Thánh Khư

Chương 515: Quân lâm (1)

Chương 515: Quân lâm (1)

Lấy thực lực trước mắt của hắn mà nói, dù không địch lại thì ai có thể ngăn cản được? Tốc độ gấp năm lần rưỡi vận tốc âm thanh, trước mắt mạnh miệng nói là bật nhất thiên hạ thì cũng không ngoa lắm đâu!

"Thú Vương có thần giác nhạy bén, lỡ đâu dự cảm trước được nguy cơ thì phải làm sao?" Lục Thông lo lắng.

"Không phải có tôi đây sao, tôi sẽ chạy tới, cam đoan giúp ông giải quyết được vấn đề này!" Sở Phong cất tiếng, hắn cảm thấy nếu như chỉ là vài Thú Vương thì thần giác của hắn đủ để đè lên, khiến bọn chúng không có cách nào dự đoán trước được.

Nhưng nếu có quá nhiều Thú Vương mà nói, có lẽ sẽ xảy ra vấn đề.

Sở Phong chuẩn bị đi chôn bốn cái cột đồng thau, thứ này rất thần bí, có thể quấy nhiễu từ trường của núi rừng, ảnh hưởng đến cảm giác của con người, đủ để giải quyết trọn vẹn vấn đề mà Lục Thông lo lắng.

Nhưng mà, bốn cái cột đồng thau này nhất định phải phân tán ra rất xa mới được, bởi vì núi Vân Lạc cũng không nhỏ mấy, có nghĩa là uy lực của quỷ đánh tường chắc hẳn sẽ có hạn.

Nhưng hắn mặc kệ, chỉ cần khiến cho những sinh vật cấp Vương kia không thể cảnh giác sớm là được rồi!

"Vậy thì tốt, tôi đi an bài bắn pháo đây, khiến cho núi Vân Lạc bay lên Tây Thiên đi!" Lục Thông quyết tâm.

"Hô!"

Sở Phong thở ra một hơi, giống như một cây tiêu thương màu trắng, vèo một tiếng xông lên cao gần trăm mét, cắm phập lên một vách núi, nơi đó xuất hiện một cái lỗ đen.

Hắn cảm thấy luyện quyền có thành tựu, huyết khí cuồn cuộn, tinh khí thần càng ngày càng hùng mạnh. Dáng người hắn cao ngất, không phải kẻ cơ bắp, nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa khí cơ bao la như đại dương.

Hơi vận dụng phương pháp hô hấp, năng lượng hùng hồn lập tức mãnh liệt xông thẳng lên, hình thành dị tượng chung quanh hắn, mười hai chân hình trực tiếp hiện ra mấy loại!

Cũng không phải chỉ mang khí thế ép người, mà là có lực sát thương chân chính bừng ra từ thân thể của hắn, những chân hình kia vây quanh hắn mà xoay tròn, có thể trực tiếp giết địch!

"Nên lên đường!"

Cơ thể Sở Phong phát sáng, trong lỗ chân lông chảy ra từng tia từng tia tinh khí sinh mệnh.

Đây là thứ năng lượng dồi dào, gần như muốn nổ tung mà bộc phát ra!

Sở Phong lên đường, núi Vân Lạc cách nơi này hơn hai ngàn cây số, với hắn mà nói thì không đáng kể chút nào, nếu như dồn hết toàn lực mà chạy như điên thì không đến nửa giờ đã có thể đuổi tới.

Nhưng cũng không cần thiết, hắn phải nghỉ ngơi dưỡng sức, từ từ đi đường là được rồi.

Nói là chậm, nhưng thật ra vẫn dùng tốc độ siêu âm như cũ, chỉ có điều không đạt tới tốc độ gấp năm lần vận tốc âm thanh mà thôi, cho dù như thế thì hơn một giờ sau hắn cũng đã tới nơi.

Sắc mặt Sở Phong rất bình tĩnh, không tiêu tốn bao nhiêu thể năng, với hắn mà nói, chỉ cần không phải điên cuồng chạy thục mạng dưới vận tốc gấp bốn năm lần âm thanh thì căn bản không tính là gì cả.

Hơn một giờ đi hơn hai ngàn cây số, nếu như việc này bị truyền ra vẫn sẽ có chút doạ người.

Núi Vân Lạc, thanh tùng thúy bách, ma nhai bi khắc(chữ viết và tượng phật khắc trên vách núi), có vài đề tự của danh nhân cổ đại để lại, mang đến khí thế bất phàm.

Ngọn núi không cao, chưa thể nói là nguy nga, nhưng cũng có một luồng khí thế, cỏ cây mang theo tinh khí nồng đậm, cộng thêm với thác nước chảy ầm ầm, tạo nên một cảnh sắc hết sức diễm lệ.

Sở Phong đứng ngoài mười dặm mà quan sát nơi này, sau khi đến địa điểm hắn cũng hết sức thận trọng, trên này có thể có cao thủ kéo đứt sáu sợi gông xiềng, hắn phải nghiêm túc đối đãi mới được.

Nhưng mà, hắn có loại ưu thế, sau khi dung hợp năng lượng tinh thần và năng lượng nhục thân lại với nhau, dù đến gần, nhưng sinh vật cấp Vương khác cũng rất khó sinh ra cảm ứng với hắn.

Nhất là sau khi kéo đứt năm sợi gông xiềng, thực lực của hắn càng mạnh mẽ hơn nữa, người ngoài càng khó mà thăm dò ra.

Sở Phong đã tới, một mình đích thân tới núi Vân Lạc!

Hắn im hơi lặng tiếng mà đi vòng quanh ngọn núi này một vòng lớn, ẩn nấp trong núi rừng, tránh đi tất cả các sinh vật.

Hắn đang dò xét địa thế, chuẩn bị chôn bốn cái cột đồng thau xuống, lừa giết Chư Vương!

Hắn không biết trên núi có bao nhiêu Thú Vương, nhưng hắn suy đoán nhất định không phải số ít, trong đó tuyệt đối có cường giả tuyệt thế đã kéo đứt sáu gông xiềng!

Sau khi tra xét rõ ràng địa thế xong, Sở Phong lấy ra một cây cột đồng thau từ cái bình trắng như tuyết cao ba tấc kia, nó có chiều cao hơn một người, trông rất thô, khắc trên thân nó là rất nhiều hoa văn thần bí.

Hắn rất hài lòng với Ngọc Tịnh Bình, có cái bình không gian này trong tay, mang theo thanh kim loại nặng nề mà thô to này phi thường thuận tiện.

Im hơi lặng tiếng, hắn vùi sâu cây cột thứ nhất vào hướng chính tây, lúc này đã tới gần ngọn núi, hắn không muốn chôn quá xa, lo lắng hiệu quả sẽ quá yếu.

Cuối cùng, Sở Phong chôn tất cả các cây cột đồng thau lần lượt theo bốn hướng Đông Nam Tây Bắc.

Giờ khắc này, vùng đất này phảng phất đã thay đổi, khí thế sông núi đều hơi khác biệt đi.

Đương nhiên, trừ phi là tự mình tham gia thực hiện, từ đầu đến cuối lưu tâm quan sát núi Vân Lạc như Sở Phong thì mới hay biết, nếu không những kẻ khác căn bản không cảm ứng được gì.

Hắn tin chắc rằng, từ trường của vùng rừng núi này đã tay đổi, ảnh hưởng đến cả ngọn núi kia!

"Có thể hình thành quỷ đánh tường sao?" Sở Phong không biết, nhưng chỉ cần Chư Vương không thể cảnh giác trước, như vậy là đủ rồi!

Sở Phong như một bóng ma mà luồn đi khỏi mảnh rừng núi này, hắn liên hệ với Lục Thông, hỏi ông ta đã chuẩn bị ra sao rồi.

"Sắp rồi, thời gian tạm thời chốt vào chạng vạng tối này, từ giờ về sau hẳn không còn núi Vân Lạc nữa." Lục Thông thông báo, lời nói hết sức bình tĩnh, nhưng lại có sát khí bừng bừng toát ra!

"Rất tốt!" Sở Phong gật đầu.

Sau đó, hai người thương lượng, họ sẽ tấn công mạnh vào những vị trí nào, mà Sở Phong thì nên canh giữ ở chỗ nào, tất cả mọi chuyện đều được bàn bạc rõ ràng, để tránh ngộ thương.

Sở Phong đặc biệt vạch ra bốn vị trí không thể công kích, hắn lo cột đồng thau sẽ bị hủy diệt, mặc dù cảm thấy mấy cây Cổ Khí kia hẳn sẽ chịu nổi, chúng rất rắn chắc, nhưng vẫn không thể mạo hiểm.

"Ê lão già, mọi chuyện đã sẵn sàng, chúng ta nổ tung chư Vương đi!" Sở Phong dứt lời thì chấm dứt cuộc gọi.

Trong núi rừng, cỏ cây tươi tắn, sinh cơ bừng bừng, Sở Phong chọn ra một tảng đá xanh, ngồi xếp bằng ở bên trên để nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn biết nếu có cường giả có thể xông ra, đến lúc đó thì hắn sẽ ra tay.

Đây sẽ là trận chiến đầu tiên hắn trở về sau khi sống qua tử kiếp, hắn muốn đại khai sát giới!

Lục Thông đang an bài, hiệu suất của ông ta cực kỳ cao, tất cả đều đang khua chiêng gõ trống mà tiến hành.

Trên núi Vân Lạc, ánh nắng buổi chiều thật nóng bỏng, đỉnh núi như một cái kim đỉnh đang tỏa ra ánh hào quang nhàn nhạt.

Đạo quán rất cổ xưa, nó tắm mình trong ánh nắng, phảng phất cũng đang phát sáng theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá