Thánh Khư

Chương 477: Đẫm máu giết Chư Vương (3)

Chương 477: Đẫm máu giết Chư Vương (3)

Ầm!

Nam tử mặc áo giáp kia không thể tránh thoát, bị lôi điện đánh bay tung lên, miệng mũi trào ra máu.

Nhưng không thể không nói, cái chùy kim loại màu tím trong tay gã ta cực kỳ kinh người, nhanh chóng hấp thu điện quang trên người gã ta, hóa giải khốn khổ của gã.

"Thật sỉ nhục, nhiều người như vậy mà còn bị một mình hắn uy hiếp, cùng tiến lên giết hắn đi!" Hắc Viên Vương gầm thét.

Nó đã bị thiệt lớn, gãy mất một nắm tay, tự nhiên sớm đã nổi giận.

"Nói không sai, mặc dù cùng là nhân loại, nhưng bọn ta không nhìn nổi hắn, cùng tiến lên giết hắn đi!" Gã đàn ông cầm cái chùy màu tím trong tay kia quát lên, bên cạnh gã ta có vài nhân loại đều phụ họa.

"Giết!"

Kim Điêu Vương rống to, cầm trường đao mà đánh tới.

Ngay lập tức, Chư Vương cùng lúc ra tay, lại tấn công lần nữa, muốn tuyệt sát Sở Phong.

Sở Phong phẫn nộ, ngoại tộc liên thủ thì cũng thôi đi, còn có Vương giả trong nhân loại vây giết hắn, mặc dù không biết thân phận cụ thể là gì, nhưng nghĩ đến cũng có liên quan đến những đại tài phiệt kia.

Hắn trầm thấp gào thét, bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lập tức như ánh mặt trời sáng chói, bắn ra hai ánh hào quang sáng chói, giống như ngọn lửa đang cháy bập bùng, chiếu sáng khắp núi rừng.

"Các ngươi đã muốn chết, ta tác thành cho các ngươi!"

Giờ khắc này, hắn không còn lựa chọn khác, bị ép bất đắc dĩ mà vận dụng sức mạnh to lớn nhất của bản thân, chỉ trong tích tắc thôi mà vết thương trên người đều đã rách toạc ra hết.

Nhất là vị trí trái tim, đau quặn lên từng cơn, khiến sắc mặt hắn trắng bệch cả ra.

Vèo một tiếng, tốc độ của Sở Phong đã đạt tới cực hạn, nhanh đến mức khó mà tin nổi.

"Ngươi đang ăn nói khùng điên gì đấy, chết đi!" Hắc Viên Vương quát lớn, hắn cho rằng Sở Phong đã nỏ mạnh hết đà, cũng chỉ có Kim Cương Trác trong tay là điểm uy hiếp mà thôi, bằng không thì sớm đã bị giết chết rồi.

Nhưng mà sau một khắc, con ngươi của nó đột nhiên co rụt lại, lộ ra ý khiếp sợ, bởi vì lần này Sở Phong lại lao về phía hắn, nhảy lên cao mấy chục mét, đối chưởng với nó.

Lúc này Sở Phong, hỗn hợp giữa Ngưu Ma Quyền và Giao Ma Quyền, nắm đấm phát sáng, sáng chói mà kinh người, uy năng tăng vọt.

Nhất là, hắn không thèm đếm xỉa gì nữa, sau khi buông tay buông chân ra, bất chấp hậu quả, bất chấp đại giới gì, cũng muốn tắm máu ở chỗ này.

Phốc!

Bàn tay to lớn của Hắc Viên Vương bị đánh xuyên thủng, Sở Phong trực tiếp mang theo máu tươi mà xuyên thấu qua, rơi ở trên người nó, sau đó nhảy lên một cái, đánh về phía đầu của nó.

"A. . ."

Hắc Viên Vương tránh né, cũng há mồm phun ra một ngọn lửa hừng hực màu đen tuyền, muốn đốt cháy Sở Phong.

Xoẹt!

Sở Phong lấy năng lượng tinh thần nâng chính mình lên, quỷ dị mà di chuyển thân thể ở giữa không trung, sau đó hung hãn mà nhào tới!

Ầm!

Hắn đấm một quyền lên trán Hắc Viên Vương, nơi đó phun ra một vòi máu tươi.

Cùng lúc đó, Sở Phong ho ra máu, trái tim đau đớn, lỗ máu trên lồng ngực đã tái hiện, hắn vô lực trượt xuống mặt đất.

"Meo!"

Mèo rừng kêu to, cho rằng cơ hội đã đến, lập tức lao về phía trước.

Hừ!

Sở Phong hừ lạnh một tiếng, con ngươi tỏa mạnh ánh sáng, thôi động phi kiếm màu đỏ thắm, bịch một tiếng, chui vào miệng con mèo rừng, quấy thật mạnh một cái, khiến cho nơi đó máu thịt be bét.

Con mèo rừng kêu thảm thiết lên, lắc đầu lia lịa.

Sở Phong rơi xuống, vận chuyển Thần Túc Thông, phịch một tiếng, đạp trên đỉnh đầu của nó, một cước này đủ để đạp nát sơn phong, trực tiếp khiến con mèo rừng mất mạng.

Tất cả Vương giả đều rùng mình, Sở Phong đã là nỏ mạnh hết đà, ai cũng có thể nhìn ra được, kết quả lại liên tục giết chết hai đại Vương giả, khiến người ta thật kiêng kị.

Vèo!

Ngay vào lúc mọi người đồng loạt ra tay, Sở Phong kề sát đất mà đi, đánh về hướng nhân loại Vương giả nhìn như Lôi Chấn Tử kia.

Phanh phanh phanh. . .

Ở trong quá trình này một vài sinh vật cấp Vương đồng thời xuất kích, phát ra chùm sáng năng lượng đánh vào trên người hắn, Sở Phong kêu rên, thương càng thêm thương.

Nhưng mà, hắn nhắm chặt vào gã đàn ông mặc áo giáp kia, lao tới gần bên, toàn lực xuất thủ, dù phía sau lưng chịu một nắm đấm của con vượn, xương sườn chịu một móng vuốt cáo, cũng không chịu dừng lại.

Sấm sét bộc phát, ánh mắt Vương giả nhân loại kia rét lạnh, thôi động kim chùy màu tím, nổ mạnh về phía hắn.

Sở Phong cũng phóng thích sấm sét, giữa hai bên phát ra vụ nổ kịch liệt.

Ầm!

Cuối cùng trên thân Sở Phong mang theo điện quang, đã bị trọng thương, nhưng vẫn một quyền xuyên thủng thân thể của người kia, hất tung hắn bay ra ngoài.

Phốc!

Đồng thời Sở Phong lấy phi kiếm ra, chém phăng đi một cánh tay của gã ta, đáng tiếc không chém trúng cổ được.

Vèo!

Vương giả nhân loại kia phản ứng thần tốc, sức sống cực kỳ kiên cường, gã ta trực tiếp vọt lên, bay thoát ra ngoài.

Bên cạnh còn có mấy tên Vương giả nhân loại, lúc này tất cả đều ta tay, thậm chí có một tên vận dụng pháo laser, ép Sở Phong phải lùi bước.

"Hắn xong đời rồi, sinh mệnh đang dần khô kiệt, cùng xông lên chém hắn!" Có người quát lớn.

Thú Vương, Vương giả nhân loại, lại điên cuồng tấn công lần nữa.

Cái gọi là chém Sở Phong, không phải là lập tức lấy tính mạng của hắn, mà là phế bỏ hắn, sở dĩ những người này ra tay, đều là vù đang khát vọng phương pháp hô hấp trên người hắn.

Nhất là trải qua trận chiến này, bản thân cảm nhận được đến tột cùng thì Sở Ma Vương khủng bố đến mức độ nào, ánh mắt của bọn chúng càng thêm sốt ruột!

Bọn chúng đã tận mắt nhìn thấy trong mũi miệng của Sở Phong tràn ngập sương trắng, đây tuyệt đối là đang vận chuyển phương pháp hô hấp đặc thù.

"Oanh!"

Một con tê tê vọt lên, toàn thân nó có màu vàng nhạt, lân giáp kiên cố, nó lao về phía Sở Phong.

Ầm!

Kẻ địch mà Sở Phong phải đối phó đã quá nhiều, cho nên bị nó đụng trúng, cả người bay tung ra ngoài, miệng thì ho ra máu, ánh mắt hắn cực kỳ lạnh lẽo, con tê tê này không phải là lần đầu tiên đánh lén hắn.

Oanh!

Trong quá trình bay tung lên, hắn nâng tay trái lên, sấm sét xen lẫn trong đó, Hàng Yêu Thuật nổ tung ra, một lôi quang đánh trúng con tê tê dài mười mấy mét kia, làm nó tung bay, thân thể bị cháy đen, miệng ọt ra máu tươi.

Không thể không nói, loại sinh vật cấp Vương da dày thịt béo này có lớp vảy rất cứng rắn, sinh mệnh cực kỳ dai dẳng, sau khi rơi xuống mặt đất thì trở mình một cái đã bò lên được.

Bịch một tiếng, Sở Phong tránh né hơi chậm một bước, Kim Điêu Vương đã hóa thành gã đàn ông cầm trường đao sáng như tuyết trong tay, đánh tới từ một bên, rốt cục đã làm bị thương hắn, lưỡi đao xẹt qua phía bên sườn cũa hắn, chạm tới tận xương cốt.

Máu tươi phun ra tung toé, Sở Phong cảm thấy một cơn đau nhức kịch liệt thấu xương, vết thương lần này có hơi nặng, hắn rơi xuống mặt đất, thân thể lảo đảo.

Ầm!

Một cường giả cấp Vương nhân loại với tốc độ cực nhanh, lúc cùng mấy Thú Vương tới gần thì nện một quyền vào sau lưng của hắn, hung hãn mà bá đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá