Thánh Khư

Chương 3296: Đại thống nhất (1)

Nhưng ngay sau đó, sứ giả lại bị giết chết.
Trước đó rõ ràng thể hiện sức mạnh to lớn tối cao, sửa lại sống chết, chỉ vì khôi phục chân tướng không lâu trước đó, sau đó lại giết chết lần nữa.
Điều này thật sự khiến mọi người kinh sợ.
“Là thời điểm đại thống nhất rồi, hết thảy tất cả cuối cùng rồi sẽ đi tới một bước kia, thứ nên hạ màn thì hạ màn, nên đến thì đến.” Lão già gầy gò nhìn về phía mọi người ở chỗ này.
“Từ đã!” Cửu Đạo Nhất lên tiếng.
Ông rất muốn biết, chí cao đã chết theo lời của người này rốt cuộc là người nào.
Cửu Đạo Nhất đặt câu hỏi: “Ta muốn biết một người, hắn đã đi lên trời xanh, rốt cuộc hiện giờ hắn ra sao…”
Lão già gầy gò kinh ngạc nhưng vẫn đáp lại, hỏi: “Ngươi đang nói ai, tên của hắn là gì?”
“Hắn là…” Cửu Đạo Nhất mở miệng, muốn nói ra một tên.
Đây là chữ độc nhất, danh hào đủ để chấn động trường thiên vạn cổ, nhưng vừa thốt ra khỏi miệng, nơi này đã xuất hiện thay đổi khiếp người.
Ầm!
Trên trời trong lóe ra ánh sáng chói mắt, không mây, cũng không yêu quỷ, nhưng thoáng cái đã có Hỗn Độn lôi đình bổ xuống, bao trùm nơi này.
Tia chớp xuyên qua dòng sông thời gian, quá khủng bố, âm thanh mãnh liệt, ánh sáng cường thịnh không gì sánh bằng!
Khiến tất cả mọi người đều run rẩy, bọn họ đã nhìn thấy cái gì vậy?
Dòng sông thời gian tuyên cổ trường tồn thực sự xuất hiện trước mắt mỗi người họ, ngang qua, nhưng một tia sáng đã xuyên qua nó!
“A...”
Lão già gầy gò đến từ trời xanh kêu rên thảm thiết, ông ta cảm thấy cả người đều bị xuyên thấu, cơ thể muốn bốc hơi thành huyết sương, ông ta sắp biến mất rồi!
Tại sao? Ông ta sợ hãi nhưng không cam lòng, tại sao lại bổ ông ta?
Tia Hỗn Độn thiểm điện đó cách ông ta rất xa, chỉ là bị ông ta nhìn thấy, lại để ông ta thảm thiết đến thế.
Thời khắc mấu chốt, pháp chỉ lơ lửng trên đầu ông ta rũ xuống ánh sáng xanh vạn trượng, cứu lấy ông ta một mạng.
Pháp chỉ hào quang rực rỡ đã che chở ông ta.
Nếu không, cho dù tia chớp kinh thế này không nhằm vào ông ta, chỉ sợ dư thừa mãnh liệt cũng đủ khiến hình thần của ông ta tiêu tán.
Sau khi bình tĩnh lại, dòng sông thời gian ẩn đi, cảnh tượng dị thường của sấm chớp cũng tiêu tán.
Mọi người hoảng hốt tinh thần, đều ngẩn cả người.
Trong sân, cơ thể của lão già gầy gò dường như bị phân giải, giờ phút này trên pháp chỉ có chút ánh sáng xanh bổ sung cơ thể rách nát của ông ta, để ông ta tái hiện lại, thiếu một chút nữa là ông ta đã chết rồi.
Lão già gầy gò run rẩy, rất muốn hét lớn không phải là ta nói, ta không đề cập đến bất kỳ cái tên nào cả, tại sao lại bổ ta?
Nhưng ông ta không dám mở miệng, chỉ cần vô ý thì lần sau có thể bản thân sẽ thành tro bụi, hóa thành không.
Đám người Cẩu Hoàng, xác thối, Sở Phong đều trợn mắt há mồm, nhìn chằm chằm hiện trường không ngừng.
Cửu Đạo Nhất cũng buồn bực, cái tên mà ông ta nói ra sao lại khiến lão già gầy gò gặp phải Hỗn Độn thiên kiếp chứ?
Chẳng bao lâu, ông ta nhận thấy trên chiến mâu trong tay có từng tia sáng điện quang còn sót lại chảy xuôi và biến mất, trong lúc nhất thời hiểu rõ là trong tay ông ta có tín vật, nếu không, có lẽ bản thân ông ta cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu.
Cho dù là như thế, thì ông ta cũng có vẻ mặt chính nghĩa, không hề có áy náy, hơn nữa mặc kệ có đúng hay không, mà trực tiếp đội mũ, nhìn về phía lão già gầy gò, nghiêm túc nói: “Lúc nãy sau khi ngươi nghe thấy cái tên đó, trong lòng có ác niệm, đang đại bất kính?”
“Không có!” Lão già gầy gò một mực phủ định, phẫn nộ không thôi, nói: “Ngươi muốn oan chết ta sao?”
Trên thực tế, ông ta vẫn chưa nghe thấy cái tên đó, không hiểu sao đã bị... bổ rồi!
Tìm ai nói lý lẽ đây? Lão già gầy gò nghiêm túc hoài nghi, vừa rồi đỡ họa cho lão nhân này, chịu tiếng xấu thay cho người, có chút xúc động muốn bóp chết ông ta quá đi.
“Vậy thì là tình hình gì?” Cửu Đạo Nhất chính khí lẫm liệt.
“Sao ta biết được!” Tâm tính của lão già gầy gò sắp mất cân bằng, muốn phát cáu, càng muốn nổi giận, nhưng cuối cùng lại dùng nghị lực lớn lao để khắc chế.
Bởi vì ông ta rất sợ xảy ra chuyện.
“Ngươi không cần làm khó ta, thân là sứ giả, ta chỉ mạnh hơn Chân Tiên một tí, vẫn chưa thật sự đi tới Tiên Vương cảnh, ta sinh ra ở kỷ nguyên này, tự biết có hạn.”
Lão già gầy gò khiêm tốn, ông ta không muốn dính vào đại nhân quả trong bóng tối đó.
Nhưng có người không chịu buông bỏ, ví dụ như Cửu Đạo Nhất, ví dụ như Cẩu Hoàng, vô cùng muốn biết mọi thứ liên quan đến người đó, người trước nóng vội, người sau tò mò.
Cho nên bọn họ cùng nhau tiến lên, nhiều lần yêu cầu, tuy không nói tên thật, nhưng cũng có một ít gợi ý khác.
“Ta thật sự không biết nước của thế giới này sâu như vậy, ta không dám tìm hiểu nhân vật của mấy kỷ nguyên trước, nhắc tới sợ là xảy ra chuyện.”
“Trên trời cao có những sinh linh không nên nói, không thể nói, thậm chí sau khi chết cũng không thể nhắc đến.”
“Mấy kỷ nguyên trước tồn tại uy danh hiển hách, không chỉ có một ở trên trời cao, bởi vì lãnh thổ mênh mông, thật sự quá lớn, không có giới hạn, thu được Đạo Quả gì cũng có thể hiểu được, rốt cuộc là đến từ phương thế giới nào, có xuất hiện ở nơi này hay không, hoàn toàn không thể tìm kiếm, không thể tìm kiếm lai lịch.”
“Các ngươi đừng hỏi ta nữa.”
Lão già gầy gò nói mấy đoạn nhanh chóng mà ngắn gọn, ông ta thật sự sợ rồi.
“Ngươi nói cái gì vậy!” Cửu Đạo Nhất rất nghiêm khắc, ông ta không muốn nghe nhất chính là tin tức tốt hay không tốt, cho nên lạnh lùng nói: “Tại sao người chết còn có thể biểu hiện ra sức mạnh to lớn? Không đời nào!”
Lão già gầy gò nói: “Khi còn sống quá mạnh nên đã để lại dấu vết ở phương thế giới này, ngay cả thời gian cũng không thể xóa nhòa, trường tồn tuyên cổ, khi có người nhắc đến, vết tích đó sẽ lộ ra.”
Dứt lời, ông ta cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, nên nhìn khắp nơi.
Sau đó, ông ta nói thêm: “Thật ra những gì ngươi muốn biết không nằm ngoài hai kết quả này.”
Theo như lời ông ta nói, một kết quả là ban nãy đề cập tới, dấu vết trước khi chết, chạm đến kỳ danh hiển hách.
Điều này khiến cho người ta suy nghĩ sâu xa, khiến cho trong lòng đám người Cẩu Hoàng, xác thối, Cửu Đạo Nhất, Sở Phong chấn động kịch liệt, tâm trạng ai nấy đều không giống nhau.
Bởi vì dựa theo cách hiểu này, lúc đại chiến Hồn Hà, cũng bởi vậy mà chạm tới sức mạnh to lớn nào đó sao?
Kết quả thứ hai tất nhiên là đường cùng, cá nhảy biển trời, độ kiếp lại biến, có lẽ con đường mới xuất hiện, có lẽ người đó đã hái quả vị viên mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá