Thánh Khư

Chương 950: Tuyệt Đại Yêu Tiên (2)

Chương 950: Tuyệt Đại Yêu Tiên (2)

“A, công chúa điện hạ nói đùa rồi. Ngài còn sống, vị đại nhân trong tinh không kia nhất định sẽ rất cao hứng.” Vũ Văn Thành Không nói.

“Đối với loại người như ngươi, năm đó ta khinh thường để ý, bây giờ ta cũng lười để ý đến ngươi.” Công chúa Yêu lãnh đạm nói.

Sở Phong thầm than, vị tỷ tỷ này thật bá khí, dám quát lớn thánh nhân trước mặt mọi người, biểu hiện hời hợt chẳng thèm ngó đến. Xem ra năm đó cũng là một nhân vật khó lường.

“A, công chúa, bây giờ ta đã thành thánh, còn ngài thì bị hoang phế theo thời gian.” Vũ Văn Thành Không không mặn không nhạt nói.

“Đừng nói thành thánh, cho dù ngươi có chiếu rọi chư thiên thì cũng vậy thôi. Năm đó ngươi quỳ xuống dưới chân của ta, bây giờ cũng dám tùy tiện như vậy? Khi xưa ngươi đi theo chủ thượng của ngươi, đều là bại tướng dưới tay ta. Mảnh tinh không này, thời đại đó, ai mà dám không phục.” Mặc dù công chúa Yêu tuyệt đại khuynh thành nhưng lại bá khí vô biên.

Nàng vừa nói xong, bình đài Nguyên Thú đều rúng động. Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, trong lòng giống như có ngàn cơn sóng dâng lên.

“Ừm, còn có một số người của tộc Tây Lâm còn chưa chết? Đều đi chết hết đi.”

Bên trên núi Long Hổ, công chúa Yêu ngoái nhìn về phía xa, một lần nữa vung tay ra. Trong tiếng ầm ầm, rất nhiều chiến hạm bị vỡ nát, hóa thành ánh sáng năng lượng.

“Tộc Cơ Giới cấu kết với tộc Tây Lâm giáng xuống nơi này, tự cho mình là Chúa tể sao? Muốn giết ai thì giết à? Muốn thế nào được thế nấy à? Vậy thì đi chết hết đi.”

Nói xong, công chúa Yêu thổi ra một hơi, sương mù trắng như tuyết phát ra tiếng sấm, khuấy động mà đi. Kết quả, hạm đội đầy trời nổ tung toàn bộ, hóa thành bột mịn.

Sở Phong nhìn thẳng. Vị tỷ tỷ này thật không nói khoác. Chỉ dựa vào một chiêu này, đoán chừng không có thánh nhân giáng xuống, nàng sẽ là thiên hạ vô địch thủ.

“Tỷ tỷ, ngươi đúng là tuyệt đại vô song.” Sở Phong sợ hãi thán phục, rất hợp thời mà vuốt mông ngựa.

“Đây được xem là gì chứ. Năm đó đối chiến cùng giai, ta được xưng là vô địch tinh không.” Công chúa Yêu tuyệt không khiêm tốn.

Trên bình đài Nguyên Thú, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Vị công chúa điện hạ này thật sự lợi hại, bá khí mà kinh diễm, nhưng da trâu không khỏi thổi quá lớn sao?

Cách đây không lâu, tên thổ dân Sở Phong đã từng nói qua như vậy, đồng thời bị rất nhiều người trêu chọc. Bây giờ, một vị thần nữ đến cùng một hành tinh cũng lên tiếng như thế, thật khiến người ta không biết nói gì.

“Chỉ sợ còn chưa chắc. Năm đó có bao nhiêu người có thể cùng với ngài tranh nhau phát sáng chứ. Ví dụ như hôn phu của ngài.” Hiển nhiên, Vũ Văn Thành Không đang cố ý kích thích công chúa Yêu.

Công chúa Yêu chỉ cười lạnh: “Ta đã sớm coi y là người chết. Hơn nữa, nếu dám cùng ta tranh nhau phát sáng, tại sao năm đó lại không nhảy ra? Các ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng trong cái vũ trụ này thôi.”

Đây quả thật là trào phúng. Sở Phong không còn gì để nói. Tỷ tỷ này đúng là tuyệt diễm vô song, nhưng tự tin như thế, đoán chừng sẽ khiến cho một đám người bị thương, cảm giác phẫn uất.

“Công chúa của một đạo thống bị diệt còn dám dõng dạc như vậy. Cho dù ngươi nói thế nào cũng vô lực nghịch thiên. Đây không còn là thời đại của ngươi nữa.” Cổ thánh Quân Đà rốt cuộc cũng lên tiếng. Hiển nhiên ông ta cũng đã trải qua thời đại đó, cũng biết được phong thái ngày xưa của vị công chúa Yêu này.

“Ta còn tưởng là ai? Rùa Tinh Hạch, ngươi sống đúng là đủ lâu, nhưng thực lực vẫn chẳng tiến bộ gì cả. Năm đó ngươi bị quản gia của ta giết như chó nhà có tang, hoảng sợ không chịu nổi một ngày, cửu tử nhất sinh, cuối cùng cũng trốn qua được một kiếp. Bây giờ đến tìm ta còn muốn ngước mặt lên? Khi xưa, lão quản gia của nhà ta mang về một miếng thịt rùa Tinh Hạch, nói thật, hương vị chẳng ra làm sao? Chắc là của ngươi phải không?”

Công chúa Yêu mỗi lần lên tiếng đều vạch trần một chuyện cũ năm xưa, thật sự đâm thẳng vào tim của một số người.

Cổ thánh Quân Đà gầm lên giận dữ, đánh một chưởng xuống dưới, hận không thể trực tiếp đánh chết nàng.

Nhưng phản phệ của trận vực Trái đất đã xuất hiện, phù văn kinh khủng hiện lên. Sau khi thánh nhân ra tay, nhất định sẽ dẫn phát phản kích do đích thân thánh sư bày ra, cuồn cuộn lao đến.

Quân Đà kêu lên một tiếng đau đớn.

Công chúa Yêu cười nhạt: “Trận vực mà thánh sư thúc thúc bày ra năm đó, qua nhiều năm như vậy, ngươi cũng không làm gì được, lại còn bị phản phệ. Tộc rùa Tinh Hạch quả nhiên khó mà có được cao thủ.”

Đây chính là trào phúng một cách trần trụi.

Trên bình đài Nguyên Thú, mọi người loạn xị bát nháo. Vị công chúa này có được chuyện cũ huy hoàng người bình thường khó mà tưởng tượng, xem thánh nhân giống như người bình thường.

“Ngươi nhất định phải trả một cái giá thật lớn.” Quân Đà rét lạnh nói.

“Ta thấy ngươi phải là người trả giá đắt đấy.” Công chúa Yêu cười lạnh nói. Sau đó, nàng dùng não điện tử của tộc Cơ Giới bắt đầu đăng nhập vào bình đài Nguyên Thú, chuẩn bị hành động.

Sau đó, trên bình đài Nguyên Thú có người nhìn thấy một tài khoản rất cổ xưa, có tên là Yêu Yêu Thành Tiên tiến vào.

“Ồ, Tiểu Lâm Tử đúng là đã thay ta giữ lại. Lúc trước, bình đài Nguyên Thú chỉ là tiểu đả tiểu nháo, chỉ có mấy người đối chiến bình đài mà thôi, nghĩ không ra bây giờ lại phát triển mạnh như thế, lực ảnh hưởng khổng lồ. Tiểu Lâm Tử, ngươi cũng xem như là có lòng, thay ta giữ lại tài khoản này.”

Nàng lẩm bẩm.

Nhưng một vị chủ nhân đằng sau bình đài Nguyên Thú lại thất vọng nói: “Ta đã già, còn nàng thì vẫn còn trẻ như vậy. Thế nhưng... nàng vẫn là nàng sao?”

Nói đến đây, Lâm Kỳ thấp giọng nói tiếp: ‘Ta biết, nàng đã chết trận, lưu lại chỉ là một sợi chấp niệm. Đã từng là nàng kinh diễm đến cỡ nào, tùy tùng đông đảo. Tất cả mọi người đều phục tùng nàng. Trong trận chiến cuối cùng, nàng đã mất đi, lưu lại chỉ là một chấp niệm mang theo chiến ý mà thôi.”

Lâm Kỳ, người sở hữu bình đài Nguyên Thú đã sớm thành thánh, thuộc thánh nhân có thực lực kinh khủng nhất, nhưng lúc này hai mắt ngấn lệ, nói: “Ta sẽ không còn gặp được người mặc áo trắng như tuyết, thông minh mà kinh diễm, tài tình vô song như nàng nữa...” Nói đến đây, nước mắt của vị thánh nhân này trượt xuống: “Truyền ngôn là có thật. Một hạt trường sinh kim bảo vệ thi thể của nàng, lưu lại một tia hy vọng. Bây giờ chỉ là chấp niệm bá đạo của nàng hành tẩu nhân gian mà thôi.”

“Yêu Yêu.” Cuối cùng, ông ta khẽ gọi, âm thanh rất thấp.

Công chúa Yêu đăng nhập bình đài Nguyên Thú, trực tiếp mở ra hình thức khiêu chiến. Quyền hạn của nàng cực cao, phát ra văn tự mang theo ánh sáng chói mắt, toàn bộ bình đài đều có thể nhìn thấy.

“Quân Đà, Sinh Tử Đài số một, không gặp không về.”

Phù hiệu màu vàng óng hiển hiện, nở rộ bên trong quang não của mỗi người, sau đó hình thức chân thực bày ra, có một loại khí thế không tên.

Chỉ yên tĩnh trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, sau đó nguyên thú Bình Đài giống như núi lửa phun trào, rất nhiều người kêu to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá