Thánh Khư

Chương 2372: Chân thân của Võ Phong Tử trong cấm địa dương gian (3)

Chương 2372: Chân thân của Võ Phong Tử trong cấm địa dương gian (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đông Bắc Hổ cấp thiết muốn thoát khỏi thân lừa, một lần nữa tiến hóa làm hổ, hơn nữa còn muốn có huyết thống siêu tuyệt như là huyết thống Hắc Hổ hoặc Bạch Hổ, nếu như có thể lựa chọn huyết thống của hổ Dị Hoang thì còn tốt hơn nữa.

“Từ từ mà tìm, chính là ở mảnh khu vực này!” Lão Cổ đáp.

Dưới sự thỉnh cầu của Đông Bắc Hổ, mấy người Sở Phong vượt qua Đông Thắng Thần Châu đến nơi này, muốn tìm được gốc cây Huyết Mạch kia.

Đó là một gốc cây kỳ lạ, trái cây kết ra nghich đoạt tạo hóa, sau khi ăn xuống có thể khiến huyết mạch của người ta biến đổi, khai quật ra một số căn cơ ẩn giấu trong cơ thể, triệt để cường hóa.

Lão Cổ cảnh cáo nói: “Ta nói cho ngươi, điều kiện tiên quyết là tổ thượng của thân thể ngươi đã từng có một tia huyết mạch là hồ, nếu không thì có ăn Huyết Mạch Quả cũng vô dụng.”

Đông Bắc Hổ nghe vậy liền trợn tròn mắt, đã là thân lừa thì làm sao lại có huyết thống của hổ, đây là muốn chơi người ta sao?

Lão Cổ nói tiếp: “Ngươi thì hiểu cái lông gì, thời đại tiền sử, Yêu Tộc hoành hành đại địa, hung hăng ngang ngược không gì sánh được, giữa các loại hung thú đều liên hôn và kết minh, huyết thống lẫn lộn rất không được chú trọng,vì sao mà ngày nay sinh vật thuần huyết lại ngày càng ít đi? Đều là bởi mớ bòng bong năm đó!”

Đông Bắc Hổ càng nghe càng cảm thấy khó chịu, nói: “Ngươi là muốn nói cho ta, tổ tông của ta có khả năng là mấy thứ loạn thất bát tao, hổ báo rồng sói gì gì đó đều có khả năng có, là một tên tạp giao?”

Lão Cổ gật đầu nói: “Ý nghĩa cũng không sai biệt lắm, tổ thượng của rất nhiều tẩu thú bình thường đều có khả năng rất hiển hách, lại càng không nói đến ngươi – loại lừa tinh có thể hóa hình khai trí, tổ thượng hẳn là đã có huyết thống phi phàm.”

“Ngươi nhìn ta a, xem xem có huyết thống của Bất Tử Điểu hoặc là Thiên Long thời tiền sử không?” Đông Bắc Hổ nghiêm nghị hẳn lên, hắn ta muốn huyết mạch càng bá đạo hơn.

“Tránh qua một bên, ngươi cho rằng loại loạn thất bát tao huyết thống không thuần khiết như ngươi nhất định sẽ có rất nhiều tổ tiên hả?” Lão Cổ cười nhạo nói.

Sắc mặt Đông Bắc Hổ lập tức biến đen, đáp: “Đừng nói nữa, loại huyết mạch tạp giao này càng nghe lại càng thấy giống mắng chửi người, không cần làm bẩn tai ta!”

Một hòn đảo sương mù dày đặc, rộng lớn khổng lồ, thế nhưng xung quanh lại có các loại mảnh vỡ thời quang bay múa, này cũng quá khủng bố, tọa lạc ở nơi sâu trong biển lớn.

Địa phương như này, người bình thường căn bản tìm không ra, sau khi lão Cổ đến mảnh khu vực này, không ngừng làm ra các loại thôi diễn, cuối cùng cũng tìm được một chỗ tiết điểm không gian, mang theo hai người Sở Phong và Đông Bắc Hổ đột phá tiến vào.

Sau đó, bọn hắn nhìn thấy cả hòn đảo cực kỳ khổng lồ bị mảnh vỡ thời quang quấn quanh.

Biển xanh vô bờ, mây đen cuồn cuộn, điện từ gió lốc phân bố dày đặc, xen lẫn ở trên hòn đảo, nước mưa màu máu đổ xuống như trút nước.

Mà bên trên hòn đảo, không một bóng cây ngọn cỏ, một màu đỏ tươi, còn có rất nhiều ngọn núi đổ xuống, những con sông bị cắt đứt hoặc khô cạn, khung cảnh thê lương mà hoang vắng.

Đây chính là một bí cảnh, nếu như không phải lão Cổ tìm được một chỗ có tiết điểm không gian kia, bọn họ căn bản không phát hiện ra.

Sở Phong hít ngược một hơi khí lạnh, nơi này tuyệt đối không phải đơn giản, cho dù có xuyên qua màn sáng do mảnh vỡ thời quang bao phủ bên ngoài hòn đảo, nhưng bên trong nơi này cũng đáng sợ như thế, có chút khiếp người.

“Đây là địa phương nào?” Đông Bắc Hổ cũng run rẩy hỏi.

“Là nơi có thể sản sinh ra Huyết Mạch Quả, ngươi cho rằng là nơi tịnh thổ tươi đẹp nào đó hả? Loại trái cây kia có thể nghịch thiên cải mệnh đó!” Lão Cổ cười lạnh, cuối cùng cũng lên tiếng, nơi đây từng là một cấm địa rất nổi tiếng ở dương gian, thế nhưng cuối cùng lại bị đánh cho sụp đổ.

“Chiến dịch ấy, cao thủ của dương gian ít nhất cũng chết mất ba phần, tất cả cũng là vì san bằng cấm địa nơi này!” Những lời của lão Cổ không thể không khiến người ta khiếp sợ.

Trong lòng Sở Phong cũng cảm thấy ngưng trọng, hắn tin những lời ấy, bởi vì khi mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh mà quan sát nơi này, quả thực không thể không nghiêm nghị hẳn lên.

“Kia là một con Côn Bằng?!” Hắn ngạc nhiên nghi ngờ hỏi.

Bên dưới mây đen, giữa từ điện gió lốc, trong cơn mưa máu ầm ầm, bên cạnh một ngọn núi gãy có đầu của một sinh vật khổng lồ, tia chớp màu đen lượn quanh, hồ quang màu trắng bạc chớp lóe, một con cự điểu nửa cá nửa chim đang nằm ở đó, tử trạng rất thê thảm, khắp người đều là vết thương, lông vũ màu vàng bị đốt cháy, đến tận bây giờ mà ánh lửa vẫn chưa tắt.

Đây mới chỉ là bên ngoài hòn đảo, nhìn lại vào trong, còn có một số thân ảnh kinh khủng khác, có sinh vật hình người ngồi xếp bằng giữa không trung, thế nhưng huyệt thái dương lại bị một chiến mâu phát ra ánh sáng đỏ xuyên thủng, cơ thể toàn là máu, chết ở nơi đó, không hề rơi xuống đất.

“Có chút tà môn, có chút khiếp người à nha lão Cổ ơi.” Đông Bắc Hổ nhỏ giọng lẩm bẩm.

Lão Cổ thở dài: “Năm đó vì san bằng nơi này, cũng không biết đã hy sinh mất bao nhiêu cao thủ, dương gian nguyên khí đại thương, cao thủ gần như chết sạch, đây là kết quả ra tay giúp đỡ từ cấm địa khác, giúp đội ngũ của dương gian san bằng nơi này, nếu không thì nơi này thật sự có khả năng hưng thịnh đến tận ngày nay, chấn nhiếp cổ kim.”

“Cuối cùng cũng bị san bằng, nơi này là một địa phương đẹp a, các ngươi xem, những binh khí mà đống thi thể vô tận kia cầm đều rất ghê gớm!” Hai mắt Đông Bắc Hổ cực kỳ nóng bỏng, chấn kinh mà hưng phấn.

Lão Cổ khinh thường nói: “Nghĩ cũng đừng có nghĩ, tu vi của ngươi mới bao nhiêu, sau khi lên đảo nếu nhiễm phải một giọt máu, chắc chắn bản thân sẽ tan rã sạch sẽ.”

Ngoài ra, lão còn trịnh trọng thông báo, nơi này là hòn đảo mà năm đó đại ca lão đã chôn giấu bí mật, trở thành bí cảnh khống chế một thân một mình đại ca lão.

Người ngoài căn bản không thể tìm được nơi này, nếu như không có lão Cổ, tiết điểm không gian kia dường như không có khả năng bị phát hiện.

“Đại ca ngươi cũng tham chiến?” Sở Phong hỏi.

“Không tham chiến, thời điểm y ra đời thì chiến dịch này đã kết thúc rất nhiều năm.” Lão Cổ lắc đầu.

Lúc trước, Lê Đà có thể khóa lại hòn đảo này chiếm làm của riêng, sau khi hao tốn không ít tâm tư cùng sức lực, nơi mới trở thành hoa viên của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá