Thánh Khư

Chương 2689: Khi người kia trong truyền thuyết đã bị lãng quên (1)

Chương 2689: Khi người kia trong truyền thuyết đã bị lãng quên (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cường giả đến từ trong tuyệt địa thiên hạ, giờ khắc này đều cảm thấy cơ thể phát lạnh, tất cả đều nheo lại mắt, trong con ngươi bắn ra lãnh điện đáng sợ, xé rách hư không!

Bọn họ nhìn chằm chằm vào mặt cắt trơn nhẵn ở tận cùng cao nguyên, kia chính là một thế giới bất động.

Nhưng càng chăm chú nhìn vào nơi đó, trái tim của bọn họ lại đập càng nhanh, giống như ở chỗ sâu trong nội tâm tự động sinh ta một mảnh vực sâu, mà bản thân mình thì lại trầm luân nơi đó, đang lạc đường, muốn vĩnh viễn đọa lạc đi vào.

Cuối cùng thì đồng tử của bọn họ hóa thành phù hiệu đại đạo, toàn bộ đều dùng sức hất đầu, không dám tiếp tục nhìn vào nơi đó, linh hồn đều đang rung động, có chút khó tin tưởng nổi.

Số chín thấy vậy liền giơ cờ lớn trong tay, cuối cùng thở dài nói: “Xem ra các người căn bản không biết nơi này rốt cuộc có thứ gì, không biết đoạn năm tháng trong truyền thuyết kia, càng không có khả năng biết được người trong truyền thuyết ấy, nhiều nhất cũng chỉ là nghe tổ tiên nhà mình nói một hai phần, nhưng ta cảm thấy, ngay cả tiên tổ của các ngươi cũng không có tư cách đến đây triều thánh, càng không có tư cách quỳ bái ở nơi này!”

Nói xong lời cuối cùng, y ngày càng bá khí, con ngươi tỏa ra hỏa quang hừng hực, giống như đang nhớ lại một khoảng thời gian nào đó, một khoảng thời gian đã sớm không còn tồn tại trong truyền thuyết thế gian.

Mái tóc của y rối tung, giống như đại ma chủ cái thế khí nuốt bát hoang, tay cầm cờ lớn, phảng phất muốn dao động vỡ tinh hải của vũ trụ hồng hoang, trấn áp một thế.

Nhưng mà, loài sinh vật mạnh mẽ như số chín lại có dáng vẻ tôn sùng nơi này như thế, khiến người ta không thể không kinh ngạc, nơi này đến tột cùng cất giấu thứ gì, đang chôn vùi thứ gì?!

Phía trước, sinh linh đến từ cấm địa ai nấy đều đứng sừng sững trong huyết khí ngập trời, mỗi người đều cường đại vô biên, mơ hồ mà mông lung, đều giống như chiến ma vượt thế mà đến, uy nghiêm vô cùng.

Một sinh sinh chỉ nhìn thấy hình dáng mơ hồ lên tiếng, nói: “Ngươi quá xem thường chúng ta, cấm địa lập thân ở dương gian, cho dù cả thiên địa đều từng hủy diệt qua, nhưng tộc đàn chúng ta vẫn luôn tồn tại, đây là vì sao? Chính là có nguyên nhân nhiếp thế ở tầng càng sâu hơn!”

Một cường giả đến từ tuyệt địa khác trong thiên hạ liền lên tiếng, hai mắt giống như hai vực thẳm, nói: “Bất luận nơi này có cái gì, cường đại bao nhiêu, so sánh cùng với những thứ mà chúng ta tìm hiểu cùng tiếp xúc được, đến tột cùng là ai mạnh ai yếu, cũng khó nói như cũ!”

“Còn nói nhiều cái gì, đều giết chết!”

Bên cạnh số chín, một thân ảnh khô gầy hiện lên, giống như đang bay lơ lửng, trên thực tế chính là một tấm da người, được xưng là số hai.

Tấm da người này tồn tại cực kỳ cổ xưa trong năm tháng, sau khi phồng lên cũng rất quỷ dị, thần bí khó lường.

“Sẽ không phải đều là da do một người lột xuống đấy chứ?”

Ánh mắt của một cường giả đến từ cấm khu hiện lên vẻ âm trầm bất định, trong lòng của người này có chút hoài nghi, cũng có chút bồn chồn, nếu đúng là như thế, vậy thì sinh linh chân chính kia ở đâu?

“Số ba, số sáu, huyết yên thao thiết bắt đầu rồi, còn chờ cái gì nữa, đều ra tay đi!”

Số chín quát to, đồng thời cũng vuốt ve cờ lớn trong tay, cán cờ rất cổ xưa, mặt cờ rách tung tóe, nhưng hiện tại đang giương ra, giống như muốn đập nát vạn cổ thời không trong nháy mắt.

Cảnh tượng nơi này thật đáng sợ, hỗn độn khí tràn ngập, mảnh vỡ đại đạo nhiều vô số.

Sinh linh đến từ cấm khu đều rất kiêng kỵ, nhìn chằm chằm vào chiếc cờ rách rưới này,

Số ba và số sáu đều xuất hiện, vô thanh vô tức, con người đều hiện lên lục quang mơn mởn, nhìn không chớp mắt đám cường giả đến từ cấm địa.

Chỉ có điều, khi bọn y quay sang nhìn số chín, ánh mắt âm u cũng tỏ vẻ cực kỳ không tín nhiệm.

Số chín nói: “Lần này tuyệt đối là tộc đàn hi hữu, máu của bọn chúng rất thông thiên, có thể trợ giúp mọi người luyện công, vượt qua vạn linh huyết dẫn kiếp!”

Số sáu mang theo oán niệm rất lớn, đáp: “Ta tin ngươi cái quỷ, đồ lão già họm hẹm xấu xa!”

Số chín cạn lời, y rất muốn nói, nếu chỉ so sánh về tuổi thọ, hai người các ngươi đều lớn tuổi hơn ta có được không, ai mới là lão già họm hẹm?

Số ba cũng rất oán niệm, trước mặt mọi người phun ra một khối đồng vụn trong miệng, dùng hai tay ôm lấy quai hàm của mình, hiện tại răng của y vẫn còn cảm thấy đau nhức kịch liệt đấy.

“Giết!”

Cuối cùng, số hai cũng không tiếp tục nhìn nổi nữa, lập tức giết thẳng ra ngoài, giống như một con côn bằng giương cánh, tay trái đen sì như mực, tay phải trắng nõn tựa ngọc thạch, quyền ấn vô song đánh xuyên thiên địa, đánh về phía hai người đối diện.

Một mình số hai mà thôi, cứ như vậy đã xông đến đánh giết hai cường giả đến từ cấm địa của dương gian.

Xoẹt!

Chỉ có điều, hai người đối diện cũng không phải hạng người phàm tục, bọn họ cũng cường đại tuyệt thế, một người trong đó đánh ra hai đạo tinh quang thập tự, ầm một tiếng đã cắt đứt thiên địa.

Tinh hà thập tự hiển hiện, hoa văn trật tự đan xen đầy trời, nơi này trở thành tuyệt địa được quy tắc đại đạo che phủ!

“Cút!”

Số hai rống lớn, mái tóc bay loạn, tính tình nóng nảy đến nổ tung, phẫn nộ đánh tới, khi nắm đấm hắc bạch tiếp cận liền bộc phát ra lực lượng có thể xé rách vũ trụ.

Nơi này cũng chính là danh sơn đệ nhất, vô số vết tích của năm tháng tiền sử phân bố dày đặc, có hoa văn chí cao đóng ở trong núi sông thổ nhưỡng, nếu không thì chiến đấu dạng này sẽ trực tiếp hủy đi hết thảy nơi đây, vạn vật cũng không thể tồn tại.

Mặc dù là vậy, danh sơn đệ nhất vẫn xảy ra vụ nổ lớn đáng sợ như cũ.

Quyền quang chói mắt và tinh hà thập tự va chạm với nhau, xé rách màn sáng, xông thẳng ra ngoài vực ngoại, ngay cả người ở ngoại giới cũng có thể nhìn thấy ánh sáng ngợp trời kia, tinh không đều trở nên ảm đạm, còn có ngôi sao bị dập tắt.

Ầm ầm!

Số hai quá mạnh mẽ, đánh xuyên tinh hà thập tự, đem kẻ địch chấn ho ra đầy máu, phải lùi lại phía sau. Số hai tiếp tục truy kích, đồng thời lại bắt đầu tấn công kẻ còn lại.

“Giết, lần này ta muốn cái chân thô to kia!” Số ba gào lên, cũng bắt đầu xuất thủ, xông thẳng về phía một lão giả mà đánh giết.

Lão giả kia rất cao lớn, sừng sững trên cao nguyên, lạnh nhạt vô cùng, hai mắt giống như hai ngọn kim đăng đang đốt cháy chư thiên, xuyên thấu chiếu rọi ra huyết khí vô biên.

“Ngươi trừng ai đó!” Số ba đánh giết qua đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá