Thánh Khư

Chương 1862: Tiêu diệt cả đám Thánh Nhân (1)

Chương 1862: Tiêu diệt cả đám Thánh Nhân (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Hay, giết hay lắm, đánh hay lắm, hung hăng vỗ lão một cái!” Xa xa, Âu Dương Phong gào lên, hơn nữa còn rêu rao, khiến Hoàng Ngưu bọn họ giúp hắn ta chụp ảnh lại, hét lên: “Thấy chưa, đao Luân Hồi kia là của ta đó, ta cho đại ma đầu mượn dùng, trên đao có khắc tên của bổn thần vương. Người bị đao Luân Hồi chém chết, xin nhớ rằng, trên đường luân hồi đọc tên thật của ta, kiếp sau sẽ sống lâu.”

Bày ra mọi tư thế bá đạo với ống kính, dáng vẻ tự cao tự đại, giống như hắn ta giết chết thánh nhân, rất kiêu ngạo.

“Tránh ra coi, con trai Quân Đà! Đừng làm phiền chúng ta theo dõi trận chiến diệt Thánh!”

Tiến Hóa giả trên khắp vũ trụ đều đang la ó chửi mắng Âu Dương Phong, bảo hắn đừng có chắn ống kính nữa, nhanh nhanh né sang một bên.

Lúc này, tuy rằng có rất nhiều người đang quay chụp nhưng tín hiệu lúc được lúc mất, hoàn toàn không thể thỏa mãn ham muốn hóng hớt tin tức của đám người trong Tinh Hải, người nào cũng muốn hóng từng giây từng phút của trận ác chiến.

Bên trong chiến trường, Sở Phong tay trái nhấc lên thanh Đao Luân Hồi đang nhỏ máu, tay phải nắm Tử Kim Trúc. Nhìn hắn trông như một con hổ dữ thời thượng cổ đang xuất thế, sát khí ngập trời, không muốn buông tha một ai.

Hiện tại, hắn đang xách đao truy đuổi lão Thánh Nhân viễn cổ chỉ còn da bọc xương của Thi Tộc, một đường chặt chém điên cuồng, hận không thể lập tức chém chết lão già này.

Lúc này, vị Thánh giả khủng bố của Thi Tộc này cũng đang liều mạng, quanh thân tỏa ra ánh sáng đen nhánh, làn da khô quắt của lão đen bóng giống như Ô Kim.

Dù Đao Luân Hồi có bổ xuống đó cũng chỉ kêu coong một tiếng rồi bắn ra tia lửa, có lúc có thể chém rách rơi ra máu đen, nhưng đa phần chỉ có thể cắt ra mấy vết xước nhỏ mà thôi.

Sức mạnh của lão đúng là không tầm thường!

“Keng!

“Keng!”

...

Sở Phong không ngừng vung đao, chỉ trong một thời gian ngắn đã bổ xuống hơn một trăm nhát, còn có lúc dùng lưỡi đao quạt vào mặt lão ta mấy chục lần, tiếng đao phong vả vào mặt bôm bốp không dứt bên tai.

Thánh Giả cao tuổi nhất trong Thi Tộc tức không nhịn nổi, lão chưa từng chịu qua loại khuất nhục bị người ta bạt tai như vậy trước mặt mọi người, vô cùng nhục nhã.

Thế nên lão cuối cùng đã phát cuồng, tầng da Ô Kim phát ra phù văn chói mắt, trong ánh sáng đen còn ẩn chứa ráng mây đỏ đốt cháy máu huyết nuôi sống sinh mệnh. Lão ta đang muốn cơ thể mình khôi phục lại nguyên trạng để có thể giết Sở Phong.

Cùng lúc đó, lão hét lớn: “Các vị, xông lên! Không muốn chết thì cùng lão phu liều mạng, ta dạy cho các ngươi một đoạn khẩu quyết cấm kỵ có thể phá tan trói buộc, khôi phục cử động!”

Thánh Giả Thi Tộc trên mặt nổi đầy gân xanh, khuôn mặt già nua như vỏ quýt khô của lão đã bị Đao Luân Hồi chém cho máu me loang lổ, ngay cả xương gò má cũng vỡ vụn.

Đây đúng là tai hoạ, là nhục nhã mà lão chưa từng trải qua trong đời.

Quả nhiên, sau khi lão tụng ra một đoạn khẩu quyết, những Thánh Nhân còn đang cử động chậm chạp kia được đốt cháy máu huyết nuôi dưỡng sinh mạng, tốc độ dần khôi phục lại.

Nhưng thật đáng tiếc, sức mạnh của bọn họ cũng không có tăng lên, sự tăng cường chỉ giới hạn trong tốc độ cử động thôi.

“Chết đi!” Trong mắt Sở Phong loé lên tia sáng lạnh lẽo, lần này, hắn chỉ dùng một đao đã chém thẳng xuống Thánh Nhân viễn cổ của Thi Tộc, Hồn Quang của lão cũng mờ đi rất nhiều.

Có điều, mấy Thánh Nhân của Thi Tộc cũng đã tiến lên ngăn cản chiêu tuyệt sát của hắn, dù sao Thi Tộc cũng có tận bốn vị Thánh!

“Giết!”

Sở Phong quát, chỉ trong giây lát đã bổ cả Tử Kim Trúc và đao Luân Hồi lên người một vị Thi Thánh, khiến thân thể của lão ta tan rã, bị đao Luân Hồi không ngừng cắn xé, hình thần lập tức bị tiêu diệt.

“Ngươi!” Thánh Giả viễn cổ Thi Tộc giận dữ. Mượn cơ hội này, lão ta đã khôi phục lại thân thể da bọc xương, đứng đó khẽ gầm lên, trông như một con ác quỷ.

“Còn chưa xong, giết tiếp!” Sở Phong quát lên, dồn hết sức lực vung mạnh báu vật Thánh Khí - Tử Kim Trúc, đánh nát một nửa thân thể của một vị Thi Thánh khác.

“A...” Vị cao thủ Thi Tộc thành Thánh ở thời thượng cổ này gào thét, liều mạng giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn bị đao Luân Hồi chém đứt đầu, Hồn Quang cũng bị đánh tan.

Chỉ mới có vài giây mà Thi Tộc đã tổn thất hai vị Thánh Giả, khiến cho Thi Thánh viễn cổ đôi mắt lạnh lẽo, sát ý vô hạn, đáng tiếc ở nơi này lão ta không thể phát huy được sức mạnh thật sự của mình.

“Ầm!”

Các vị Thánh giả bắt đầu liên thủ lại để phản công. Tất cả đều phóng ra hết máu của mình khiến cho quanh thân đều thấm đẫm máu tươi, hướng về Sở Phong đánh tới.

Thanh cự đao bằng vàng trong tay lão bạo quân Thiên Thần Tộc cực kỳ sắc bén. Nó vừa chém xuống một phát, Sở Phong đã cảm nhận được một trận áp lực, may mà lão này đã bị áp chế bớt đi rồi. Không hổ là một trong những Thánh Nhân tài ba sống sót từ thời viễn cổ.

Coong!

Tử Kim Trúc đỡ lấy cự đạo, bắn ra một đống tia lửa. Sở Phong lấy tốc độ và sức mạnh làm ưu thế đánh lão văng ra ngoài, hướng về phía một vị mới lên bậc Thánh của Thiên Thần Tộc mà chém giết.

Xoẹt!

Sau một phen va chạm, hắn trực tiếp chém xuống đầu người, tiếp đó vung lên Tử Kim Trúc, đánh cho Thần Quang của lão ta nổ tung, triệt để tan biến không còn một mảnh.

“Gà đất chó sành!”

Sở Phong thuận miệng nói một câu.

Một đám Thánh Nhân nghe đến đó lập tức giận đến mức mặt mày xanh mét. Nếu không phải bị hạn chế, cỡ như tên tiểu ma đầu này mà dám phun ra mấy câu như vậy thì một đống người ở đây đã sớm ép hắn thành thịt nát rồi.

Trong vũ trụ, Tiến Hóa giả thông qua hình ảnh đứt quãng thấy cảnh này cũng đều câm nín. Tên ma đầu này tâm thái cũng lớn thiệt, đang phải ác chiến mà còn có tâm tình nói ra mấy lời như vậy.

Vụt!

Mấy ngàn cọng lông đỏ sắc bén như kiếm phóng vọt đến chỗ Sở Phong, mỗi chiếc đều có màu đỏ thắm, mang theo uy thế vô cùng mãnh liệt.

Đây là lông mà Âm Cửu Tước dùng hết toàn lực phóng ra. Lông chim trên người lão cũng đã biến mất hơn nửa!

“Âm Cửu Tước, hôm nay ta đã diệt sạch đám kỵ sĩ Tinh Không rồi, chắc ngươi là tên cuối cùng còn sót lại nhỉ?” Sở Phong nói.

Hắn đã đánh gục ba vị kỵ sĩ Tinh Không rồi, chỉ còn dư lại Âm Cửu Tước.

Trong ánh đỏ lấp loé và kiếm khí chói loà, Sở Phong huy động Tử Kim Trúc, từng tia sét chói loà lập tức bắn trúng tất cả đám lông chim, biến chúng thành than đen, có cái còn nổ tung thành bột mịn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá