sau hắn làm gì còn mặt mũi đi tới cửa hàng Lê gia để gặp bọn họ nữa?
Còn bình thuốc này……
Ngũ Thừa Phong thầm than một tiếng, sau đó hắn lại quay đầu trở về tiêu cục, cứng rắn moi hết một nửa số thuốc trong bình ra, từ mới biến thành cũ.
Bởi vậy, khi hắn tới cửa hàng Lê gia chỉ nói là bình thuốc còn dư lại của mình hồi trước, Lê Tương cũng không nghĩ nhiều.
Nàng vừa nghe được thuốc này có hiệu quả giảm đau, đã trở nên sốt ruột vô cùng, chỉ chờ hắn vừa đi khỏi, nàng lập tức xoa thuốc lên chân.
Chắc là thành phần của thuốc này có bạc hà, bởi vậy vừa xoa lên chân đã thấy cảm giác mát lạnh lan toả, khiến cho miệng vết thương đang sưng đỏ lại dịu hơn không ít.
Chẳng qua đầu nàng lại bắt đầu choáng váng, nàng có chút lo lắng vết thương của mình bị nhiễm trùng dẫn tới sốt, đã vậy điều kiện y học của nơi này lại không được như hiện đại.
“Nương, ta có chút choáng váng đầu, muốn lên lầu nằm một lát. Nhưng một chốc nữa mọi người nhớ lên lầu nhìn ta nhé.”
Nghe câu nói của nàng như đang làm nũng, Quan thị không hề nghĩ ngợi gì đã đồng ý ngay. Sau đó bà ấy gọi trượng phu vào sau bếp, để hắn cõng nữ nhi lên lầu.
“Cô cô, Ngũ Thừa Phong kia, có phải hắn đối với biểu muội …… hay không?”
Quan thị sửng sốt, đúng là bà chưa từng nghĩ tới phương diện này.
Chắc là… không có đâu?
“Hắn ra ngoài một chuyến thật xa như vậy vẫn nhớ mua lễ vật về cho biểu muội, lần này vừa nghe nàng bị thương lại vội vàng trở về mang thuốc tới. Cô cô ngươi cảm thấy thế nào?”
“Đúng, phải không?”
Quan thị cẩn thận cân nhắc lại khoảng thời gian hai tháng này tứ oa thường xuyên lui tới nhà mình, kiểu gì cũng thấy thái độ của hắn có một chút khác biệt.
Có điều, hắn và Tương Nhi coi như rất xứng đôi.
Qua mấy ngày nữa, Tương Nhi đã được mười bốn rồi, cũng tới tuổi nên tính tới chuyện hôn sự, tứ oa cũng gần tới tuổi đón dâu.
Lại thêm bây giờ hắn đã cắt đứt quan hệ với Ngũ gia, chỉ còn một mình tự do tự tại, nếu gả cho hắn, bà cũng không cần lo lắng nữ nhi đi lấy trượng phu ở xa, không thể chăm sóc được.
Haizz…… Dường như hoàn cảnh nhà hắn, phía trên không có công công bà bà đè xuốn, bên cạnh cũng không có chị em dâu ngột ngạt, càng nghĩ bà càng cảm thấy thích hợp.
Sau nửa canh giờ, Quan thị mới nhớ tới lời nữ nhi nói, vì vậy bà bớt chút thời giờ lên lầu liếc mắt nhìn nữ nhi một cái.
Chỉ thấy nàng nằm ngủ trên giường rất yên tĩnh, nhưng vừa đi vào lại phát hiện ra sắc mặt nữ nhi trở nên quá ửng đỏ, dường như xoa son lên mặt vậy.
Trong lòng bà run rẩy một chút, bà lập tức tiến lên sờ sờ trán nữ nhi, tuy không phải nóng bỏng, nhưng cũng không phải là nhiệt độ bình thường.
Nàng nóng lên!
Quan thị hoang mang rối loạn đi xuống lầu, nói một tiếng với mấy người trong phòng bếp sau đó tự mình khoác áo tơi lên đi tìm lang trung.
Trong phòng bếp không thể thiếu những người khác, chỉ có việc của bà là nhàn nhã nhất, không quá cần thiết phải có mặt ở đây. Đã vậy, Quan thị cũng biết vị trí của nhà lang trung, cho nên bà không muốn phiền tới người khác, tự mình đi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận