Thánh Khư

Chương 2710: Địa phương mà danh sơn đệ nhất cũng phải kiêng kỵ (2)

Chương 2710: Địa phương mà danh sơn đệ nhất cũng phải kiêng kỵ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta đến từ Địa Cầu, nơi đó rất bình thường, trước giờ chưa từng xuất hiện cao thủ, có lẽ bản thân ta chính là cao thủ đệ nhất từ cổ chí kim đến từ viên tinh cầu kia, ta không hiểu các ngài đang cố kỵ cái gì.”

Đều đã đến một bước này, Sở Phong tất nhiên không sợ nói ra thân phận cùng quá khứ của bản thân, rất thẳng thắng, trực tiếp thừa nhận.

“Cao thủ đệ nhất từ xưa đến nay? Ha, ngươi suy nghĩ nhiều rồi!” Số chín lắc đầu, nụ cười trên gương mặt có chút dọa người.

Sở Phong lộ ra thần sắc không hiểu, nói: “Chẳng lẽ không đúng sao? Ta thừa nhận, địa phương mà ta xuất thân có chút lạc hậu, chỉ riêng nói về nền văn minh, Địa Cầu còn kém quá xa nơi này.”

“Chúng ta cũng không hiểu rõ nơi đó, nhưng mà, nếu dựa vào truyền thuyết mà nói, địa phương kia cho dù đã trở thành “khư” , nhưng vẫn sâu không lường được như cũ, vùng nước này quá sâu, ngươi căn bản không biết được những năm tháng dài dằng dặc trước đó đến tột cùng đã phát sinh chuyện gì, cũng chính là bởi từng quá mức huy hoàng, cho nên đến giờ vẫn còn sinh vật vô thượng nhớ mãi không quên.”

Số chín cảm thán, thanh âm vẫn trầm thấp như cũ, nhưng lại giống như tiếng sấm vang dội bên tai Sở Phong, khiến hắn cảm thấy có chút to đầu, không biết làm thế nào.

Số chín có chỗ kiêng kỵ, không phát hiện ra hắn chính là nhục thân luân hồi, cũng không cảm ứng được bình đá trên người hắn, mà kiêng kỵ chỉ vì xuất thân từ Địa Cầu của hắn?!

Đây là tình huống như thế nào? Địa Cầu trong năm dài tháng rộng trước kia đến tột cùng là trải qua những gì, từng sinh ra những sinh linh như thế nào?

Chuyện này khiến Sở Phong cảm thấy da đầu tê dại, trong lúc mơ hồ, hắn cảm thấy sương mù dày đặc trước mắt, ngay cả nơi mà bản thân mình sinh ra cũng có gì đó quái lạ, đều không thể lý giải, còn có chuyện xưa đáng sợ? Hơn nữa hắn lại hoàn toàn không hay biết.

“Năm đó dương gian từng có người vượt giới qua đó, liên quan đến địa phương trong truyền thuyết kia?” Số chín lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Địa phương trong truyền thuyết mà y đang nói chính là chỉ Địa Cầu, chỉ có điều phiên dịch ra ngôn ngữ của dương gian, trực tiếp gọi Địa Cầu có chút cổ quái.

“Đây quả nhiên là tìm chết a!” Số sáu lên tiếng.

Số chín đáp: “Loại địa phương kia không thể tùy tiện động đến, không biết Võ Phong Tử có biết địa phương trong truyền thuyết này hay không, nếu như đã hiểu rõ mà còn dám phái người trong môn hạ đi tác quai tác quái ở viên tinh cầu kia, đoán chừng sẽ một chưởng chụp chết!”

“Võ Phong Tử rất mạnh, lần này chỉ cử ra một binh khí đi tấn công danh sơn đệ nhất, vậy mà đã có thể đánh sống đánh chết với lão Cửu, không thể khinh thường. Nếu như chân thân của ông ta luyện thành loại thần công kia, chân chính xuất quan, phỏng chừng sẽ sâu không lường được. Kẻ này phân nửa đã đặt chân vào con đường cổ quái trong tin đồn kia, thành tựu trước mắt không có cách nào dự đoán, không thể hạn lượng.” Số sáu lên tiếng, sau đó lại nói tiếp: “Chỉ có điều, ta cảm thấy Võ Phong Tử hẳn là không biết đến truyền thuyết kia, không biết đến Địa Cầu, chung quy vẫn là tuổi tác quá nhỏ, lông vẫn còn chưa mọc đủ đâu, không giống như chúng ta lấy da lông du đãng trong dòng sông dài của thời gian, cuối cùng trở thành lão đồ cổ bị vứt bỏ.”

Sau khi Sở Phong nghe thấy những lời này liền có chút quáng mắt, không phải kinh ngạc vì thực lực của Võ Phong Tử, mà là kinh ngạc bởi giọng điệu của số sáu, nói cái gì mà Võ Phong Tử còn chưa mọc đủ lông đâu?

Rốt cuộc thì số chín và số sáu là sinh linh ở niên đại nào? Phải biết rằng Võ Phong Tử ở năm tháng tiền sử đã có thể xưng bá dương gian, vậy mà cũng bị nói là nhỏ tuổi!

Những lời của số sáu có phải là thật? Bọn y chính là da lông của sinh vật nào đó bị vứt bỏ trong dòng chảy thời gian?

“Xin tiền bối chỉ rõ!” Sở Phong rất nghiêm túc xin số chín chỉ điểm cho hắn, giúp hắn phá tan mây mù trước mắt.

“Ta không thể nói nhiều, cũng không muốn can thiệp vào, nếu không thì sẽ xảy ra bất trắc, sẽ vô tình gieo xuống mầm tai vạ.” Số chín thẳng thừng lên tiếng.

Nhất kiếm thông thiên của danh sơn đệ nhất đánh xuyên cấm địa, vậy mà vẫn còn băn khoăn như thế? Thực sự khiến Sở Phong kinh hãi không thôi.

“Ta đề cập đơn giản một chút, lật ra bức tranh huy hoàng của lịch sử, phơi này một số chuyện cũ trên viên tinh cầu kia...”

Cuối cùng, y ung dung lên tiếng, chung quy vẫn nói ra một số bí mật, đó là một bộ lịch sử cổ xưa, là một mảnh bức tranh đại thế u ám, cứ như vậy được trải rộng ra, vạch trần truyền thuyết!

Một bức tranh pha tạp chậm rãi hiện ra, vô số thiên kiêu đẫm máu, máu nhuộm đỏ cả tinh không mênh mông, cửu long làm dẫn xuyên qua hắc ám, quan tài bằng đồng chở thi thể không biết tên, không biết là đi xa hay là chiến bại mà con đường vô cùng cô tịch, một mình trở về quê hương... Đó chính là một phần của hình ảnh thê lương khiến thế gian phải im lặng.

Sau đó, hình ảnh bắt đầu xoay chuyển, các loại loạn thế, các loại thiên tài đứng đầu một thời đại, các loại anh hùng tuấn kiệt trấn áp một đoạn lịch sử bắt đầu xuất hiện, đánh vỡ hắc ám, xuyên qua vĩnh hằng.

Còn có tiếng ca của sinh linh đang than khóc bi tráng, đế tư khiếp người, có nhân kiệt vô thượng tuyệt thế cổ kim tài tình, bễ nghễ cổ kim tương lai, cũng có cường giả đường cùng nhuốm máu tinh không, bất khuất không phục, càng có minh quân dũng mãnh ngửa đầu giận dữ thét dài, không tin luân hồi, chỉ tin bản thân...

Hình ảnh ngày càng xoay chuyển nhanh hơn, đến cuối cùng, năm tháng pha tạp kia, những câu chuyện cổ xưa kia, những huy hoàng năm xưa đều nhanh chóng biến mất, luân chuyển cực nhanh khiến người ta đáp ứng không xuể, hồn quang mạnh mẽ như Sở Phong đều phản ứng không kịp.

Đây chính là một góc của bức tranh pha tạp mà số chín đang thôi động!

Sở Phong cảm thấy, thứ kia căn bản không phải là hồi ức, cũng không phải là bí văn, mà giống như nguyên một bộ sử văn minh tiến hóa phô thiên cái địa đang đập thẳng vào người hắn, giống như làm cho tâm thần hắn nứt vỡ, tin tức thu được quá bề bộn, cũng quá bàng bạc, khủng bố vô biên.

Mà đây mới chỉ là bắt đầu, sau đó sương mù màu xám vô tận, các loại âm phong rít gào, gió tanh mưa máu, rất nhiều cường giả tuyệt đại có một không hai của thời đại kia đều lần lượt lên sàn...

Thiên địa này giống như muốn nổ tung, đó là hình ảnh chiến đấu như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá