Thánh Khư

Chương 881: Nghịch chủng (1)

Chương 881: Nghịch chủng (1)

Khổng Tước Vương, Cửu Mệnh Miêu Vương nhìn thấy Sở Phong, đều lộ ra sắc mặt khác thường, nhưng cũng không hề nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn hắn cất bước.

Sở Phong nhíu mày, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía một nơi, kết quả phát hiện sương trắng dần dần lên, rất thần bí.

"Sở huynh, mời đi theo ta, chủ nhân của ta, Bách Hóa Thánh Tử chờ đợi đã lâu." Bạch Thanh mỉm cười.

Lúc này Sở Phong biến sắc, một bàn tay chộp tới cô ta, nhưng mà cô ta lại hóa thành ánh sáng biến mất.

"Hoàng Thông, ngươi cút ra đây cho ta!" Sở Phong quát.

Hắn biết, từ đâu tới giờ nơi này chưa từng có Hoàng Kim Thần Tử nào, mà là một người khác.

Giọng nói của Hoàng Thông từ phía xa truyền đến: "Sở huynh, chuyện này là ta không đúng, ngươi cam chịu đi, sang năm ta sẽ hóa vàng mã cho ngươi, lại tới phần mộ đổ cho ngươi hai bình rượu ngon."

"Cút, ông nội ngươi!” Sở Phong tức giận, hắn lại không ngờ tới, Hoàng Thông lại là một cái bẫy lớn.

Bất quá, hắn cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, hắn cũng không sợ, có cái gì cứ việc phóng ngựa tới, tất cả đều giết là được!

Sở Phong sát ý tràn ngập, lại bị người dụ vào bẫy, thật sự là biết người biết mặt không biết lòng, Hoàng Thông cho hắn ấn tượng rất tốt, không ngờ được vào thời khắc mấu chốt hắn ta lại gài bẫy hắn.

"Sở huynh, ta có lỗi với huynh, ta cũng không có lựa chọn nào khác." Hoàng Thông mở miệng, dáng vẻ áy náy, nhưng lại khiến cho Sở Phong càng thêm căm ghét, người này rất đáng hận.

Hoàng Thông nói tiếp: "Đối với một tiến hóa giả có chí trở thành Tinh Tế Liệp Nhân, có đôi khi phải khắc chế tâm tình của mình, vì hoàn thành nhiệm vụ, không thể không đưa một vài bằng hữu thổ dân, Man Nhân lên đoạn đầu đài."

Cái gọi là Tinh Tế Liệp Nhân, du tẩu trong những tinh cầu Man Hoang đang đợi khai thác, xử lí các loại hành động không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhận tiền làm việc, có khi máu lạnh, có khi dối trá xảo trá, thu hoạch tiền thưởng.

"Sư Tử Thú, đừng để ta bắt được ngươi, đến lúc đó sẽ đánh ngươi thành đầu chó!" Sở Phong lạnh lẽo nói, rất ít khi bị người gài bẫy, một cái sinh linh ở vực ngoại, mặt sư tử thân người lại dám lừa bịp hắn.

"Ừ, tùy ngươi nghĩ sao thì nghĩ, bất quá chờ sau khi ngươi chết, ta nói được làm được, nếu sang năm ta còn không có rời đi viên tinh cầu Man Hoang này, sẽ tới trước mộ phần của ngươi, đốt hai tấm giấy, rót hai bình rượu ngon, cúng tế cho ngươi. Cho nên, bây giờ ngươi an tâm đi thôi, lại phản kháng cũng vô dụng, căn bản ngươi không phải là đối thủ của Bách Hóa Thánh Tử, cuối cùng chỉ là một con mồi."

Hoàng Thông ung dung nói, cũng không cảm thấy lừa bịp Sở Phong là chuyện đáng xấu hổ gì, ngược lại rất có cảm giác thành tựu, đây chính là công việc của hắn ta.

Ở xung quanh hắn ta, một đám hàng lâm giả đều ánh mắt phức tạp, lùi về phía sau, cảm thấy Sư Diện Nhân này quá âm hiểm, lúc trước hắn ta cực kỳ nghĩa khí, giúp Sở Phong ra mặt, liên hợp đám người đi giết Bồng Lai di tộc, kết quả lại tất cả đều có mục đích riêng.

Sở Phong không còn phản ứng hắn ta, không muốn lãng phí miệng lưỡi , chờ khi bắt được sẽ khiến cho hắn ta sống không bằng chết.

Phía trước, trời quang mây tạnh, dải đất đó là không gian chồng chất chỗ Bách Hóa Thánh Tử, trước mắt không nhìn thấy cái gì, bị mây mù và ánh hào quang bao bọc, rất mông lung và thần thánh.

Cho đến khi có người cất bước, cương phong quanh thân khuấy động, mới có thể nhìn thấy rõ ràng tình cảnh ở nơi đó.

Một thanh niên trẻ tuổi, tóc đen óng phát sáng như tơ lụa, rũ xuống thắt lưng, gương mặt trắng nõn tuấn mỹ, chỉ là có chút âm nhu, còn đẹp hơn rất nhiều cô gái khác, song đồng lập lòe.

"Một tên nghịch chủng lại trở thành thiên tuyển chi tử trong thổ dân, rất đáng giá săn giết, ta sẽ cướp bóc sinh mệnh và khí vận của ngươi, mong ngươi cũng đừng để cho ta thất vọng."

Vũ Văn Phong mở miệng, kèm theo là nụ cười nhu hòa, dù là đang nói chuyện giết chóc tàn nhẫn, nhưng vẫn có thể tươi cười.

Sở Phong nhìn thấy hắn ta, nghe hắn ta nói, lúc này lông tơ liền dựng đứng hết lên, hai từ nghịch chủng lại xuất hiện, đây là xưng hô của bao nhiêu năm trước?

Ngày xưa, sinh linh trên hành tinh này chiến bại, phụ nữ trẻ em và người già yếu trốn chạy khắp nơi, Tinh Không kỵ sĩ chuyên môn truy sát, xưng hô những người đàn ông trưởng thành trong họ là nghịch chủng, tàn sát và trấn áp.

Đó là một đoạn lịch sự đen tối và máu tanh!

Sở Phong từng ở mặt trăng, tận mắt nhìn thấy đoạn lịch sử đó, lúc ấy đã cảm thấy tê cả da đầu, nhiệt huyết sôi trào trong lồng ngực, đám thiết kỵ đó quá kinh tởm.

Thời gian qua đi, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, bây giờ lại có người gọi hắn là nghịch chủng, trực tiếp khiến cho Sở Phong nổi một lớp da gà, hai từ này kích thích cảm xúc tận sâu trong đáy lòng của hắn.

"Ngươi nên bị bầm thây vạn đoạn, lăn ra khỏi không gian chồng chất, đến nhận lấy cái chết!" Sở Phong nhìn Bách Hóa Thánh Tử, đối phương đứng ở trong không gian chồng chất, còn có một khoảng cách.

Hắn biết rõ, thiết kỵ năm đó, đám đao phủ đó âm hồn bất tán, còn có người kế nhiệm, trong hậu đại của bọn họ cũng có người đi tới trên Địa Cầu.

Bạch Thanh mặt một bộ y phục trắng như tuyết, đứng ở bên cạnh Vũ Văn Phong, quay qua quát lớn: "Chớ có làm càn, điện hạ là Thiên Mệnh chi tử, một cái thổ dân như ngươi còn dám chống cự?”

Mà ở phía sau của Vũ Văn Phong và Bạch Thanh thì là một đoàn kỵ sĩ, yên tĩnh im ắng, khí chất lạnh lẽo, như là từng pho tượng đá.

"Ừm, tuy ngươi là nghịch chủng, nhưng còn không đáng cho ta tự mình xuất thủ, để cho Tinh Không thiết kỵ mà ta tự mình huấn luyện ra tay là được." Vũ Văn Phong khẽ nói.

Hắn ta được tổ tiên cho biết đám kỵ sĩ máu lạnh mất hết nhân tính đó là người như thế nào, cũng dựa vào đó mà bồi dưỡng, huấn luyện được một đám thủ hạ mạnh mẽ.

Sở Phong quát: "Ngươi, tên Thánh Tử lang tâm cẩu phế này, còn dám mơ tưởng tới quá khứ tàn bạo xưa kia, đây là muốn là dùng xú danh chiêu hồn của Tinh Không thiết kỵ sao?"

Vũ Văn Phong không có tức giận, vẫn nở nụ cười nhạt như cũ, hắn ta khẽ vỗ vỗ tay, nói: "Bắt tên nghịch chủng đó đưa tới đây cho ta."

Sau lưng Sở Phong, sương trắng tràn ngập, từng bóng dáng hiển hiện ra, có người trực tiếp cưỡi ở trên thân hung thú, từng người phát ra khí tức khiếp người.

Trong chớp mắt Sở Phong nhìn thấy bọn họ, con ngươi co rụt lại, mấy ngươi này rất giống với Tinh Không thiết kỵ mà hắn nhìn thấy ở trên mặt trăng, ngay cả ăn mặc cũng như thế, áo giáp um tùm, binh khí siêu phàm.

Hết thảy có sáu tên kỵ sĩ xuất hiện, mang theo hơi thở thiết huyết, trong đó ba người cưỡi trên người Man thú, cả tọa kỵ đều vượt giới thành công.

Nơi xa, sau khi Hoàng Thông và những người đi cùng đều hít một hơi khí lạnh, sáu tên kỵ sĩ trong sương mù này phát ra dao động năng lượng cường đại, không còn che giấu, có thể để người ta cảm giác được thực lực và cấp độ của bọn họ, trong giai đoạn này, không ai có thể chiến thắng.

Bởi vì, đây đều là sinh linh đột phá mười một đạo, mười hai đạo gông xiềng, ngay cả tọa kỵ của bọn họ cũng như vậy, gần như vô địch trên Địa Cầu.

Một đội nhân mã như thế này vượt giới tới, có thể đánh đâu thắng đó, quét ngang tiến hóa giả trong thổ dân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá