Thánh Khư

Chương 573: Quyết chiến giữa biển cả và lục địa! (1)

Chương 573: Quyết chiến giữa biển cả và lục địa! (1)

Thậm chí, tam đại cung chủ của Bát Cảnh cung, Ngọc Hư cung, Bích Du cung cũng đều có mặt.

Bởi vì, mọi người dự cảm được, núi Long Hổ có khả năng sẽ thật sự được mở ra!

Sau đó không lâu, Hoàng Ngưu có nói chuyện với Sở Phong, Kim Sí Đại Bằng Vương của Hoa Sơn, Ngao Vương của Côn Lôn cũng đi qua hết, ngoài ra còn có càng nhiều vương giá lâm.

Bây giờ nội bộ Giang Tây triệt để loạn lên, chúng vương muốn cùng tộc Hải lao tới núi Long Hổ.

"Tiền bối không đi sao?" Sở Phong hỏi con vượn già.

"Tổ Đình của Đạo giáo không phải dễ đánh hạ như vậy, ta không đi tham gia náo nhiệt chi." Vượn già rất có định lực.

"Sở Phong tranh thủ mau mau tới đây, nơi này có dị bảo sắp xuất thế, khó trách bọn cường nhân kéo đứt sáu sợi gông xiềng này đều chạy tới, đáng để hơi giãy dụa lắm." Đại Hắc Ngưu giục hắn khởi hành.

Sở Phong nhắc nhở, vẻ mặt cực nghiêm túc, nói: "Cao thủ tuyệt thế đã đích thân tới, các ngươi cũng đừng tham gia náo nhiệt cho cả, nhiều người tranh phong như vậy, đừng không cẩn thận làm chết luôn mình đó!"

Thật sự là hắn ngồi không yên, sợ mấy người này xuất hiện bất trắc gì.

Sở Phong vốn cũng không muốn tham dự, bởi vì trong giai đoạn này mà hắn đi qua nơi đó thì cũng chả đánh lên được, hắn muốn đợi thực lực của bản thân tiến thêm một bước lại nói.

"Sở Phong, ngươi có thể đi chi viện cho cung chủ một chút không? Bọn họ gặp phải phiền phức lớn rồi." Lục Thông đột nhiên gọi điện thoại cho Sở Phong, kính nhờ hắn đi trợ giúp.

"Tình huống thế nào? Không phải tộc Hải đang tấn công núi sao?" Sở Phong nhíu mày.

"Có dị bảo xuất thế, bây giờ rơi vào tay cung chủ rồi!" Lục Thông bí mật báo lại.

Sở Phong thở dài, chỉ có thể lên đường, nói: "Lần này ta đi đền đáp ân tình!"

Sáng sớm, đỉnh núi Tung cao cao được ánh bình minh bao trùm, đừng nói là cổ tháp liên miên, cho dù là tùng xanh bách thúy cũng đang lập lòe ánh sáng vàng kim, giống như phật quang phổ chiếu.

Tiếng chuông ngân nga, miếu thờ vàng nhạt mang theo thiền ý, phảng phất như đã siêu thoát hồng trần.

Sở Phong biết tình huống đang khẩn cấp, vì cứu người, hắn chuẩn bị lập tức lên đường, bắt chuyện với con vượn già xong rồi tạm biệt cha mẹ mình, hắn nhảy xuống từ trên ngọn núi.

Ầm!

Hắn rơi vào thung lũng, giống như một ngôi sao băng đập ầm xuống, mặt đất trực tiếp sụp đổ, kịch liệt lay động lên, băng tuyết bốn phía văng khắp nơi, cứ như sắp phát sinh tuyết lở vậy.

Tuyết lớn sớm đã ngừng lại, nhưng chỉ có cổ tháp và con đường mòn trên núi là được viên hầu của Đại Lâm Tự dọn dẹp sạch sẽ, những nơi khác vẫn trắng xoá như cũ.

Sở Phong giống như một cỗ máy phi hành hình người với tốc độ siêu âm, hắn lao đi như điên, các loại núi đá, cây cối đụng phải hắn thì nổ tung, cản không được đường đi của hắn.

Từ sau khi dị biến, có sự xuất hiện của không gian chồng chất, khoảng cách giữa núi Tung và núi Long Hổ xa nhau chừng 8000 cây số.

Hiện tại Sở Phong không giữ sức nữa, mà lao đi vun vút một mạch, cứu người như cứu hỏa, dồn hết toàn lực mà chạy vội.

Đương nhiên, hắn cũng không thể làm thân thể mình quá mệt mỏi đến bị hao tổn, mỗi khi thân thể phát nhiệt, bắt đầu muốn đốt cháy thì hắn lại giảm tốc độ, nếu không cho dù chạy tới được núi Long Hổ cũng không còn sức để chiến đấu nữa.

Mặt trời mới ló dạng, vạn vật bừng bừng sức sống.

Trong bình minh ấm áp này, sự yên bình của tất cả mọi người đều bị đánh vỡ.

Thứ nhất là có thêm một tin tức từ phương nam truyền đến, như từng ngọn từng ngọn núi lửa đang hoạt động phun trào.

Kim Sí Đại Bằng Vương chưởng giáo của Hoa Sơn hư hư thực thực đã ngã xuống, cường giả tuyệt thế của núi Côn Lôn - Ngao Vương bị đánh giết...

Mọi chuyện đều quá đột ngột!

Lúc những tin này truyền đến, không thua gì một cơn biển động, lại như sao băng va chạm địa cầu, núi Long Hổ xảy ra một trận đại quyết chiến, cường giả trên lục địa đẫm máu, cứ từng tin từng tin dữ bị truyền đến.

Mấy ngày trước, tộc Hải liên thủ, tiến công núi Long Hổ theo quy mô lớn, muốn đánh hạ toà "Đô thành" của Đạo giáo này, mà các cao thủ khắp nơi trên lục địa cũng tiến đến.

Ai mà ngờ được, nơi đó lại xảy ra cuộc đại chiến kinh thế, đã sửa loại toàn bộ bố cục trên toàn bộ lục địa.

Sáng sớm hôm nay, cuộc đại chiến đổ máu này đã đến hồi gây cấn nhất, Chư Vương gào thét, quần hùng kịch chiến, núi Long Hổ bị máu tươi nhuộm đỏ.

Cường giả tuyệt thế trên lục địa bị thương nặng, rất có thể bị huyết tẩy hết chín phần, thật sự là đánh đến điên cuồng.

"Bạch Xà của núi Thái Hành cường đại như vậy, lúc co lại còn to như một ngọn núi lớn, kết quả... Nó cũng thua, một nửa thân thể bị người ta một kiếm chặt đứt!"

"Ngực của Ngọc Hư cung chi chủ bị người ra đánh xuyên qua, máu tươi nhuộm đẫm Tổ Đình của Đạo giáo!"

...

Tin tức này vừa xuất hiện, tứ phương đại chấn.

Giống như là vỡ con đê lớn, quét mạnh vào cả thiên hạ, tất cả mọi người sợ ngây cả người.

Trong vòng một đêm, những cao thủ toàn danh tiếng lẫy lừng trên lục địa kia không phải bại trận, thì là bị giết, chết thì chết thương thì thương, đẫm máu cả núi Long Hổ.

Tiếp đó, có tin tức truyền ra, một cánh tay của Bát Cảnh cung chi chủ bị người ta chém đứt, hắn ta bị bao vây trên đỉnh núi Long Hổ.

Rất nhanh lại xảy ra chuyện khiến người ta lo lắng, nghe nói lão tông sư của núi Võ Đang chém giết đẫm máu, nhưng lại bị đao quang kiếm ảnh bao phủ, sinh tử không biết.

Đây là một buổi sáng có ánh bình minh xán lạn, nhưng lại khiến người sợ hãi, tất cả mọi chuyện đều quá đột ngột, chỉ trong vòng một đêm thôi mà tin tức sinh linh trên lục địa chiến bại đã chấn động thiên hạ.

Tộc Hải!

Hết thảy điều này đều là tộc Hải gây nên, họ đang quyết chiến với cao thủ trên lục địa ở núi Long H.

Ánh mặt trời ấm áp cũng không xua hết được hơi lạnh trên thân thể mọi người, các nơi đều bất an, tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê tê, nội tâm dâng lên ý sợ hãi, đây là cục diện mà họ chưa bao giờ nghĩ tới.

Tộc Hải làm như thế là do nguyên nhân gì, nổi điên sao? Huyết tẩy cường giả trên lục địa như vậy, chẳng lẽ muốn lên bờ hàng loạt? !

Sắp biến thiên!

"Tôi không tin đây là sự thật, cao thủ thành danh trên lục địa lần lượt bại vong, không thể tưởng tượng!"

"Long trời lở đất, về sau tộc Hải sẽ thống trị lục địa hay sao? !"

Giống như hồng thủy ngập trời, các nơi không thể yên tĩnh.

Lòng người bàng hoàng, hiện tại rất nhiều người đều đang bất an mãnh liệt, nội tâm vô cùng sợ hãi.

Giờ phút này Sở Phong không có chú ý những chuyện này, bởi vì hắn một lòng lên đường, căn bản cũng không biết tin tức khủng khiếp vào buổi sáng sớm này.

Tắm rửa ánh bình minh, không ngừng vận dụng phương pháp hô hấp, đôi chân dài của hắn cực kỳ hữu lực, đạp trên mặt đất, mỗi một lần vọt lên đều có thể vượt xa cách đó hai ba dặm.

Loại tốc độ này khiến cho người thường khó có thể lý giải được, một người thân thể bằng máu bằng thịt tại sao có thể làm được đến mức này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá