Thánh Khư

Chương 2817: Thiên Đế xuất kích (2)

Chương 2817: Thiên Đế xuất kích (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chiến trường như ngưng đọng lại, trong nháy mắt giống như được hàng ngàn hàng vạn mặt trời chiếu sáng, gần như thoáng cái đã rọi sáng cả thời không vạn cổ.

Giống như tất cả quang mang trong năm tháng đều tập trung ở ngày hôm nay, thực sự quá rực rỡ, cũng quá thánh khiết.

Mà hồn hà giờ khắc này cũng đang sôi trào, giống như bị nấu sôi, hào quang vô tận đang nở rộ, hồn hà cả ngàn tỷ dặm bao la vô biên, toàn bộ đều đang chấn động, đều đang nổ ầm ầm.

Hết thảy mọi thứ đều là vì khối tàn phiến kia phát sáng, tỏa ra ty tỷ sợi phù văn, thiên địa đều đang cộng hưởng, mà nó cũng đang tiến công!

Trong màn u ám, khí tức đáng sợ mà hồn hà tản ra cũng đang tràn ngập, loại năng lượng vô hình kia đang khuếch trương qua, dễ như bỡn mà tiêu diệt hết thảy ngăn cản!

Keeng!

Bên trong mẫu khí vạn vật cũng truyền ra âm thanh leng keeng, phù văn bốc cháy, khối tàn phiến nọ cũng mạnh mẽ lao về phía trước, trực tiếp áp chế qua đó!

Hai thứ này sắp va chạm vào nhau!

“Trời ạ, đây là hồn hà, nơi tận cùng kia thực sự có đồ vật, năm đó... ngay cả Thiên Đế cũng không chú ý đến, bỏ qua mất nơi này, không có đuổi giết đến một đoạn cuối cùng này, hiện tại nó... sắp xuất thế?!”

Giờ khắc này, trong hồn hà, một nơi nào đó của dương gian, có sinh vật tồn tại cực kỳ lâu đời, không biết là lão quái vật nào trầm thấp kêu lên, lông tóc lão dựng đứng, bị giật mình tỉnh lại.

Có thể hiểu được dương gian có bao nhiêu thâm tàng bất lộ, lại có người trực tiếp nhận ra thứ gọi là hồn hà, thậm chí còn biết được một vài truyền thuyết có liên quan đến Thiên Đế cùng tận cùng hồn hà.

Lực lượng chí cường đang bành trướng!

Trong sương mù dày đặc, tận cùng hồn hạ nọ có dao động vượt quá sức hiểu biết của thường nhân, khủng bố đến nỗi khiến bầu trời cũng phải run rẩy, vạn vật trên thế gian đều đang thét gào, lẩy bẩy không thôi.

“Không phải không có ai có khả năng mở ra tận cùng hồn hà, khám phá ra bí mật bên trong đó hay sao? Quả nhiên tất cả đều là truyền thuyết! Không ngờ hôm nay thứ kia lại chủ động xuất thế?!”

“Năm đó ngay cả Thiên Đế đều không phát hiện có gì quái lạ, để sót lại nơi đó, mà hiện tại nó thực sự sắp mở ra rồi ư? Điều này cũng chứng minh nơi đó xác thật có đồ vật, hơn nữa còn khủng bố vô biên!”

Một vài người run giọng nói, thân ở trong danh sơn đại xuyên, bản thân đã tiêu diều như gỗ mục, nhưng vẫn ngoan cường sống sót.

Keeng!

Trong mẫu khí vạn vật, khối tàn phiến nọ xẹt qua mảnh vỡ thời quang, sau đó vượt qua sự ngăn trở của dòng chảy thời gian, kích xạ đến nơi tận cùng của hồn hà, giống như một đạo kiếm mang vô thượng sắc bén đang xuyên thẳng vào bóng tối!

Coong!

Nó bị ngăn trở, trong lúc vô hình giống như có lực lượng nào đó xuất hiện ngăn cản lại đường tiến công của tàn phiến, khiến tốc độ của nó giữa không trung ngày càng chậm lại.

Sóng lớn ngợp trời, hồn hà khuấy động, hồn quang óng ánh lượn quanh.

Có một vài con sóng của hồn hà cứ như vậy đánh thẳng vào biên giới thông đạo đặc thù nọ, muốn xuyên qua con đường luân hồi, đi đến dương gian, đây quả thực là xuyên qua hàng tỷ dặm thời không, loại khí tức kia thực vô cùng đáng sợ.

Hồn hà gần như sắp vỡ đê!

Nếu như thực sự xảy ra, hậu quả của nó chính là diệt thế, kinh nhiếp cổ kim.

Một khúc thanh âm thăm thẳm mà xa xôi vang lên ở nơi tận cùng của hồn hà, rất phù hợp với bầu không khí nơi đó.

Thế nhưng sắc mặt của một vài lão quái vật sống rất rất lâu tại dương gian lại biến sắc, đó là thứ gì?!

Hỗn Độn Độ Kiếp Khúc trong truyền thuyết, đây chính là bản thiên chương hoàn chỉnh sao?!

Dương gian, một cấm địa nào đó cũng có loại diệu thuật này, có phổ khúc này, nhưng cường giả chân chính đều hiểu rõ, diệu thuật của cấm địa kia thiếu mất chương cuối cùng, thế nhân lại cho rằng bọn họ có bản hoàn chỉnh, nhưng thực chất chỉ là tàn quyền mà thôi.

Từ xưa đến nay, ba vị trí đầu trong bảng xếp hạng diệu thuật không thể không có Hỗn Độn Độ Kiếp Khúc kia, mà không ngờ rằng, khúc này ở tận cùng hồn hà lại chỉ là một khúc nhạc.

Hỗn Độn Độ Kiếp Khúc nơi đó cũng không phát ra uy thế, không phải hiến lộ lực lượng cứu cực, mà chỉ là một loại âm thanh làm nền, điều này quả thật quá khủng bố, khiến tất cả người nghe đều tê cả da đầu.

Nếu như thực sự có người ra tay, uy lực của nó sẽ mạnh như thế nào?!

Ầm!

Mẫu khí vạn vật bùng cháy, nó bao lấy khối tàn phiến cực kỳ chói mắt nọ, giống như lập tức sẽ xuyên qua tương lai cổ kim, trong lúc mơ hồ, dường như có thanh âm của Thiên Đế lại vang vọng lần nữa.

Thanh âm như có như không của nam tử, tuy rằng nghe vào có chút mơ hồ, nhưng lại cảm nhận được khí thế vĩnh hằng vô địch, có trấn áp hết thảy kẻ địch của quá khứ, hiện tại, tương lai.

“Ngô là Thiên Đế...”

Trấn áp hết thảy kẻ địch trên thế gian!

Ầm một tiếng, tàn phiến trong mẫu khí đánh xuyên qua ngăn trở, trực tiếp xuyên qua năng lượng và phù văn vô hình, oanh diệt sóng lớn vô biên của tận cùng hồn hà, rơi vào nơi sâu nhất.

Cũng trong lúc đó, Hỗn Độn Độ Kiếp Khúc cũng biến âm, hóa thành một khúc nhạc âm u mà quỷ dị, thanh âm bị đẩy lên cao vút.

“Không ổn, loại năng lượng này một khi bạo phát, thiên địa đều sẽ chịu tổn hại, đại kiếp giáng thế!” Có lão quái vật run run nói, hận không thể chớp mắt chạy khỏi dương gian.

Trong hắc ám, có phù văn chói mắt sáng lên, kia là kinh văn sao? Sắp xếp cùng nhau, hình thành một mảnh vòng xoáy, muốn giam cầm mảnh tàn phiến trong mẫu khí vạn vật.

Sau đó, cánh cửa cổ xưa kia bỗng kịch liệt run lên, giống như có thứ gì đó, có mãnh thú nào đó đang trực chờ thoát ra ngoài, bạo phát rồi!

Chỉ có điều, ngay thời khắc ấy, mẫu khí kia cũng không thể ngăn cản, trấn sát xuống.

Coong!

Sóng lớn nổ tung, tận cùng hồn hà giống như muốn khô cạn, một khắc này, có không ít người đã nhìn thấy chân tướng được chiếu rọi ở nơi đó!

Thực sự có một cánh cửa, bên ngoài bị năm tháng pha tạp bao phủ, bị bụi bặm lịch sử chôn vùi, nhìn qua quá tang thương, vừa cổ lão vừa xa xưa, hơn nữa còn vô cùng mơ hồ.

Tất cả mọi thứ, một khi tiếp cận gần nơi đó đều sẽ bị bóp méo vặn vẹo.

Lúc này đây, tàn phiến trong mẫu khí kia không gì không phá được, không thứ gì ngăn cản được nó, toàn thân sáng chói đến cùng cực, đâm thẳng vào cánh cửa cổ xưa kia, không ngờ lại có máu chảy dọc xuống!

Keeng!

Nó đâm xuyên vào, đính ở trên cánh cửa, muốn đánh xuyên, muốn để lộ ra chân tướng từ trước đến nay chưa đừng được phơi bày!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá