Thánh Khư

Chương 1774: Sinh thêm đứa con gái (1)

Chương 1774: Sinh thêm đứa con gái (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một số bà lão của Đại Mộng Tịnh Thổ phát hiện, tiếp nhận Sở Phong cũng không tệ, có rất nhiều chỗ tốt, vì vậy bây giờ một số người bắt đầu thử nói tốt về Sở Phong.

Đương nhiên, cũng có vài bà lão và ông lão sắc mặt xanh mét, vẫn không tiếp nhận Sở Phong, còn đang cạnh tranh qua lại.

“Giống như những thần tử, thánh nữ bị Sở Phong bán đi, trước kia xem như là sự sỉ nhục, nhưng bây giờ Sở Phong chứng tỏ sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, các ngươi cho rằng sau khi bọn họ bị bắt làm tù binh còn mất mặt không? Đổi lại là các ngươi chỉ bị bán đi một số ít, nếu tiếp tục qua mười hay trăm năm nữa, nói không chừng có lẽ sẽ như lời con lừa kia nói, bị Sở Phong bán đi thì chứng tỏ là thiên tài, không phải thất bại, có thể là một loại vinh quang khác.”

Lời này vừa nói ra, những người trẻ tuổi ở hiện trường như bị sét đánh, phải chịu tổn thương quá lớn, ngay cả mấy vị trưởng lão chủ chốt cũng nói giúp cho Sở Phong, có còn thiên lý hay không?

Giờ phút này, không chỉ có bọn họ không cam lòng mà những nhân tài kiệt xuất của các tộc đến làm khác ở Đại Mộng Tịnh Thổ cũng đều nắm chặt tay, trơ mắt nhìn Sở Phong đi gặp Tần Lạc Âm, biến mất ở chỗ sâu trong rừng trúc.

“Ngô Luân Hồi ngươi ở đâu, ra quyết chiến với đại ma đầu Sở Phong đi, lần này ta xua đuổi ngươi nữa, ta bảo đảm sẽ ủng hộ ngươi hết mình, hò hét cổ vũ cho ngươi!”

Có người căm giận nói, triệu hồi Ngô Luân Hồi, muốn hắn xuất hiện chế ngự đại ma đầu Sở Phong.

Lúc này, Sở Phong và Tần Lạc Âm “Trò chuyện với nhau rất vui”, đương nhiên đó chỉ là cảm giác của hắn, đơn phương cho là như vậy.

Nơi này rất yên tĩnh, cách đó không xa có một khu rừng Tử Trúc, linh khí dày đặc, sương mù tím chảy xuôi, giống như tiên cảnh rừng Tử Trúc ở Nam Hải, kèm theo một hồ nước trong suốt, rực rỡ lung linh.

Trước mắt là dãy núi thấp đẹp đẽ, dây leo quấn quanh, phát ra hào quang lấp lánh, ao hồ và đầm nước tô điểm, tinh thạch trắng và cầu vòm nhỏ bằng tinh thạch trắng bắc ngang ở trên, có thêm đình đài nằm trên đó.

Sở Phong nói rất nhiều, không thấy ngại chút nào.

Mới đầu Tần Lạc Âm luôn lắng nghe, rất bình tĩnh, không mở miệng nói gì.

Vì tuy rằng nàng nhớ lại rất nhiều ký ức dị vực, nhưng trước sau nàng cũng nhớ rõ khoảng thời gian khó khăn giữa hai người, ít nhiều vẫn có vài khúc mắc.

Chẳng qua là với tên Sở Phong không biết xấu hổ này, người có da mặt dày nói không ngừng, nàng hơi mất bình tĩnh, thậm chỉ gương mặt cũng bắt đầu ửng đỏ.

“Ngươi đang nói bậy bạ gì vậy?!”

Tần Lạc Âm cảm thấy, tên này rất không biết xấu hổ, lúc này mới vừa gặp mặt và nói chuyện không bao lâu mà cứ như đôi vợ chồng già, vô cùng quen thuộc.

“Giữa hai ta còn có gì ngại ngùng, thấy cái gì bên ngoài à?” Sở Phong tươi cười.

Nhưng trong mắt Tần Lạc Âm, nàng cảm thấy nụ cười này rất đáng ghét, có chút hèn hạ, có chút tà khí, tóm lại là vừa nhìn đã biết không đứng đắn.

Sở Phong nói với giọng điệu thương lượng: “Quay lại chuyện sau khi chúng ta bái đường thành thân, nàng cảm thấy lập con trai của chúng ta làm giáo chủ hay con gái của chúng ta làm giáo chủ thì tốt hơn?”

Dáng người của Tần Lạc Âm mảnh khảnh, màu da trắng trẻo sáng bóng, như dương chi ngọc thạch điêu khắc thành, nhưng sống động hơn, cả người ung dung hoa lệ, dung mạo không có lời nào để nói, có thể nói là tuyệt mỹ.

Giờ phút này, vẻ mặt của nàng ngạc nhiên, sau đó sắc mặt ửng đỏ trong nháy mắt, thật sự không chịu nổi hắn, cảm thấy con người này không hề biết xấu hổ.

“Nói nhảm gì thế, con gái ở đâu ra?” Nàng quát nhẹ.

Sở Phong nói: “Bây giờ đúng là không có, nhưng nhất định sẽ sinh ra, phải có, sau khi thành thân chúng ta tranh thủ ‘bồi dưỡng’ ra một bé gái xinh đẹp ngoan ngoãn thông minh.”

“Người cha này đúng là không biết xấu hổ, ta còn chưa ra đời mà ông ta đã bắt đầu có vẻ mặt hèn hạ, muốn sinh thêm một đứa con gái, thật đáng xấu hổ.”

Chính tiểu đạo sĩ cũng không nhịn được, đánh giá như vậy, không thể chịu nổi cha của gã.

Sau đó, gã rơi vào bi kịch, sau khi Sở Phong nghe thấy giọng nói của gã thì trực tiếp mở miệng: “Sinh thêm một đứa con gái, nhất định phải chú ý, đừng mang theo ký ức, có một tên nghịch tử là đủ rồi, không cần nghịch nữ, mặt khác phải xử lý tên nghịch tử này trước.”

“Ai sinh con với ngươi chứ!” Tần Lạc Âm cảm thấy khuôn mặt nóng lên, hắn là người như thế nào, lúc này mới đến đây hàn gắn quan hệ, nói chuyện không bao lâu đã bàn đến việc sinh con gái, khiến nàng không chịu nổi.

“Cha, con là chủ nợ kiếp trước của người, kiếp này đến đòi nợ, người trả con là bùa máu đen rồi trở lại vũ trụ này, còn chưa thấy người có động tĩnh gì, mặt khác, đồ gia truyền nhà ta đâu?” Tiểu đạo sĩ bla bla.

Sau đó, gã chuyển hướng câu chuyện: “Mẹ, người chủ ý một chút, người ta đều nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha, ông ấy có dã tâm, muốn trả nợ tình kiếp trước.”

“Nghịch tử, câm miệng.” Sở Phong khiển trách gã, sau đó lại nhìn về phía Tần Lạc Âm và nói: “Tên nghịch tử này mang theo ký ức đến, ta phải giải quyết tình huống. Ta cảm thấy nhất định phải sinh mổ và tìm cho nó một con thần thú làm bà vú, nói cách khác đứa con nối dõi mang theo ký ức đến thì sinh thường và nuôi dạy rất khó!”

“Cha, người như vậy là đang trả thù, thật tàn nhẫn, muốn mổ con ra à?!” Tiểu đạo sĩ khó chịu, gã cànng cảm thấy, người cha này của gã không phải hạng lương thiện.

“Bớt nói nhảm đi, nếu ngươi không phải là con của ta thì ta đã đánh tên yêu nghiệt nhà ngươi vào động Luân Hồi từ lâu rồi, còn để ngươi sinh ra lần nữa sao!” Sở Phong nói.

“Mẹ ruột, người phân xử đi, có phải ông ấy rất quá đáng không?!” Tiểu đạo sĩ không phục.

Ai biết được sau khi Tần Lạc Âm suy nghĩ, lại đồng ý với quan điểm của Sở Phong, quyết định sinh mổ và sau đó tìm cho tiểu đạo sĩ bà vú mạnh mẽ.

“Chao ôi, ta còn chưa sinh ra đã gặp phải hàng nghìn cú đánh trí mạng rồi, đó là mẹ ruột của ta sao? Đó là cha ruột của ta phải không? Có còn thiên lý không? Các người thật quá đáng.”

Tiểu đạo sĩ kêu là, nhưng gã cũng không phản kháng, vì chính gã cũng cảm thấy mang theo ký ức đến, quả thực khiến hai người này rất xấu hổ.

“Aiz, thực ra con biết sao lại thế này, các người muốn sinh con, muốn sinh thêm một đứa con gái, đi hưởng thụ thế giới tươi đẹp của hai người cho nên mới vứt bỏ con trước!”

Tần Lạc Âm không chịu nổi gã, nói lời vô sỉ gì vậy, nàng trực tiếp đánh vào bụng, ảnh hưởng đến tiểu đạo sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá