Thánh Khư

Chương 338: Chạy trốn cấp tốc (1)

Chương 338: Chạy trốn cấp tốc (1)

Thứ này do Sở Phong trước khi đến Tây Phương cố ý làm ra, định coi nó là "Túi càn khôn”, dùng để cho đựng tất cả những thứ mình thu thập được.

Lúc này hắn đã phục hồi tinh thần lại, bắt đầu vận dụng võ công tinh thần, lướt ngang thân thể của chính mình, lại một lần nữa nắm lấy Đại Hắc Ngưu.

Đồng thời, hắn nhìn về phía Hoàng Ngưu, nói: "Mày còn ổn không?"

"Không sao, tôi vẫn còn có thể khống chế được cơ thể mình.” Hoàng Ngưu đáp.

Sau khi Sở Phong đến Côn Luân đã từng đem phi kiếm đỏ đậm cho Hoàng Ngưu mượn dùng, để nó tìm hiểu ngự kiếm thuật ở bên trong.

Hoàng Ngưu rất có năng khiếu, lực lượng tinh thần lại mạnh cực kỳ, cuối cùng nó cũng nhận được truyền thừa.

Có điều, dựa theo những điều Hoàng Ngưu từng nói, chỉ cần đem phương pháp hô hấp đặc biệt tu luyện tới cảnh giới nhất định , cũng có thể ngự kiếm!

Bởi vì phương pháp hô hấp không chỉ thân thể có thể sử dụng mà còn có thể để tinh thần tiến hành hô hấp, tác dụng vô cùng lớn, lúc này đây bọn họ đều mới bước vào giai đoạn bắt đầu mà thôi!

Lực lượng tinh thần của Đại Hắc Ngưu cũng giống như vậy, nhưng cường độ thân thể của nó mạnh kinh người, không thích hợp học võ công tinh thần, nó đi theo con đường rèn luyện thân thể, vì lẽ đó hiện tại vô cùng sợ.

"Không cần lo lắng, chúng ta không chết được." Sở Phong nở nụ cười, hiếm có khi nhìn thấy Đại Hắc Ngưu căng thẳng thành bộ dáng này, còn nắm lấy cánh tay hắn chết cũng không chịu buông.

Tốc độ của bọn họ đang giảm dần xuống, bên tai không còn tiếng gió rét thổi vù vù như vừa nãy.

Sở Phong và Hoàng Ngưu nếu muốn bay lên trên trời thì vẫn còn là việc khó, thế nhưng bảo họ khống chế bản thân lướt ở trên không trung thì đã không còn vấn đề.

Rốt cục, khi tới gần vùng núi phía dưới thì tốc độ của bọn họ càng ngày càng chậm lại, chuyện này khiến Đại Hắc Ngưu thở ra một hơi dài, nó xin thề, sau này nó sẽ không bao giờ đi máy bay nữa!

Bởi vì, cái loại bước ngoặt sinh tử này hoàn toàn không còn nằm trong sức chịu đựng và kiểm soát của nó nữa.

Cuối cùng bọn họ cũng bình an đáp xuống đất, khu vực này rất gần với biển, nằm ở phía đông nam nước Ý, nếu như vượt qua eo biển là có thể đến Hy Lạp.

Muốn quay rở về phương Đông, họ nhất định phải tới Hy Lạp, tìm tới con đường tắt kia, nơi đó có thể đi thẳng tới Tháp Lý Mộc ở Tân Cương.

Nhưng lúc này bọn họ lại bị nổ rơi xuống nơi này.

"Xảy ra chuyện gì vậy, ta lại cảm thấy buồn ngủ nữa rồi, cảm giác rất muốn lập tức nằm trên đất ngủ say như chết.” Đại Hắc Ngưu hoài nghi, lẽ nào cái đạn hạt nhân vừa nãy sản sinh ảnh hưởng đối với bọn họ?

Theo lý thuyết, sinh vật Cấp Vương không sợ những phóng xạ kia, chỉ cần không nằm ở trong trung tâm hạt nhân bạo nổ, không chịu đựng nhiệt độ khủng bố của nó, nếu chỉ ở bên ngoài biên giới vụ nổ thì những xạ tuyến kia thực sự khó có thể giết chết bọn họ.

"Tôi cũng buồn ngủ!" Sở Phong nói nhỏ.

Lúc nãy sau khi đăng kí xong, vừa lên máy bay bọn họ liền lâm vào ngủ say, nếu không cũng không đến nỗi sắp bị đạn đạo bắn trúng mới kinh ngạc phát hiện nguy hiểm tới gần.

"Cái cây nhỏ màu sắc sặc sỡ kia có vấn đề, đây là tác dụng phụ của phấn hoa mà chúng ta hấp thu, thật sự quá mạnh.” Vẻ mặt của Hoàng Ngưu rất nghiêm túc.

Trước mắt, bọn họ thật sự không chống đỡ nổi, trừ phi không ngừng kích thích tinh thần của chính mình, nếu không chẳng mấy chốc sẽ mê muội ngủ thiếp đi.

Đồng thời, bọn họ còn cảm thấy cơ thể đang không ngừng nóng lên, máu thịt đều trở nên nóng bỏng, bên trong thân thể như có thứ gì đó đang khuấy động sôi trào.

"Không ổn, đây là tác dụng phụ của huyết dược." Vẻ mặt Hoàng Ngưu càng ngày càng khó coi

Sau đó, nó như là nhớ ra cái gì đó, kêu lên: "Là do tôi bất cẩn, trời ạ, đã bỏ qua thứ tốt rồi, quên mất loại thuốc Vạn Linh Huyết Dược kia!"

"Giờ phải thế nào? Tao thật sự muốn ngủ luôn ở đây rồi!" Đại Hắc Ngưu hai mắt vô thần nói.

"Đi mau, tìm một cái sơn động hoặc là nơi nào dễ trốn, chúng ta ẩn vào trong đấy, đừng để bị bại lộ." Sở Phong nói.

Đến cả đạn đạo hạt nhân đều đã đánh tới, có thể tưởng tượng uy quyền của Schieler ở Vatican lớn đến mức nào, rất khó nói đằng sau hắn ta còn có thể làm ra những thủ đoạn gì!

Dọc theo đường đi, Hoàng Ngưu hối hận không ngớt, than thở: "Chúng ta cần phải đem cái cây nhỏ kia chặt đứt, mang về!"

Dựa theo lời nó nói, nụ hoa kia thực sự bất phàm, thế nhưng tác dụng phụ của nó chỉ có cái cây cây nhỏ kia mới có thể giải được, đây mới thực sự là nơi cất chứa tinh túy, là nơi hấp thu các loại linh hồn máu.

"Bên trong sách cổ có ghi chép rất nhiều biện pháp có thể thúc đẩy những trái cây dị biến kia trưởng thành, không ít cây có thể dùng linh hồn máu thúc đẩy, chuyện này rất tàn nhẫn và tà ác, tôi đã từng nghĩ tới. ban nãy chúng ta đã để sót thuốc Vạn Linh Huyết Dược, trong tay Schieler nhất định cũng nắm giữ loại bí pháp này."

Nụ hoa bọn họ ăn vào có tác dụng phụ, khiến người ăn vô cùng buồn ngủ, cơ thể luôn luôn mệt mỏi còn là nhẹ, nghiêm trọng thậm chí có thể uy hiếp đến tính mệnh.

"Schieler thật ác độc, mấy cái nụ hoa này thực sự có thể để cho sinh vật Cấp Vương tiến hóa, nhưng cũng làm cho người ta trong một khoảng thời gian ngắn suy yếu, chịu đựng máu thuốc phản phệ, tôi đoán hắn ta dự định dùng thứ này cho Hắc Long Vương và Bắc Cực Vương." Hoàng Ngưu nói.

Một khi hai đại cường giả kia rơi vào loại trạng thái gay go này thì Schieler có thể dễ dàng đánh gục họ!

"Thân thể của chúng ta sẽ xảy ra vấn đề gì sao?" Sở Phong cau mày.

"Chỉ cần chịu đựng qua giai đoạn này, chỗ tốt rất nhiều, có thể thực hiện siêu cấp tiến hóa, thậm chí thể chất so với khi sử dụng những loại nụ hoa khác còn tăng lên càng mãnh liệt hơn, nếu như gắng không nổi, vậy thì cũng chỉ có có thể uổng mạng ở đây." Hoàng Ngưu nói.

Nụ hoa và trái cây được thuốc Vạn Linh Huyết Dược đúc thành sẽ ngưng tụ ra loại vật chất bá đạo nhất, tương đương với việc thanh lọc cây nhỏ, miễn là nụ hoa và quả rụng xuống, cây nhỏ sẽ bình yên ở giữa, tự nhiên hoàn mỹ không một tì vết.

"Mọe nó, chúng ta ăn xong để đi chết à?" Đại Hắc Ngưu nổi giận.

"Không chắc sẽ chết, chỉ là hiệu quả quá mức bá đạo. Cũng may đây chỉ là nụ hoa, nó mới bắt đầu lớn lên liền bị chúng ta hái, chúng ta vẫn có thể chịu đựng được, hơn nữa mới là giai đoạn bắt đầu, nó ngưng tụ chủ yếu là sinh cơ, đối với chúng ta chỗ tốt vẫn nhiều hơn." Sau đó, Hoàng Ngưu cười trên sự đau khổ của người khác nói: "Sau khi năm nụ hoa kia bị hái đi, cây nhỏ kia liền không cách nào tự thanh lọc, thời điểm cái cây kia hút về thuốc Vạn Linh Huyết Dược nhất định sẽ sinh ra tác dụng phụ đáng sợ, không biết Schieler có dám dùng hay không, không cẩn thận chính là đi chịu chết nha."

"Không xong rồi, ta không chịu được nữa." Đại Hắc Ngưu mới vừa nói xong liền phù phù một tiếng té lăn trên đất, tiếng ngáy như sấm.

Tiếp đó, Hoàng Ngưu cũng không chịu được, nằm thẳng cẳng ở trên cỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá