Thánh Khư

Chương 3126: Vương bất kiến vương (1)

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
() Tên chương: Đồng nghĩa với “một núi không thể chứa hai hổ” ()
Mẫu khí nguyên thủy như lớp màn buông xuống, khiến thân thể hắn càng mơ hồ hơn, mờ ảo mà uy nghiêm, tựa như chỉ một mình hắn đã có thể trấn áp mọi thứ.
Ầm!
Hắn trực tiếp đạp bước về phía vùng đất Chủ tế, đồng thời, lúc đối mặt với sinh vật xương khô, hắn đánh ra một quyền thật mạnh!
Nơi này lập tức bị các loại hạt vật chất siêu việt Đạo Tổ che mất, giống như trời xanh vỡ đê, quét sạch thời gian.
Cùng lúc đó, đôi chân kia đã tiến vào, đạp tan cánh cửa, đồng thời đạp lên sinh vật xương khô.
Vùng đất ấy hoàn toàn bị hỗn độn che mất, bị năng lượng của hạt Vô Thượng ăn mòn, không thể thấy gì, chỉ toàn là hư vô, hoàn toàn mông lung và mơ hồ, nằm hẳn bên ngoài chư thiên, người ngoài khó mà tìm kiếm, không cách nào định vị.
Vào thời khắc sống còn, mọi người nhìn thấy chiếc quan tài đồng bị đưa ra, vách quan tài kêu lên ong ong, âm vang rung động, tỏa ra ánh sáng chói lòa, bao bọc khắp quan tài đồng.
Ầm!
Quan tài đồng bay ra, rơi lên con đường nối với Hồn Hà, tựa như đang chấn nhiếp gì đó.
Dưới vực sâu, mấy vị Vô Thượng đều vô cùng đau khổ, bởi vì mặc dù trận chiến cấp bậc kia không hướng về phía chúng, nhưng vẫn có những hạt xung kích nào đó bắn tới, tuy rất mỏng manh nhưng vẫn ảnh hưởng nghiêm trọng đến chúng.
Chúng muốn bỏ chạy, thậm chí đã thành công xé rách giới bích, mở một con đường hướng ra bên ngoài, nhưng vẫn bị dính líu vào. Một vài tên bị ho ra máu, bay ngược ra sau, rơi xuống dưới vực sâu. Một vài tên thì thân thể nát bấy, bị ăn mòn cực nặng, tựa như bị thanh đao thời gian bổ trúng mấy chục vạn lần, thọ nguyên cũng bị giảm mạnh.
Chúng không đi được!
Những hạt vật chất không tên cùng với sóng xung kích kinh khủng khuếch trương ra từ vùng đất Chủ tế chặt đứt sợi dây kết nối giữa nơi này và bên ngoài, nhốt chúng ở đây, không thể nào thoát khỏi vũ trụ vực sâu.
“Cái này…”
Mấy sinh vật Vô Thượng đều kinh hoảng! Sắc mặt chúng tái mét, dự cảm được hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn!
Chủ tế giả còn chưa xuất hiện, dải đất kia không ai làm chủ, chỉ dựa vào một sinh vật xương khô thì không thể chặn được hai vị kia.
Sinh vật xương khô sẽ bị xoá bỏ!
Chúng phải làm gì đây?
Vùng đất Chủ tế sẽ thất thủ?
Lúc nghĩ đến vấn đề này, da đầu của chúng đều tê dại. Chúng thật không dám tưởng tượng đến hậu quả đáng sợ ấy.
Một khi Chủ tế giả biết được, chắc chắn sẽ nổi giận. Có trời mới biết sẽ có tai họa kinh khủng cỡ nào giáng xuống, chư thiên đều không chịu nổi lửa giận của vị kia.
Từ xưa đến nay chưa bao giờ xảy ra chuyện, trước khi Chủ tế giả mở ra đại tế thì đã mất vùng đất Chủ tế!
Nếu bị mất vùng đất Chủ tế, đây sẽ là trò cười cho thiên hạ.
Kỷ nguyên màu xám bắt đầu, Chủ tế giả của kỷ nguyên màu xám sao có thể dễ dàng bỏ qua mối nhục này?
Nhưng bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn, mấy sinh vật Vô Thượng căn bản không ngăn cản được.
Chúng hận không thể quay ngược dòng sông thời gian, để mọi thứ quay về điểm ban đầu, khi chưa có chuyện gì xảy ra. Chúng thật sự không gánh nổi hậu quả đáng sợ ấy.
Có kẻ sợ, có kẻ hoảng, đương nhiên cũng có người hưng phấn và vui sướng.
Lúc này, ở lối ra của Hồn Hà, Cẩu Hoàng vui đến mức lỗ mũi cũng muốn thổi bong bóng. Biết bao năm đã trôi qua, rốt cuộc nó lại được đến gần chiếc quan tài đồng kia.
Chiếc quan tài đồng đang nằm yên ở ngay một nơi cách nó không xa, dù bất động nhưng lại uy hiếp vô số đại quân Hồn Hà, khiến chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ, không dám hùng hổ lao ra.
"Gâu, ha ha..."
Cẩu Hoàng uốn éo vui vẻ, hoàn toàn không nhìn ra vẻ già nua vốn có.
Nó mặc chiếc… quần chiến chín màu, một móng chống nạnh, một móng vung lên giữa không trung, mở miệng nói: “Giết, diệt Hồn Hà!"
Nó hăng hái vô cùng, đã bao nhiêu năm rồi? Chắc phải một kỷ nguyên rồi nó không được thoải mái đến vậy. Hôm nay Đế quay về, cuối cùng cũng gặp lại nhau, nó mừng đến phát run.
Đế giả trong quan tài đồng đã về, còn có gì đáng sợ nữa đâu?
“Xem con chó nhà ngươi kích động chưa kìa!” Cửu Đạo Nhất chế nhạo.
Lão cũng rất vui mừng và phấn chấn, được tận mắt nhìn thấy đôi chân kia lành lặn xuất hiện trở lại, đồng thời đạp nát sinh vật xương khô của vùng đất Chủ tế, nhiệt huyết trong lão lại được khuấy lên. Lão cầm chiến mâu trong tay, bắt đầu đại sát tứ phương!
Đối với lời “đại bất kính” này, hiếm có khi nào Cẩu Hoàng không đốp chát lại. Nó vẫn ngoác miệng ra cười toa toét, trông hết sức ngây ngô.
Bây giờ nơi này đã trở thành sân nhà của họ, mặc dù đang ở Hồn Hà, nhưng nhìn đám nguyên sinh vật đang run như cầy sấy kia kìa, tinh khí thần đều tán loạn, muốn chạy khỏi giới này.
Vô vàn nguyên sinh vật Hồn Hà thấp thỏm lo âu, rất muốn xông vào dương gian, rời khỏi thế giới mà chúng đang ở.
Hôm nay, chúng thật sự tuyệt vọng và kinh hoảng. Chúng đã thấy những gì? Sinh vật Vô Thượng thảm bại, bàn tay xương – Thủ hộ giả của vùng đất Chủ tế bị người ta giẫm nát!
Không phải ai nấy đều tung hô, bảo rằng bọn chúng thống trị thiên hạ, quan sát cổ kim sao? Thế nhưng bây giờ tất cả đều thay đổi, không thấy ngay cả cường giả Vô Thượng cũng đang nghĩ cách chạy trốn à? Chúng còn lý do gì mà ở lại trấn giữ Hồn Hà đổ nát này?
Trận chiến ngày hôm nay, Hồn Hà bị đánh xuyên, xem như hoàn toàn lụi bại, cách diệt vong cũng không xa.
Có điều, mặc dù vô số sinh vật Hồn Hà rất muốn xông ra, nhưng khi thấy chiếc quan tài kia thì đều căng thẳng lo âu, run lên cầm cập, không dám vượt qua.
Chỉ có một vài tên giết đến đỏ mắt, hoàn toàn không còn để ý đến sống chết của mình, chỉ muốn điên cuồng đến cùng là giết tới, muốn xông vào dương gian.
Ầm!
Cửu Đạo Nhất vung chiến mâu, lưỡi mâu giống như mấy chục vầng mặt trời bay lên không trung, chiếu xuống ngàn vạn tia nắng, mang theo sự sắc bén đáng sợ, xuyên thủng một vài sinh vật Hồn Hà cấp thủ lĩnh, máu tươi tuôn trào.
“Còn muốn chạy à! Sư phụ ta ở đây, ai dám vượt qua Lôi trì nửa bước?!” Nam tử đầu trọc hét lớn. Lúc này, cái đầu trọc lóc kia càng có vẻ sáng bóng hơn.
Tâm trạng vui vẻ, không chỉ gương mặt phát sáng mà ngay cả cái đầu trọc cũng vậy!
“Thiên biến vạn hóa, nhất niệm hoa khai! Hãy xem bản hoàng quân lâm thiên hạ!" Cẩu Hoàng cũng giết tới mức phấn khởi, thân hình lắc nhẹ. Lần này không phải lông chó bay loạn, mà rất nhiều Cẩu Hoàng nhân bản xuất hiện và xông ra chém giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá