Thánh Khư

Chương 1954: Thiên hạ không có đối thủ (1)

Chương 1954: Thiên hạ không có đối thủ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vực sâu mờ tối, bầu không khí xơ xác tiêu điều, một đám người dương gian thây nằm ở đây, máu nhuộm hư không.

Nữ tử áo trắng rực rỡ xuất trần, như tiên trên trời giáng thế, phong thái vô song, trong trận chiến trước đây không lâu nàng vậy mà một kiếm nơi tay quét sạch địch thủ tứ phương, chấn nhiếp âm phủ.

Nàng xinh đẹp mà siêu nhiên, nếu không phải thần kiếm trong tay còn đang nhỏ máu, rất khó tưởng tượng một nữ tử như vậy lại càng hợp với phong thái bễ nghễ thiên hạ hơn, thực lực làm cả Tinh Hải phải kinh ngạc.

Vũ trụ âm phủ, tất cả mọi người rung động, nội tâm nhận đả kích mạnh mẽ, thần của dương gian đi lại bên trong vùng vũ trụ này đều bị chém giết?!

Bọn người Đại Hắc Ngưu ở trong tinh không xa xôi nhảy dựng lên trước, dùng sức vung đấm, gào thét lớn, giết hay lắm, cảm giác được máu chiến đấu trong cơ thể cũng sôi trào theo.

Trước kia bọn họ bị đè nén đến hỏng, trong lồng ngực có một khẩu uất khí từ đầu đến cuối không cách nào phun ra.

Hiện tại, khi nhục thân của thượng cổ Yêu Yêu ra tay, đại khai sát giới, quét ngang bọn người dương gian coi trời bằng vung này, khiến cho rất nhiều người ở âm phủ đều kích động, phấn khởi, cuối cùng lớn tiếng hô lên.

Một loại cảm xúc kiềm chế đã lâu xông ra khỏi lồng ngực, khiến cho người ta cuối cùng cũng xả được cơn giận.

Trong hỗn độn ở vùng biên giới vũ trụ, những người còn lại như rớt vào hầm băng, lạnh từ đầu đến chân, đây là một loại thể nghiệm như thế nào? Một giây trước bọn họ còn đang ở trên cao nhìn xuống mảnh vũ trụ Trì Đường này, kết quả trong chớp mắt hết thảy đảo ngược, ngay cả hóa thân để đi lại thế gian của thần trong nhóm bọn họ cũng bị chém giết.

Giờ phút này, vô luận là giang chu hay là chu hoành đều ngất đi, thất khiếu chảy máu, không thể động đậy chút nào, bản nguyên đều xuất hiện vết rách, không thể động đậy chút nào.

Lão Hoàng Thử Lang tru lên: “Nhanh, chúng ta đi, mảnh vũ trụ âm phủ không trọn vẹn này có rất nhiều nguy hiểm khó hiểu, ta không muốn ở lại dù chỉ một khắc, đi vũ trụ hỗn độn!”

Nó vô cùng bất an, bản thân đã bị thương trong quá trình thôi diễn, hơn nữa trước đây không lâu còn từng bị từng tia vật chất kỳ dị quấn lên người, nó đã sớm sợ hãi.

Sắc mặt của lão thần sư đang xếp bằng trên bồ đoàn cũng tái nhợt, không dám thôi diễn nữa, lão cũng bất an mãnh liệt, không biết vì sao luôn cảm thấy tim đập khá nhanh.

Bọn họ nhất trí quyết định, thối lui đến vũ trụ hỗn độn, nơi đó có một bộ đạo thân của Thái Vũ Thiên Tôn tọa trấn, có thể hóa giải hết thảy, ai có thể chống đỡ?

Thối lui đến nơi đó mới có thể khiến cho bọn họ an tâm!

Thiếu nữ Hi bị nhốt trong khoang thuyền, nhưng đã biết chuyện gì xảy ra, lập tức cười vui vẻ, bây giờ chỉ sợ cũng chỉ có nàng có thể cười ra tiếng.

“Đi!”

Thuyền lớn màu đỏ thắm bị thúc đẩy, nhanh chóng phóng về phía hỗn độn.

Bọn họ không muốn ở lại dù chỉ một khắc, luôn cảm thấy mảnh vũ trụ âm phủ này quá lạnh lẽo, trên thân nổi lên da gà, nhanh chóng thoát đi.

Bất kể nói gì, trời sập có người cao chống, hóa thân của Thiên Tôn ở phía trước, bọn họ đi bẩm báo chi tiết là được.

Trong sương mù mông lung phía sau, một đám sương mù màu xám hiển hiện, hóa thành một gương mặt quỷ dữ tợn, ở nơi đó u lãnh mà cười, trực tiếp đi theo!

Bên ngoài vực sâu, nữ tử kia lẳng lặng đứng tại nơi đó, thánh khiết linh lung tuyệt thế, bên trên áo trắng có vết máu từ thời đại Thượng Cổ để lại, lại thêm máu trên thân kiếm Mẫu Kim Thần trong tay đang chảy xuống, làm cho nàng có một loại hơi thở đặc biệt, đẹp kinh người và khác biệt.

“Yêu Yêu, là ngươi sao?”

Sở Phong mở miệng, thanh âm đều hơi có chút run rẩy, Yêu Yêu biến mất thật lâu, đến bây giờ cũng chưa từng thật sự trở về, mà bây giờ người nhìn giống nàng như đúc này, rõ ràng chính là nàng a.

Đồng thời, nghĩ đến Yêu Yêu đã nói, tuy nàng bị giết trong trận chiến thời thượng cổ, nhưng là người mặc đệ nhất chiến bào năm đó rơi xuống vực sâu, có lẽ là người trước mắt.

Yêu Yêu đến tìm kiếm nhục thân ngày xưa của nàng, bây giờ sao rồi?

Đừng nói là Sở Phong, ngay cả mấy người Đại Hắc Ngưu, Hoàng Ngưu cũng đều vô cùng khẩn trương, rất muốn biết rốt cục hiện tại Yêu Yêu có đang ở trong bộ nhục thân này không?

Các tộc trong vũ trụ cũng đều muốn tìm tòi nghiên cứu.

Đồng thời, bọn người Đại Hắc Ngưu, Lão Lư liền muốn thôi động Đỉnh Yêu Tổ lên đường, muốn chạy đến nơi đây, nhưng là, Sở Phong ngăn bọn họ lại trước.

“Nàng là... thân thể mà ta để lại ở thời thượng cổ.”

Nữ tử áo trắng mở miệng, thanh âm rất nhẹ, đứt quãng, đây là Yêu Yêu, nàng đã tìm được thân thể máu thịt mà năm đó lọt vào trong vực sâu.

Trận chiến kia, kết cục của nàng rất thảm, chỉ có chấp niệm thoát ra, mặc dù nhục thân gần như bị hủy diệt, nhưng là linh tính không bị diệt, máu thịt được tái tạo, rơi vào nơi đây.

Chỉ có thể nói thân thể này của Yêu Yêu quá phi phàm, xuất phát từ một loại bản năng, vận chuyển phương pháp hô hấp Đạo Dẫn một cách bị động, bây giờ khí tượng kinh thế, hơn nữa lại sinh ra một luồng ý thức mông lung.

Chỉ là luồng hồn quang này có chút đáng sợ, mặc dù không rành sự đời, không hiểu đạo lý nhân gian, nhưng ý thức bảo hộ bản thân quá cường liệt, suýt nữa xoá bỏ luôn cả hồn quang của Yêu Yêu hiện tại!

Sở Phong vui sướng và kích động thay Yêu Yêu, đồng thời cũng cảm thấy đáng sợ, một luồng ý thức mông lung được sinh ra từ nhục thân mà lại đáng sợ như vậy?

Là bởi vì nơi này quá đặc biệt, hay là do bộ thân thể này quá siêu phàm?

Mà ý thức mơ hồ xuất hiện từ bộ thân thể này có còn là bản thân Yêu Yêu không? Chẳng lẽ bây giờ có hai Yêu Yêu, rốt cục thì ai mới là chính nàng.

Hiện tại, Yêu Yêu đối mặt với một vấn đề vô cùng đáng sợ, nàng không nắm giữ được bộ thân thể này, bị luồng hồn quang sinh ra sau kia gạt ra, nó muốn xoá bỏ nàng.

Nàng lui vào các ngóc ngách của bộ thân thể này, tạm ẩn núp, không có cơ hội nắm giữ thân thể đã từng là của mình, lần này cũng chỉ là liều chết cố gắng gây ảnh hưởng thôi.

Hiện tại, nàng sắp khống chế không nổi rồi, sau khi nói xong những lời này ánh mắt càng rã rời.

Nữ tử áo trắng hít thở năng lượng tinh hoa của vũ trụ và Tinh Hải, nhắm mắt lại, hơn nữa lại bắt đầu chậm rãi bay xuống vực sâu, muốn rời khỏi nơi này.

“Yêu Yêu!” Sở Phong rất lo lắng.

Lúc vừa nghe nói, hắn còn đang vui vẻ thay Yêu Yêu, nhưng bây giờ hắn lại sầu lo như thế, hồn quang mông lung sinh ra sau này từ nhục thân của thượng cổ Yêu Yêu là mối uy hiếp lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá