Thánh Khư

Chương 2913: Một kích với thượng thương (2)

Chương 2913: Một kích với thượng thương (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đừng hoảng hốt, cũng đừng phóng thích năng lượng cường đại kích thích nó. Khí tức không tiếp cận nó, nó sẽ không chủ động phản phệ chúng ta. Nó quá to lớn, cho dù có năng lượng còn sót lại, chúng ta cũng không nên xem nhẹ.”

Mọi người ổn định tinh thần. Năng lượng và tinh thần của bọn họ không còn tiếp cận cánh tay màu đen nữa. Sau đó, bọn họ cẩn thận quan sát bên dưới, nhìn tàn chuông và đế huyết.

Về phần Nữ đế áo trắng, do có tiên vụ bốc lên, bị che khuất, không cách nào dò xét được.

Bọn họ tất nhiên cũng nhìn thấy được Sở Phong, liền nhanh chóng tiếp cận và khóa chặt hắn.

“Có một sinh linh còn sống. Không phải hắn đã vô tình mở ra cổ lộ này chứ?” Một người nói.

“Không đúng, cường độ năng lượng của hắn không cao, cảnh giới còn không bằng chúng ta.” Thanh niên người đầy quang diễm màu vàng đưa ra phỏng đoán.

Những sinh linh kia đều rất bất phàm. Cho dù đang ở khoảng cách rất xa, nhưng bọn họ cũng đưa ra đánh giá chính xác về đẳng cấp tiến hóa của Sở Phong. Năng lực đó vô cùng khó có được.

Chỗ khe hở trên bầu trời, cô gái tóc bạc có gương mặt mỹ lệ, giọng nói thanh thúy êm tai nhìn chằm chằm Sở Phong: “Ngươi là ai? Địa vực bên dưới là gì? Có lai lịch gì?”

Trong lòng Sở Phong không yên. Đây quả thật là chuyện ngoài ý muốn. Hắn có thể gặp được sinh linh thượng thương. Dựa vào tin tức có được tử Cửu Hào, hắn không khỏi cảnh giác trong lòng, cảm nhận được nguy cơ rất lớn. Sinh linh thượng thương có khả năng không phải người lương thiện, biểu thị cho tử vong và nguy hiểm.

“Ta chỉ đi ngang qua thôi, các ngươi tiếp tục đi.” Hắn bình tĩnh lên tiếng, sau đó bắt đầu rút lui, không muốn phát sinh bất cứ cuộc nói chuyện nào với sinh linh thượng thương.

Hắn không phải chủ nhân tàn chuông, cũng không phải Nữ đế áo trắng, không có năng lực đánh xuyên thượng thương.

Những người bên dưới đều lộ ra sắc mặt khác thường. Bọn họ không phải người bình thường, ánh mắt sắc bén có thể nhìn rõ biểu hiện của Sở Phong. Từ việc hắn né tránh như thế có thể nhìn ra được hắn đang kiêng kỵ. Điều này khiến cho bọn họ yên tâm hơn.

Trước kia, bọn họ thật sự sợ gặp phải cường giả dị giới.

“Trả lời chúng ta mấy vấn đề trước. Tại sao ngươi lại ở đây? Ai mở ra con đường này? 2579 rốt cuộc là nơi nào?”

Thanh niên người đầy thần quang màu vàng lạnh lùng hỏi, phát ra một loại khí thế cường đại, tiến hành chấn nhiếp để Sở Phong nói ra sự thật.

“Ta chỉ đánh xì dầu đi ngang qua đây, cái gì cũng không biết.” Sở Phong lên tiếng, sau đó nhanh chóng rút lui.

Đám người bên trên chẳng hiểu ra sao, không rõ ý của Sở Phong là gì.

Vùng đất này quá dị thường, có nụ hoa cấp Đại Vũ phát tán trận vực, càng có tàn chuông và đế huyết, chảy xuôi khí tức quỷ dị, từng sợi từng sợi giống như cô đọng thiên địa.

Cho nên, Sở Phong rút đi rất chậm.

“Mau bắt hắn lên, ta thật sự không chịu được. Khí tức bên dưới quá ô nhiễm. Ngửi lâu, ta có cảm giác muốn nôn mửa. Đúng là một địa vực bẩn thỉu.” Thiếu nử tóc bạc trẻ tuổi lên tiếng.

Mặc dù nàng rất xinh đẹp, gương mặt trắng nõn, phong thái động lòng người nhưng lời nói quả thật rất chói tai, cho dù âm thanh của nàng nghe rất hay.

Nàng đã thăm dò được nội tình. Sinh linh bên dưới không cường đại, lại còn rất kiêng kỵ, không ngừng lùi bước. Cho nên nàng đã sớm bình tĩnh lại.

Người thanh niên quanh thân sáng chói hoàng kim gật đầu: “Bên dưới quả thật rất buồn nôn. Ta cũng không muốn bị ô nhiễm quá nhiều. đây là một vùng đất chỉ khiến người ta muốn ói.”

Bên dưới, Sở Phong giận dữ. Nếu không phải cố kỵ thượng thương, hắn đã sớm chủ động nổi lên, giết chết những người kia.

“Tiểu hữu, chuyện gì phát sinh…. Cái gì?” Mấy vị lão giả Hỏa Tinh tộc trong cấm địa thái thượng không còn bình tĩnh, giọng nói phát run. Cho dù bọn họ ở bên ngoài, bọn họ cũng mơ hồ nghe được âm thanh đến từ thượng thương, nghe được một phần đối thoại, đương nhiên là cảm giác tinh thần ba động rồi.

“Ngươi lên đây cho ta.”

Sinh linh trong lòng phấn khích, có người liền ra tay, chính là người thanh niên có kim quang chói lọi. Hắn ta sử dụng thần thông thò một tay xuống.

Lúc này, Sở Phong cũng không lùi, mặc lại giáp trụ đã cởi ra khi oanh kích mình, trấn áp bản thân ngụy biến, lập tức quanh thân liền phát sáng, nhìn rất lóa mắt.

“Đúng là không đơn giản. Chiến y kia không phải phàm phẩm, ta cũng đến.” Trên bầu trời, thiếu nữ tóc bạc lên tiếng, nhanh chòng thò một tay xuống, phát sau mà đến trước, vượt lên chụp vào Sở Phong.

“Sinh vật bẩn thỉu có chút buồn nôn, nhưng vì để tìm hiểu, ta sẽ cố mà ra tay.” Cô gái tóc bạc nhỏ giọng nói.

“Đừng. Sinh linh thượng thương ta sau khi đến cổ địa 2579, cơ thể sẽ khó chịu, nhục thân và tinh thần sẽ bị suy yếu. Thế giới đó bài xích chúng ta.” Một khán thủ giả khu vực 51 lớn tiếng nhắc nhở.

“Cái gì? Chẳng lẽ dị thổ đó đã từng là một đại giới không tầm thường, còn có quy tắc bài xinh sinh linh ngoại giới. Ừm, đúng là không đơn giản. Tuy nhiên, không sao, cảnh giới chúng ta cao hơn hắn, muốn trong thời gian ngắn đối phó sinh vật cái nơi dơ bẩn đó cũng không thành vấn đề. Ta lập tức bắt hắn lên đây.” Thiếu nữ tóc bạc nói.

“Ta cũng đến.” Thanh niên quang hoa hoàng kim nở rộ quát lớn, sớm đã biến thành hành động.

Sở Phong nheo mắt. Hắn đã mặc xong giáp trụ trời ban. Đối với hai người kia, hắn cực kỳ chán ghét, tuy nhiên, hắn để mắt đến thiếu nữ tóc bạc trước, chuẩn bị dùng nàng thử đao.

“Chính là ngươi.” Hắn lẩm bẩm, tay phải cầm Kim Cương Trác sáng bóng, chuẩn bị ném ra.

Bởi vì khoảng cách rất xa, cho nên hắn có đủ thời gian chuẩn bị những thứ này.

“Hôm nay, ta sẽ đánh một trận với thượng thương.” Sở Phong lạnh giọng nói.

“Buồn cười, cái nơi khiến người ta muốn ói, thế giới ô trọc, sinh vật buồn nôn, mau lên đây cho ta.” Quả nhiên, thiếu nữ tóc bạc phát sau mà đến trước, chộp vào người Sở Phong.

“Đốt.” Sở Phong hét lên một tiếng, sau đó dùng hết toàn lực thôi động một thân đạo hạnh kinh người. Kim Cương Trác hỗn đúc từ nhiều loại mẫu kim giống như bị đốt cháy, phát ra chùm sáng chói lọi ngút trời.

Ầm.

Sở Phong nện như điên ra ngoài.

Cùng với huyết vũ và một tiếng hét thảm, mặc dù nữ nhân kia rất cường đại, nhưng đối đầu với một kích toàn lực mười hai thành năng lượng của Sở Phong vẫn bị thiệt lớn. Toàn bộ bàn tay màu bạc bị nện đến chia năm xẻ bảy, máu tươi văng ra hư không.

“A…” Tiếng kêu thê lương vang lên.

“Tiểu hữu… ngươi đang làm gì vậy?” Đám người Hỏa Tinh tộc không giữ được bình tĩnh, hãi hùng khiếp vía, run giọng hỏi Sở Phong.

“Không có gì.” Sở Phong khinh thường nói, sau đó xoạt một tiếng, hỏa diễm bao phủ bàn tay bị đứt gãy, tiến hành đốt cháy.

“Ta mang gia vị đến đây.” Sở Phong hô.

Bàn tay kia hóa nguyên hình, là một cái cánh của một con chim màu bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá