Thánh Khư

Chương 3223: Đệ nhất đương thời (2)

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Lúc này có thể nói rằng, dù Sở Phong là người đầu tiên xông ra và thoát khỏi vực sâu nhưng cũng không mấy ai chú ý, tất cả đều nhìn về phía Vũ Hoàng.
“Cảm ơn đạo hữu tương trợ." Cuối cùng cũng có người thi lễ với Sở Phong, bày tỏ lòng biết ơn. Đó chính là vị Đại Thiên Tôn mặc bộ giáp vàng đỏ.
Ầm!
Mãi một lúc lâu sau, trong khi cả nhóm đang ca ngợi Vũ Hoàng thì chợt có gợn sóng mạnh mẽ lan ra. Thêm một vực sâu bị phá vỡ, máu tươi văng khắp nơi.
Lão Cổ tóc tai bù xù vọt ra, trông khá chật vật. Dù sao ông ta trở thành cường giả cấp Đại Hỗn Nguyên chưa được bao lâu, lại mới độ kiếp thành công, cho nên trận chiến này rất gian khổ.
Có điều, lai lịch căn cơ của ông ta rất cao, trong tay nắm giữ một loại thuật vô địch nào đó do Lê Đà truyền cho, cật lực đánh nát vực sâu, khiến đối thủ bại trận và sau đó xông ra khỏi vùng đất u tối.
"Ta, Cổ Trần Hải, thiên hạ đệ nhất trong lĩnh vực Đại Hỗn Nguyên!"
Vừa mới thoát ra ngoài, lão Cổ đã tự cao giọng tuyên dương mình như thế, chẳng khiêm tốn chút nào.
Nhưng cả đám người chỉ kinh ngạc nhìn lướt qua ông ta rồi lại quay đầu, tập trung vào Vũ Hoàng lần nữa.
Lão Cổ không nói gì, hơi ngẩn ra. Tình huống gì đây? Không ai nói vài lời dễ nghe được à? Thế nào cũng phải kinh ngạc thốt lên gì đó chứ!
Sau đó ông ta lập tức hiểu rõ tình hình hiện nay, Vũ Hoàng đã đánh bại tuyệt thế Chân Tiên, đó là chiến tích vô cùng huy hoàng. Đọa Lạc Chân Tiên thoát khỏi trói buộc, gần như có thể xem là sinh vật vô song.
Hiện tại, Vũ Hoàng thu phục một tên cho nên khắp thế gian đều kinh ngạc.
Lão Cổ ghen ghét khó chịu, không nhịn được nói: “Đệ nhất đương thời, chiến tích bất bại? Ta cũng không phải chưa thấy qua. Đại ca Lê Đà của ta quét ngang thời đại Tiền Sử, bây giờ có ai dám nói mình sẽ khiêu chiến hắn? Năm xưa Võ Hoàng còn bị đập một cái choáng váng cơ mà!”
Ông ta thổi phồng chiến tích, rõ ràng là Võ Hoàng bị đánh lén đến mức bể đầu chảy máu, kết quả lại bị ông ta nói thành đánh cho hôn mê.
Ở chỗ này đương nhiên có đệ tử đồ tôn của Võ Phong Tử đến xem trận chiến với Đọa Lạc Tiên Vương tộc ở khoảng cách gần, kết quả nghe được lời xuyên tạc như thế thì đều trợn mắt nhìn.
"Huynh đệ, ngươi cũng xông ra rồi? Còn nhanh hơn ta!" Lão Cổ thấy Sở Phong đứng trò chuyện cùng một vị Đại Thiên Tôn của Đọa Lạc tộc ở cách đó không xa thì lập tức nhanh chóng đi tới chào hỏi.
Ông ta không hề bất ngờ gì, dù sao Sở Phong cũng có được song đạo quả, đồng thời sắp tiếp cận Hằng Tôn, đừng nói đối địch với Đại Thiên Tôn, dù đụng phải Đại Năng cũng có thể giết được!
“Sở Phong là người ra đầu tiên!” Ai đó lên tiếng.
Người nọ chính là thiếu nữ Hi, nàng đã chạy tới.
Bây giờ nàng như tiên tử xuất trần, đạp trên ánh bình minh, đi tới chỗ giới bích, không nhiễm trần thế, giống như tiên tử trên trời giáng xuống.
Lúc này có không ít người nhìn sang đây, kinh ngạc trước vẻ diễm lệ của thiếu nữ Chu tộc này.
Đồng thời, mọi người cũng không thể không dời mắt nhìn sang Sở Phong lần nữa. Dù sao cũng mới có người nhắc đến hắn, mặc dù lúc này hắn bị cướp đi danh tiếng nhưng vẫn khiến mọi người chú ý.
Lão Cổ đi tới, khắp gương mặt đều là ý cười. Ông ta nói: “Thấy không, đây là huynh đệ Sở Phong của ta, đệ nhất đương thời. Nhìn khắp Chư Thiên, trong lĩnh vực Thiên Tôn không ai có thể địch!”
Cả đám người không nói gì, lập tức nhận ra Cổ Trần Hải bất mãn với thái độ của họ. Dù sao đại ca Lê Đà của ông ta từng được tôn vinh là cường giả Cứu Cực đệ nhất.
Bây giờ, rất nhiều người cùng tôn vinh Vũ Hoàng khiến ông ta khó chịu.
Ngoài ra, vị huynh đệ mà ông ta nhận ở thời này đúng là cũng rất bất phàm, nhanh chóng trấn áp một vị Đại Thiên Tôn, thực sự khó tin.
Nếu không phải Vũ Hoàng xông ra, hào quang vạn trượng, hấp dẫn lực chú ý của mọi người thì vừa rồi chắc chắn rất nhiều người phải tung hô chiến tích của Sở Phong.
"Huynh đệ, còn ra tay được nữa không?” Lão Cổ nhỏ giọng hỏi.
"Không có vấn đề gì." Sở Phong gật đầu. Đối với hắn thì việc này quả thực không có chút áp lực nào, bản thân hắn cũng không mệt mỏi gì.
"Đạo huynh, mời, xin hãy giúp chúng ta thoát khỏi hắc ám!"
Lúc này, ba vị cường giả Đọa Lạc bên cạnh gần như đồng thời mở miệng, họ đều có được đạo quả Đại Thiên Tôn.
Cả nhóm người hít một hơi khí lạnh, không muốn để ý nơi này cũng không được. Tẩy rửa và thanh lọc một vị Đại Thiên Tôn nếu còn không thể thu hút sự chú ý của mọi người, vậy thì việc một mình trấn áp thêm ba người nữa chính là hành động quá giới hạn, vô cùng kinh khủng. Một mình hắn định quét ngang tất cả cường giả Đọa Lạc trong lĩnh vực này sao?!
Trong lòng mọi người rung động, không tự chủ được mà nhìn qua.
Vũ Hoàng rất mạnh, nhưng hắn ta có thể một mình địch nổi mấy vị Đọa Lạc Chân Tiên tuyệt đỉnh cùng cấp không? E rằng rất khó, chưa chắc có thể làm được.
Sở Phong bước lên, chuẩn bị ra tay, định một mình thanh lọc ba vị cường giả Đọa Lạc mạnh mẽ này. Mà Đọa Lạc Tiên tộc có thể đi vào Dương Gian thì không ai bình thường, đều đã thành tựu đạo quả đặc thù, cực kỳ đáng sợ.
Ánh mắt lão Cổ lóe sáng đầy chờ mong. Thân là huynh đệ kết bái của Lê Đà, đương nhiên ông ta hy vọng người bên cạnh có thể tiếp nối ánh huy hoàng rực rỡ ấy.
Tất cả mọi người đang chăm chú, ngừng thở, lẳng lặng mà nhìn xem.
Đọa Lạc Tiên Vương tộc, một cái tên khiến người ta nghe mà biến sắc, là chủng tộc vô cùng hùng mạnh và kinh khủng, đã từng là chính thống của chư thế, đạt được truyền thừa chân chính của Thiên Đế.
Nhưng bây giờ, kết cục của họ thật đáng buồn. Họ đều bị ô nhiễm, cả tộc đều bị ăn mòn, đã mất đi bản thân.
Thời nay, tộc này có một số người khôi phục, thức tỉnh kiếp trước, nhưng trong mắt của một số người Dương Gian thì vẫn chưa thể đạt được kết luận cuối cùng.
Nhưng độ mạnh của họ thì không thể nghi ngờ, họ đã từng đánh khắp Chư Thiên, khó tìm được kẻ xứng tay. Từ xưa đến nay, nói về Đọa Lạc Tiên tộc, các giới đều biến sắc.
Lúc này, ở đối diện Sở Phong có ba vị cường giả Đọa Lạc, tất cả đều là Đại Thiên Tôn, dù ở trong Tiên tộc cũng coi là thành tựu đạo quả đặc thù, rất mạnh.
Ba người đều cực kỳ siêu phàm, nồng độ năng lượng quanh người họ đậm đặc đến kinh người.
Một trong số họ có mái tóc vàng óng rối tung. Y tựa như thần mặt trời, ngay cả trên từng sợi tóc đều khắc rõ phù văn Tiên tộc nhỏ bé nhưng rất lóa mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá