Thánh Khư

Chương 1677: Thần chỉ truyền thừa ở khắp nơi (2)

Chương 1677: Thần chỉ truyền thừa ở khắp nơi (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong lại liên tưởng đến những chuyện mà tiểu đạo sĩ đã kể, rằng đại năng của dương gian đã gọi chung những thế giới này là âm gian, căn bản không cho rằng vũ trụ bên này có quan hệ gì với dương gian, đều là minh thổ.

“Xem ra dương gian còn đáng sợ hơn những gì ta tưởng tượng, dương khí của nơi đó rốt cuộc dày đặc đến mức nào? Có lẽ trước khi ta đi qua thì đã hóa thành tro bụi mất rồi!” Sở Phong suy đoán nói.

Hiện tại hắn đã ngao luyện thành công thứ gọi là dương hồn, đoán chừng cũng không chắc chắn giúp hắn có thể đi đến dương gian!

Phóng mắt nhìn lại chỉ thấy mặt đất khô cằn không có lấy một ngọn cỏ, đất chết hơn mấy trăm ngàn dặm cũng không có bóng người, đồng thời hắn cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì gọi là con đường luân hồi.

Hai mắt Sở Phong lóe lên kim quang, cuối cùng đồng tử đã ngưng tụ thành hai con ngươi màu vàng rực rỡ. Cho dù không có thân thể máu thịt thì hắn cũng có khả năng thi triển Hỏa Nhãn Kim Tinh, phóng mắt quan sát những nơi xa của thế giới này.

“Hừm, có một chùm ánh sáng bạc!” Sở Phong phát hiện mục tiêu đặc biệt, vụt một tiếng đã bay đi, đồng thời cũng treo Hồn Chuông ở trên đỉnh đầu để bảo hộ bản thân.

Mục tiêu mà hắn phát hiện ở mười tám dặm bên ngoài nơi này, hắn mất không nhiều thời gian đã nhanh chóng đi đến phụ cận. Đây chính là một thác huyết dịch màu bạc, ngoài ra còn có một cỗ thi thể ở đó.

Kia xác thực là tàn thi, đầu lâu chỉ còn sót lại một nửa, cơ thể còn không đủ một phần tư, hơn nữa còn mang theo hơi thở mục nát, xung quanh đều là huyết dịch màu bạc.

Thần minh!

Trái tim Sở Phong đập thình thịch, hắn cảm thấy nơi này đã có một vị thần minh bỏ mạng, bởi vì bộ dáng có chút thảm.

Cũng chỉ có thần minh mới có năng lực đi qua cối xay, mà trên tàn thi kia vẫn tản ra huyết dịch màu bạc khiến hắn khiếp đảm như trước, vô cùng nguy hiểm.

“Chỉ có điều, nếu như là thần minh thì uy năng này cũng hơi nhỏ đi? Đáng lẽ thực lực tầng này của ta phải không thể đến gần mới đúng!” Sở Phong có chút nghi ngờ.

Tiến hóa cấp thần minh vô cùng cao thâm, nếu như là thực lực của Sở Phong lúc này thì sẽ phải ngửa mặt trông lên, bình thường mà nói thì cho dù đã chết, chỉ cần có huyết dịch tràn ra cũng đủ để khiến trời long đất lở.

“Hừm, đã mục nát?!”

Hắn vô cùng kinh ngạc, bây giờ bản thân đang là trạng thái hồn thể, thế nhưng lại có thể ngửi thấy hương vị giống như cơ thể máu thịt, một thứ mùi... tanh tưởi, pha lẫn mùi của bùn đất.

Sở Phong liền hiểu rõ, khi còn ở vòng ngoài của ngọn núi màu máu trên cao nguyên Hung Thú, hắn cũng đã từng ngửi thấy mùi vị của thánh dược. Hiện tại có thể kết luận đại khái là, một số đồ vật đẳng cấp cao có khả năng lộ ra “mùi vị” của thuộc tính.

“Người này đã mục nát cho nên năng lượng mới giảm xuống, cho dù là thi thể của thần minh cũng không uy hiếp được ta.” Sở Phong đi xung quanh nơi này một vòng, tìm kiếm những thứ hữu dụng.

Đây chính là một bộ thần thể, nếu như còn sót lại thứ gì thì không phải nói, thứ đó chắc chắn vô cùng nghịch thiên.

Đáng tiếc, sau khi trải qua sự nghiền ép của cối xay, đừng nói là vũ khí phòng thân, ngay cả bản thân người này cũng đã nát vụn, đầu lâu cũng chỉ sót lại non nửa, nhưng nhìn kỹ thì vẫn nhận biết được đây là một vị nam tử.

“Tội gì phải đến nơi này chịu tai ương a.” Sở Phong cảm thán.

Thần của cao nguyên Hung Thú, một khi đã đến tuổi già thì đều không có kết cục tốt. Người này có lẽ đã liều mạng trốn thoát, muốn tìm ra phương pháp giải quyết, nhưng kết quả lại là bỏ mạng nơi này, hơn nữa tử trạng còn vô cùng thê thảm.

Thay vì thảm thương như vậy, không bằng cứ ở lại cao nguyên Hung Thú mà mai táng chính mình.

Sở Phong thử dò ra một luồng ánh sáng linh hồn để chạm vào huyết dịch màu bạc bên trên mặt đất. Kết quả lại xoạt một tiếng, một tia ánh sáng linh hồn của hắn đã bị một đoàn khói xám vây quanh, tia hồn quang của hắn cũng lập tức tan rã!

Sở Phong hít ngược một ngụm khí lạnh, nhanh chóng lùi về phía sau.

Quả nhiên cổ quái! Sau khi vị thần minh này chết ở đây, bất luận là thân thể hay huyết dịch đều phát ra mùi vị mục nát thối rữa, rõ ràng có gì đó kỳ lạ.

Cái này không phải là thần vật, mà chính là vật chất quỷ dị.

Sở Phong nhiều lần thăm dò, mỗi lần đều tách ra một tia ánh sáng linh hồn yếu ớt nhất. Nhưng kết quả lại không có gì thay đổi, bất luận là khối thân thể máu thịt kia hay là huyết dịch thì đều ẩn chứa khói xám dày đặc, sẽ bất ngờ tản ra tính ăn mòn dữ dội.

“Nguyên bản có rất nhiều hạt thần tính, thậm chí có khả năng ẩn chứa vật chấ đạo tổ, tất cả đều từng thuộc về một vị thần minh. Mà đẳng cấp của vị thần minh kia tất nhiên là không thể tượng tượng. Thế nhưng sau khi về già lại giống hệt các vị thần minh quá cố, tai ách phủ xuống, bởi vậy nên người này sinh ra dị biến, thần tính tắt dụi, bị năng lượng quỷ dị vướng vào nên nới dẫn đến tình trạng như vậy.”

Sở Phong kiêng kỵ. Nếu như dựa vào quan niệm số mệnh mà nói thì năm xưa thần minh đã dùng dị thuật luyện hóa những sinh linh khác để tiến hóa, khiến trời đất đều oán giận, bởi vậy lúc tuổi già mới có nhiều vật chất quỷ dị như vậy, hiện lên vẻ thần quỷ như thế đều không nằm ngoài ý muốn!

Mà dựa theo thuyết tiến hóa để phân tích thì, bởi vì năm đó trong cơ thể vị thần minh này hấp thu quá nhiều hạt thần tính của những sinh linh khác cùng vật chất đạo tổ, sau khi đến tuổi già mới dần dần tán loạn, không còn dung hợp được thành một thể nữa. Mà xao động dữ dội như vậy mới phát sinh ra phản ứng điện của sinh vật không tên, dẫn đến dị biến.

“Nói tóm lại, bây giờ người này không phải là thân thể thần tính, mà chính là thân thể quỷ dị, không thể chọc vào!” Sở Phong lập tức bừng tỉnh, hắn may mắn được chứng kiến tuổi già của thần minh.

Tổng kết mà nói, tuy rằng thân là một vị thần của thế giới, thế nhưng chết kiểu này quả thực có chút đáng buồn, bởi lẽ quá thê lương, ngay cả một người đưa tiễn mai táng cũng không có.

Cho dù lúc sinh thời có huy hoàng đến cùng cực, toàn bộ thế giới đều truyền tụng tên họ, thế nhưng sau khi chết lại suy bại như thế, thảm liệt đến thế, chuyện này quả thực có chút đáng thương.

Mặt đất khô cứng, từng luồng từng luồng dương khí liên tục bốc ra khiến thế giới này yên tĩnh như chết, không có bất cứ một cây thực vật nào, cũng không có bất kỳ sinh vật nào khác.

Sở Phong lại tiếp tục lên đường, không lâu sau lại nhìn thấy một cỗ tàn thi khác, thế nhưng lại là của nữ nhân. Tuy rằng tóc bạc tuyết trắng, nhưng nửa gương mặt vẫn đẹp đến động nhân.

Đáng tiếc vị nữ tử thần minh này cũng chết rất thảm, chỉ còn dư lại nửa cơ thể rách rách nát nát, rõ ràng chính là vết tích bị nghiền ép của cối xay, sau cùng liền chết ở nơi này.

Xung quanh nàng ta có huyết dịch màu xanh lam, cũng là vết tích của thần huyết.

Sở Phong đơn giản thăm dò, thi thể hơi mục nát cùng huyết dịch này quả nhiên cũng bốc lên khói xám, có khả năng ăn mòn ánh sáng linh hồn, mang theo lượng lớn vật chất năng lượng quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá