Thánh Khư

Chương 3512: Chư thế thành cũ (1)

Ngoài ra, không lâu trước Lạc cũng có nói, từng muốn dẫn ý chí chúng sinh Chư Thiên tiến vào trời xanh, nhưng sau đó bọn họ lại từ bỏ, cảm thấy không thỏa đáng.
Có phải nàng đã phát hiện điều gì không?
Trời xanh bị diệt, trở thành cũ, Chư Thiên Cổ Thanh có cũ hay không? Chư thế, thế giới Đại Thiên đều đã thành cũ? Chỉ để lại quỷ dị là thật?
Hắn không muốn suy nghĩ nhiều.
“Sở Phong, chàng sao vậy, tại sao lại rơi nước mắt?” Giờ phút này, Chu Hi đi qua, ôm lấy một cánh tay của hắn, nhẹ nhàng lau nước mắt cho hắn.
“Ta... chỉ là sợ không còn gặp lại các nàng nữa.” Sở Phong ép buộc bản thân ngưng cảm xúc này lại, nhưng lời này lại khiến hắn cay mũi.
Bởi vì hắn sợ sẽ không còn gặp lại được nữa, nếu chiếu rọi từ cổ đại đến thì còn có thể trú thế bao lâu?
“Đừng đau lòng, nam nhân đại trượng phu có gì mà sợ chứ, cùng lắm thì chết trận, kiếp sau chúng ta gặp lại, vẫn là huynh đệ tốt!” Đại Hắc Ngưu vỗ vai của Sở Phong, nói nhiều lời, không quan tâm tương lai sẽ thế nào.
Sở Phong khôi phục lại, cố gắng lộ ra nụ cười.
Nhưng hắn vẫn than nhẹ trong lòng, rất muốn nói với đám người Đại Hắc Ngưu là ta không sợ loại chết trận này, ta sợ các ngươi chưa bao giờ sống sót, chỉ là thân quá khứ được chiếu rọi, sớm đã chết ở cổ đại.
Dọc theo đường đi, hắn nhìn người bên cạnh, càng cảm thấy như đứng ở thế ngoại nhìn người trong tranh, nơi đó có tất cả những thứ tốt đẹp, ý cảnh vô biên, nơi đó có cuộc sống và ký thác của bản thân, hết lần này tới lần khác phải đi xa rồi.
Sở Phong dẫn theo đám người Chu Hi, lão Cổ, Hoàng Ngưu trở về Thiên cung Hạ châu.
Hắn trực tiếp đi tìm Cửu Đạo Nhất và Cẩu Hoàng, còn có xác thối, hiện tại trong lòng có vướng víu, hắn muốn biết rõ chân tướng.
Tìm được ba lão gia hỏa cấp hóa thạch sống, Sở Phong đi thẳng vào vấn đề, không che giấu, trực tiếp nói ra chân tướng của trời xanh cùng với phỏng đoán trong lòng hắn.
Thậm chí hắn còn sờ mặt chó của Cẩu Hoàng, hỏi đây là thật sao? Còn nói xác thối ở cổ đại.
Cẩu Hoàng mới nghe xong thì rung động, nhưng sau đó lại có chút mơ màng, tiểu tử này đang làm cái gì vậy? Ăn phải gan hùm mật gấu à? Dám sờ soạng mặt của nó?
“Grừ!”
Nó há miệng.
Suýt chút nữa thì cắn bàn tay của Sở Phong, thời khắc mấu chốt bị Cửu Đạo Nhất vỗ cho một cái bay qua bên cạnh.
“Theo như lời ngươi nói, quả thực là thủ đoạn can thiệp đến sinh linh cấp Lộ Tẫn, thần bí khó lường, khiến người ta khiếp sợ.”
“Chỉ là, ta có thể nói cho ngươi biết, mấy người bọn ta có máu có thịt, không phải là cổ đại chiếu rọi đến, đều là chân thật.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi!”
Mấy câu nói của Cửu Đạo Nhất trực tiếp hoà âm, ông nói hiện tại ông có chứng cứ, ít nhất thì người xung quanh, người bên cạnh, người ở nơi này đều là chân thật.
Bên trong bao gồm cả đám người Chu Hi, lão Cổ, Hoàng Ngưu ở xa xa.
Lúc Sở Phong nghe được lời này thì như trút được gánh nặng, thở phào một hơi, trước đây hắn thực sự rất lo lắng, thậm chí có thể nói là sợ.
Nếu như chưa từng có được, vậy cũng chẳng sao, nếu có một ngày, tất cả những gì bản thân quý trọng đều tách rời bên trong cuộc sống, vậy đó sẽ là đau thương và buồn bã cỡ nào chứ?
Cửu Đạo Nhất vừa nói, trong tay ông nắm giữ Táng Thiên Đồ, có thể cảm nhận được phần bản chất của thế giới, phần quan điểm tranh luận bức tranh ngày xưa.
Cẩu Hoàng mở miệng: “Kỳ thật, theo như lời ngươi nói, ngươi buồn sợ cũng là có đạo lý, bởi vì thế giới này thật sự có một phần sinh linh dường như là sống lại.”
Sau đó nó lại bổ sung: “Cũng có thể cho rằng, vốn không có người chết, đều là chúng sinh vẫn còn sống sót.”
Xác thối nói: “Dù ở thời kỳ cổ xưa đó, xảy ra chuyện chiếu rọi, nhưng cũng không liên quan đến bọn ta, nên xảy ra đều đã xảy ra, nên sống lại đều đã sống lại, nên chết đi đều đã chết đi.”
Cửu Đạo Nhất nói: “Ngươi có thể hiểu là dương gian, chư thế… có lẽ từng được người khác cứu vãn, có lẽ đã thành công chiếu rọi, hoặc là thất bại hạ màn rồi, dù có quỷ vật cũng là thứ còn sót lại, hiện thế trong đông đảo sinh linh chỉ có số ít người là chiếu rọi mà đến.”
Lời của bọn họ giống như cho Sở Phong một viên thuốc an thần, không còn lo lắng những chuyện đó nữa.
Nói như vậy, trời xanh đã thất bại, dù có sinh linh cấp Lộ Tẫn từ cổ đại chiếu rọi đến hiện thế, thì cuối cùng vẫn là hóa thành cũ.
Chư Thiên dường như cũng có dấu vết này, có lẽ là được người ta cứu vớt, cũng có lẽ là thất bại, sớm đã mất đi.
Ai từng ra tay, đa phần là người đó, còn có Diệp Thiên Đế và Nữ Đế… đã hy sinh cái giá gì sao, tại sao bọn họ không còn trở về nữa.
Tổng thể mà nói, Sở Phong thoải mái, tâm trạng cũng tốt lên, không còn nghĩ nhiều nữa, hắn lập tức đi tìm đám người Chu Hi, lão Cổ, Hoàng Ngưu.
Hắn lần nữa căn dặn mọi người, nếu có đại chiến thì nhất định phải đi theo bên cạnh con chó đó, không nên rời xa.
Gần đây mọi người cảm thấy thời gian như đao, mỗi một ngày đều như chém vào lòng mọi người.
Bởi vì có dự cảm, cho nên nóng lòng.
Một góc màn lớn của tương lai đã được vén ra, biết rõ chư thế sụp xuống, không còn hi vọng, nhưng tất cả mọi người vẫn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Dưới bầu không khí lớn này, trong lòng các tộc đều bao trùm sự lo lắng, khắp thế gian đều yên tĩnh, thời gian càng trôi qua thì càng khiến người ta khẩn trương.
Một phần lão Tiên Vương dựa vào bản năng trực giác, dần cảm ứng được cứ như có một sinh vật cực lớn đang từ từ mở mắt ra, muốn theo dõi Chư Thiên.
Sinh linh cấp Lộ Tẫn vừa ra, ai có thể chống lại chứ?
Đám người Diệp Thiên Đế, Nữ Đế còn có thể trở về không, cứu chư thế thêm một lần, ngăn cản Đại tế và Tận thế đến, để thế gian yên bình thêm một thời gian.
Chỉ là hơi suy nghĩ, mọi người lắc đầu, điều này đa phần khó có thể thực hiện được.
Lần trước, Diệp Thiên Đế và Nữ Đế hơn phân nửa là nhìn ra Ách Thổ có sinh vật chí cao muốn bước ra ngoài, sẽ khiến Chư Thiên đổ xuống, cho nên bọn họ mới giết vào, cũng đã cố hết sức.
Cho đến hôm nay đều không có tin tức của bọn họ, khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi và lo lắng, e sợ kết cục xấu nhất đã xuất hiện.
Tuy không ai mở miệng nhắc đến, nhưng trong lòng không ít cường giả đều đang sợ hãi, sợ hai người họ hãm sâu vào Ách Thổ, lúc đó...
Thời gian trôi qua, dưới bối cảnh như vậy, có không ít người đã tuyệt vọng, biết rõ sẽ long trời lở đất, sẽ có máu và loạn vô tận, lại không có sức chống lại, không nhìn thấy được chút hy vọng nào, sao có thể không áp lực cho được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá