Thánh Khư

Chương 137: Truy kích (2)

Chương 137: Truy kích (2)

Quả thực Mục gia đang hành động.

Gần đây, bọn họ đang theo dõi Kim Cương, muốn điều tra lai lịch của Ngưu Thần Vương từ miệng hắn ta.

Bởi vì bọn họ hoài nghi, Ngưu Thần Vương giết chết Mục có lẽ có quan hệ với Bồ Đề Cơ Nhân và quen biết với Kim Cương.

Trước khi đại chiến ở Bạch Xà Lĩnh, Mục từng thông báo cho gia tộc, y tổn thất mười tám tên dị nhân từng uống qua loại thuốc mới nhất, có thể tăng chiến lực lên gấp mười lần.

Căn cứ dấu vết thăm dò được ở hiện trường, mười tám tên dị nhân đó đều bị một người giết chết.

Lúc ấy, người có thực lực này, xung quanh đó chỉ có Kim Cương là có hiềm nghi lớn nhất!

Sau này tìm được chứng cứ chứng minh, đúng là Kim Cương từng xuất hiện ở khu vực này, bí bí mật hành động.

"Kim Cương có rời khỏi Thái Hành Sơn không?" Có người trong Mục gia hỏi.

"Không có." Một dị nhân bẩm báo.

Qua nhiều ngày như vậy, Kim Cương đều không có đi xa, vẫn luôn quanh quẫn ở phụ cận Thái Hành Sơn, giống như là đang tìm kiếm cái gì đó.

Mục gia quả quyết phái ra cao thủ cấp cao, theo dõi hắn ta.

Kim Cương đang tìm ai? Đương nhiên chính là hai con trâu kia, hắn ta tức sôi ruột, muốn đều tra rõ ràng mọi chuyện.

Hắn ta hoàn toàn không hay biết, mình đã trở thành người gánh tội thay cho Sở Phong.

Trước đó, Mục và hứa Uyển Thanh phái ra cả thảy là mười tám tên dị nhân, nửa đường chặm giết Sở Phong, kết quả là tất cả đều bị giết chết, sau đó oan ức này rơi hết lên trên đầu của Kim Cương.

"Bây giờ vẫn đang trong thời kỳ mẫn cảm, không có cách nào động tới Kim Cương, huống hồ hắn ta rất mạnh, ngay cả Trần Hải sư phụ cũng không chắc có thể giết hắn. Còn Sở Phong kia...” Trong Mục gia đang có người ra chỉ lệnh.

Có thể thấy, Trần Hải này rất không tầm thường, thực lực mạnh đáng sợ, ngay cả người nhà họ Mục cũng dùng kính ngữ khi xưng hô với ông ta. Ông ta chính là người đang phụ trách truy tung Kim Cương.

Ông ta là một vị cao thủ quyền pháp, luyện tập Hình Ý Quyền rất nhiều năm, xuất thủ nhanh như điện, hiếm có đối thủ.

"Trần Hải sư phụ chỉ ăn có một viên dị quả bình thường nhất, hiệu quả tiến hóa cũng không rõ rệt, sau này nếu chúng ta tìm được trái cây của cây kỳ trân nhỏ đó, để cho ông ta ăn nó, chắc chắn sẽ ngay lập tức tạo ra được một vị cường giả tuyệt đỉnh.”

Đây là nguyên nhân Mục gia coi trọng Trần Hải!

"Kêu thêm mấy tên cao thủ nữa đi theo Trần Hải sư phụ." Một nhân vật trọng yếu của Mục gia dặn dò.

"Hình Ý Quyền của Trần Hải sư phụ đã luyện đến mức xuất thần nhập hóa, khó có đối thủ, ông ta đi đối phó một phàm nhân còn cần người hỗ trợ ư?" Có người khó hiểu hỏi.

"Lỡ như Sở Phong chính là Ngưu Thần Vương thì sao? Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!"

"Rõ!"

Ban đêm, ngọn lửa nhảy nhót trong đống lửa.

Sở Phong ngồi trong vùng núi, kiên nhẫn nướng một con gà rừng, nó đã dị biến, hình thể cũng không thay đổi gì nhưng lực lượng lại đột nhiên tăng mạnh, cái mỏ của nó có thể dễ dàng mổ hỏng sắt thép.

Cái này thực sự có chút đáng sợ, một con gà rừng mà thôi đã có sức công kích mạnh như vậy rồi.

Bất quá bây giờ nó đã trở thành đồ ăn của Sở Phong, bị nướng vàng ươm, mỡ chảy bóng loáng, hương thơm ngào ngạt.

"Mùi vị không tệ." Trong lúc ca ngợi đồ ăn, hắn cũng có sầu lo trong lòng, mãnh thú chim muông biến dị càng ngày càng nhiều, mỗi con đều có thể dễ dàng giết chết nhân loại, thế giới sau này sẽ biến thành hình dạng gì chẳng ai đoán trước được.

Ăn xong, hắn lấy hộp đá ra, mượn ánh sáng của ánh trăng quan sát nó. Hạt giống bên dưới dị thổ càng thêm xán lạn, ánh sáng xanh tràn ngập, một cỗ sức sống mạnh mẽ xuất hiện.

Sau khi nắp hộp được mở ra, ánh sáng xanh mơn mởn hiện ra dưới bầu trời đêm, tuy nhiên, cỗ sức sống này bị hộp đá ngăn lại, không thể lan ra ngoài.

Đột nhiên, Sở Phong ngẩng đầu, trong lòng hắn cảm nhận được cái gì đó. Hắn nhanh chóng thu hồi hộp đá, cả người căng chặt, nhìn về giữa không trung.

Một con mãnh cầm, dài chừng sáu, bảy mét, theo đường núi nhanh chóng bay tới.

Đây cũng là một con chim ưng lột xác thành dị cầm, cánh chim như kim loại, phát ra ánh sáng lạnh lẽo trong đêm, nhìn chằm chằm bên này.

Sở Phong giật mình, cũng không phải là bởi vì chim ưng quá mạnh, mà là hắn phát hiện nó bị thuần phục!

Ở trên lưng của nó đang có ba người và một con chó nhỏ, bọn họ cưỡi ưng mà đến, chuyện này rất kinh người.

Đây là lần đầu tiên Sở Phong nhìn thấy có người có thể khống chế mãnh cầm, ngự không mà đi, chuyện này khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Vù!

Một người đàn ông gầy gò nhảy xuống, mà lúc này, con ưng kia còn cách mặt đất khoảng năm sáu mét.

Phịch một tiếng, ông ta như một cây thương đóng vào trong mặt đất, thân thể không hề bị dao động một chút nào. Hai mắt ông ta có thần, phát ra tia sáng bức người, mặc dù thân thể hơi gầy nhưng lại ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ kinh người.

Cơ thể ông ta có một tầng ánh sáng khiến cho người ta cảm thấy hết sức nguy hiểm!

Sở Phong nhanh chóng đề phòng, hắn cảm thấy người đàn ông trung niên này cực kỳ nguy hiểm, còn có dã tính hơn hơn cả chim ưng, như một con mãnh thú đáng sợ.

Tiếp theo đó, chim ưng hạ thấp độ cao, một nam một nữ nhảy xuống tới.

Người đàn ông rất thấp, chỉ cao khoảng một mét bốn, sắc mặt vàng đất.

Người phụ nữ kia cũng coi như có chút nhan sắc, duyên dáng yêu kiều, vừa chạm đất thì có một gốc dây leo từ trong đất vươn ra, bảo hộ cô ta trong đó.

"Gâu!"

Bên trên lưng chim ưng còn có một con chó, rất nhỏ, dài không quá một thước nhưng cái mũi lại rất nhạy cảm, hình như là xác định cái gì đó, không ngừng sủa Sở Phong.

"Sở Phong?" Nữ tử mở miệng cười, sóng mắt lưu chuyển, mái tóc bó chặt, thân hình giấu bên trong dây leo rất kiều diễm.

Sở Phong hiểu rõ, mấy người kia đang truy lùng hắn, chim ưng có tốc độ, con chó biến dị đó thì có cái mũi thông linh, một đường đuổi theo tới nơi này.

Ánh mắt của người đàn ông trung niên rất có tính xâm lược, ông ta nhìn chằm chằm Sở Phong, vừa rồi mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng ông ta vẫn chú ý tới, hình như trong tay áo Sở Phong có vật gì đó, xanh mơn mởn.

"Lấy ra!" Người đàn ông trung niên tên Trần Hải mở miệng, rất cường thế.

Ông ta là cao thủ Mục gia mời đi ra để đối phó Sở Phong, cho dù hắn có phải là Ngưu Thần Vương hay không đều phải bắt lấy, bây giờ ông ta hoài nghi trên người Sở Phong có dị vật liền trực tiếp mở miệng đòi hỏi.

"Các người là ai?" Sở Phong mở miệng hỏi, muốn biết rõ ràng lai lịch của bọn họ.

Có người muốn ra tay với cha mẹ của hắn, hơn phân nửa chính là thế lực sau lưng của ba người này.

"Vèo!"

Nam tử sắc mặt màu vàng đất, cao chưa đến một mét năm kia đột nhiên biến mất, trực tiếp ra tay với Sở Phong.

"Ừm?!" Sở Phong giật mình, hắn cảm nhận được nguy hiểm đến từ dưới chân mình.

Phịch một tiếng, khi hắn vọt lên cũng là lúc đất đá ở chỗ hắn vừa đứng bị mở ra, một thanh đao đâm ra ngoài, nếu như hắn không kịp thời né tránh, không chừng bàn chân đã bị chặt mất.

Điều này khiến Sở Phong sửng sốt, người này vậy mà có thể đi lại dưới lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá