Thánh Khư

Chương 698: Tắm rửa long huyết (1)

Chương 698: Tắm rửa long huyết (1)

Không thể không nói, thủ đoạn của lão đạo sĩ cực kỳ cao siêu và phi phàm. Lão một hơi xông đến, suýt chút nữa đã leo lên được tế đàn.

Cuối cùng, lão hất ống tay áo, ra tay với cống phẩm trên tế đàn, mang theo một luồng cương phong.

Đang.

Bên trên tế đàn, cửu đỉnh cách lão gần nhất, một cái trong đó bị xúc động, phát ra âm thanh, sau đó phát ra một gợn sóng hùng vĩ.

Bịch một tiếng, cầu vượt giới trong tay lão đạo sĩ vỡ tan. Lão kêu lên một tiếng rồi lăn xuống, chật vật không chịu nổi, nhưng lão vẫn không bị thương.

Tất cả đều kinh ngạc. Một khắc âm thanh đỉnh đồng vang lên, thần hồn của mọi người đều rúng động. Thậm chí một số cường giả cấp vương còn run lẩy bẩy, suýt chút nữa co quắp trên mặt đất.

“Thật là khủng khiếp.”

Ai nấy cũng đều giật mình. Đây chẳng qua chỉ là một trong chín cái đỉnh mà thôi, nhưng nó lại bất phàm như thế. Vật phẩm hiến tế đúng là quá kinh khủng.

“Haiz, nếu là năm đó, vật trên tế đàn sẽ thuộc về ta.” Lão đạo sĩ than thở, nhưng cũng không còn cách nào.

Tất cả mọi người đều giống như bị trăm nghìn móng vuốt cào vào tâm. Bên trên tế đàn có rất nhiều thần vật, nhưng lại không cách nào tiếp cận, chỉ có thể đỏ mắt quan sát.

Một số người lại tìm đến Sở Phong, nhờ hắn nghĩ biện pháp.

“Để ta thử một lần, lát nữa các người hỗ trợ ta.” Sở Phong đứng gần tế đàn, không ngừng suy nghĩ, sau đó bắt đầu khắc ký hiệu lên nam châm.

Nếu thật có thể phá giải được “thế” của tế đàn, hắn tuyệt sẽ không ra tay, cũng không có nghĩa vụ mang theo đám ngư long hỗn tạp kia lên theo, một mình đi là được rồi.

Sau đó không lâu, hắn bảo một đám cường giả cấp vương tương trợ, ném một số nam châm đã được khắc xong lên trời, sắp xếp có thứ tự, hóa thành trận vực giữa không trung.

Hắn đang thí nghiệm, cẩn thận thăm dò, mà không phải ra tay thật sự.

Oành.

Hiệu quả kinh người. Sau khi trận vực hình thành, dẫn đến tế đàn phát ra tiếng nổ. “Thế” đã bộc phát, hung mãnh trấn áp.

Trên bầu trời, tất cả nam châm đều nổ nát vụn, hóa thành bột mịn.

Nhưng khi tế đàn nổ tung, vật phẩm trên bàn thờ ngọc thạch lại bất ổn, có cái lăn xuống bàn.

“Ôi chao, là biện pháp tốt, có cái gì đó rơi xuống, tiếp tục rung chuyển.”

Mọi người đầu tiên là ngẩn người, sau đó kinh hỉ, cảm thấy rất có khả năng đã có một số tế phẩm rơi xuống.

Sở Phong thử lại, bảo người ta ném nam châm vào một hướng khác giữa không trung, trong nháy mắt đã kết thành trận vực ở đó.

Kết quả, thế bên trên tế đàn bộc phát lần nữa, nghiền ép xuống, ma diệt phù văn trận vực, khiến tất cả nam châm đều nổ tung.

Một số người nhìn thấy, giơ nam châm chờ ném, nhưng hoàn toàn vô dụng, còn chưa đến gần đã bị cản về, còn tế đàn thì vẫn không nhúc nhích chút nào.

Chỉ có trận vực mới có thể dẫn dắt “thế” của tế đàn nổ tung.

Tim Sở Phong đập bình bịch, bởi vì trong quá trình này, cối xay nhỏ trong cơ thể hắn vốn đã không yên ổn, lúc này chuyển động điên cuồng, giống như đang kêu gọi thứ gì đó xuống.

Hắn cảm thấy hơi hối hận, cho rằng bản thân không nên tùy tiện ra tay như vậy. Nếu trước mặt những người kia, hắn lấy được côi bảo nào đó từ tế đàn, đoán chừng sẽ khiến cho tất cả phải đỏ mắt.

Oành.

Nhưng sợ điều gì sẽ gặp điều đó. Cối xay nhỏ trong cơ thể rất kỳ quái. Trong tình huống không ai phát hiện, nó hình thành một lực dẫn dắt, lôi vật gì đó từ trên tế đàn xuống.

Cứ như vậy, đồ trên đó đã rơi xuống.

“Cái đó là...” Mọi người trợn mắt há mồm.

Là một cái bát rất lớn, tương đương với cái bồn tắm từ trên trời giáng xuống.

Mọi người ngẩn ra. Đây là một cái bát đá vô cùng lớn, bên trong dường như có máu chó đen, đen sì sì. Trong quá trình rơi xuống bị lay động, có thứ chất lỏng muốn rớt ra.

Ban đầu, đám người phản ứng rất nhanh, muốn xông về phía trước tranh đoạt, kết quả nhìn thấy cảnh này, giống như ong vỡ tổ trốn về phía sau.

“Mang nó ra xa ta đi.” Sở Phong kêu lên.

Lúc này, hắn không động đậy được. Đây là đồ mà cối xay nhỏ trong cơ thể hắn dẫn dắt đến, giữa hai bên có lực hút vô hình. Hắn không biết vì sao hắn không thể động đậy được.

Nhưng đám người kia rất không có nghĩa khí. Đừng nói là đám người tài phiệt, ngay cả cô bé hay gọi hắn bảnh trai cũng đang trốn như trốn tà, không muốn cho máu dính vào.

Bởi vì khi thứ này rơi xuống, cảnh tượng quá kinh người. Bên trong cái bát đá truyền đến tiếng chó sủa, còn chất lỏng đen nhánh kia thì quá khiếp người.

Khi rơi xuống, máu chó màu đen tóe lên, trong hư không xuất hiện khói đen.

Lão tông sư ngược lại muốn ra tay, nhưng khoảng cách quá xa. Trước đó ông nghe theo lời của Sở Phong, canh giữ cửa ra vào, lo lắng con thần thú con kia chạy trốn.

Sau đó ông chạy đến, nhưng cũng không đến gần Sở Phong.

Một bát máu chó thật lớn, đen nhánh, lại có tiếng chó sủa, thực sự quá quỷ dị, ai cũng không nguyện ý đụng đến.

Vèo!

Trong thời khắc mấu chốt, Lâm Nặc Y ra tay. Cô cách khá xa, đánh ra một cục đá, vừa lúc đánh vào bên trên cái bát lớn.

Coong một tiếng. Mặc dù cái bát lay động, nhưng không thay đổi phương hướng, vẫn thẳng tắp rơi xuống phía Sở Phong.

Bên trong cái bát, tiếng chó sủa không dứt, máu đen văng khắp nơi, đúng là rất cổ quái.

Sở Phong kêu thảm, khổ quá trời đi!

Cối xay nhỏ trong cơ thể hắn quyết định chọn cái bát lớn, giữa hai bên thu hút lẫn nhau, liều mạng dẫn dắt, hắn không muốn trúng chiêu cũng không được.

Nhưng vào lúc này, hắn âm thầm vận dụng năng lượng tinh thần, muốn chuyển cái bát lớn sang hướng khác nhưng cũng không làm được.

Đây rốt cuộc là cái bát gì, lại có thể khiến cho năng lực siêu phàm của nhục thân và tinh thần hắn mất đi hiệu lực?

Phù một tiếng, cái bát lớn nện vào người Sở Phong, khiến cho mắt hắn nổi đom đóm. Máu đen văng khắp nơi, dính vào người hắn, tiếng chó sủa vẫn vang lên không ngừng.

Thật sự là quỷ dị?

Sở Phong muốn nguyền rủa, muốn chửi ầm lên, nhưng bất hạnh thay, hắn lại không cách nào tránh né, danh phủ kỳ thực bị dính một thân cẩu huyết. Đúng là quá xui xẻo mà!

Khu vực tràn ngập sương mù màu đen, máu chó văng khắp nơi. Mơ hồ trong đó còn có chó đen đang chơi đùa, chạy tới chạy lui, không ngừng sủa lên.

Sở Phong cảm thấy kỳ lạ. Bởi vì khi cái bát đập xuống người hắn thì bể nát, có thứ gì đó chui vào trong cơ thể của hắn.

Rất nhanh, hắn hiểu ra vật kia là vật gì.

Vật chất màu đen.

Cùng loại với cối xay trong cơ thể hắn. Đối với một tiến hóa giả Kim Thân La Hán mà nói, đây là loại thuốc thần thánh, chỗ tốt đối với bản thân rất lớn.

Nhưng đối với tiến hóa giả cấp bậc thấp, đây chính là độc dược trí mạng.

Loại vật chất này bình thường đều giấu tại khu vực không người trong vũ trụ, cực kỳ khan hiếm, ngay cả Yêu Thánh cũng khó mà tìm được.

Đồng thời thứ này bị da đá bao vây, nhìn không thấu.

Cái bát lớn bằng đá này chính là da đá đặc biệt, bên trong cất giấu vật chất màu đen. Hiện tại cái bát đã vỡ vụn, thứ vật chất đặc biệt đó tràn ra, một mạch chui vào trong cơ thể Sở Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá