Thánh Khư

Chương 2938: Ta thật sự còn muốn sống thêm năm trăm năm (3)

Chương 2938: Ta thật sự còn muốn sống thêm năm trăm năm (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong rung động, mặc dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng hắn vẫn hơi giật mình, lại gặp được phải bí pháp đáng sợ này, thật sự có thể được coi là tuyệt học nghịch thiên!

Thất Tử Thân chính là tuyệt học vô thượng do Võ Phong Tử khai sáng, trải qua bảy tử cảnh, suy diễn sâu xa cuối cùng, thiên hạ khó tìm thấy kẻ địch nổi.

Đặc biệt là khi Thất Tử Thân có trình độ tương đối điêu luyện thì càng sẽ cộng minh, có thể cùng lúc hiện hóa ra bảy bản thân, cùng tấn công giết địch, thử hỏi thế gian này ai có thể chống đỡ?

Nhưng Sở Phong đã chuẩn bị tâm lý, năm đó khi ở ba chiến trường, hắn cũng từng trải qua hiểm cảnh sinh tử tương tự, gặp được truyền nhân Lệ Trầm Thiên của nhất hệ Võ Phong Tử, lúc ấy người này suy diễn ra bảy đại thánh rồi cùng công kích hắn, kết quả bị Sở Phong gian nan phá giải!

“Oanh!”

Sở Phong không chút nghĩ ngợi mà vận dụng phù văn màu vàng có được từ vại đá, chúng lập tức lan tràn trên đôi tay, đôi tay tương hợp, diễn biến thành hai cái cối xay!

Năm đó, cối xay trên đường luân hồi cũng từng hiện hóa ra một phần văn tự màu vàng, có thể nói là địa vị rất lớn.

“Hả?”

Cuối cùng, Sở Phong không đánh ra đôi tay, mà chỉ há mồm phun ra một ngụm tinh khí tiên thiên, hóa thành một chính mình khác, lâm thời tạo thành hai thân thể máu thịt.

Trên hai thân thể đều có phù văn màu vàng hiện lên, hai người dây dưa, giống như hai chân long phối hợp với nhau, sau đó lại hóa thành cối xay hình người cùng lúc giảo sát đến.

“Oanh!”

Người đầu tiên cầm trường mâu màu bạc trùng kích đến, thân thể của Thái Võ Thiên Tôn bị hai cối xay hình người giết chết, cắt vụn rất dứt khoát.

“Không tốt!”

Thái Võ kêu to, tuyệt học vô thượng Thất Tử Thân này vừa thi triển ra thì đã gặp bất lợi, trong lòng lão dâng lên điềm xấu, mơ hồ cảm thấy hôm nay nguy rồi!

“Ta không muốn chết, còn muốn sống thêm một kỷ nguyên, nhưng hôm nay làm sao có thể hóa giải?” Lão rùng mình.

“Răng rắc!”

Cối xay hình người chuyển động, thân thể Thiên Tôn thứ hai của lão đứt gãy!

“Không, nếu có thể sống sót thì dù sống thêm năm trăm năm cũng được!” Trong lòng Thái Võ toàn là khói mù, thủ đoạn này của đối thủ mang đến cho lão cảm giác như tận thế tiến đến!

Thật sự còn muốn sống thêm năm trăm năm, đây là tiếng lòng của Thái Võ sau khi cảm giác được điềm xấu mãnh liệt, nhưng lão không có khả năng nói ra, lão phải cắn răng liều chết một trận!

Trong nháy mắt lập tức bước vào thời khắc hai người quyết đấu kịch liệt nhất.

Thất Tử Thân, bảy chiến thể của Thái Võ cùng xuất kích, thật sự là kinh thiên động địa, quỷ thần khóc rống, trời cao hiện ra màu máu, tia chớp đan chéo, tiên ma tru lên.

Bảy thân lao qua ngang trời, đời nào cũng được gọi là vô địch!

Nhưng hiện tại trái tim Thái Võ đang ứa máu, hai chiến thể trước cũng thôi đi, hiện tại khi pháp thể thứ ba lao qua ngang trời đã bị Sở Phong hóa thành cối xay... Nghiền nát!

Đây là uy thế khủng khiếp đến mức nào?

Đường đường là Thái Võ Thiên Tôn mà vừa tiếp xúc đã hóa thành bột mịn, sương máu và năng lượng trực tiếp nổ tung và sôi trào!

Cảnh tượng này quá đáng sợ, Thiên Tôn lâu đời trải qua quá nhiều thời đại, uổng công có nổi danh xưng cường giả một phương mà lại bị người ta đánh nát bằng một kích như sài cẩu!

Chuyện này làm người ta quá sợ hãi.

Tất cả mọi người chấn động, ai cũng ồ lên, quả thật là trời sụp đất nứt, trùng kích tâm thần, cuộc tranh phong giữa Thiên Tôn động một chút là lưỡng bại câu thương, ai cũng tổn hại.

Nhưng cảnh tượng trước mắt hiện tại điên đảo nhận thức của bọn họ, Thiên Tôn nổi danh thi triển ra tuyệt học nghịch thiên —— Thất Tử Thân, nhưng kết quả lại trực tiếp bị người ta đánh gục!

“Sao có thể? Sư tôn thua thiệt lớn, nguyên khí hao tổn lợi hại!” đệ tử thứ sáu của Thái Võ Thiên Tôn - Vân Hằng hô nhỏ, đầy mặt hoảng sợ, cảm thấy rất bất an.

Trước kia là hắn ta tiếp đãi Sở Phong, dẫn hắn vào cung điện hoàng kim lơ lửng trên không, sao hắn ta có thể dự đoán được người thiếu niên trông có vẻ vô hại kia giờ lại phóng thích ma uy ngập trời.

“Thất Tử Thân vô song cổ kim, là do thuỷ tổ đạo của ta khai sáng, lẽ ra nên vô địch trên trời dưới đất mới đúng, sao lại như thế?!”

Giọng của đại đệ tử nhất mạch Thái Võ run rẩy, những đệ tử khác đều rùng mình, sắc mặt sớm đã thay đổi, trong lòng tràn ngập cảm giác chẳng lành.

Tổ sư nhất hệ này, Võ Phong Tử, trong âm thầm được một số đệ tử tôn xưng là Võ Hoàng, được coi là đánh khắp các đời khó gặp gỡ đối thủ, vô cùng cường đại.

Trên thực tế cũng đúng như thế, từ thời đại tiền sử, sau khi độc thủ Lê Đạt kia chết thì thế gian cho rằng không ai chế hành được Võ Phong Tử nổi.

Còn có đồn đãi, chân thân của Võ Phong Tử vào được vài toà danh sơn ở dương gian, có được truyền thừa không rõ, cho dù Lê Đạt sống lại cũng khó áp chế nổi ông ta.

Còn về chuyện không lâu trước đây, Võ Phong Tử vừa xuất thế đã hư hư thực thực gặp trắc trở trên Đệ Nhất Sơn, sau đó chứng minh không phải chân thân, mà là một tia thanh khí hóa hình xuất thế.

“A...”

Thái Võ Thiên Tôn kêu to, lần này vô số chiến thể đều xuất hiện, vây công lao lên, kết quả vẫn gặp phải bất trắc, một trong số đó bị cối xay kia nuốt vào, sau đó hai khối cối xay chuyển động, thảm không nỡ nhìn!

Trong nháy mắt, Thất Tử Thân của Thái Võ mất đi bốn thân, tình thế nghịch chuyển cực nhanh vượt qua dự đoán của mọi người.

Đây không phải là ngọc nát đá tan, mà chỉ có một mình lão bị hao tổn nghiêm trọng, thật là kinh người, cho dù là những vị Thiên Tôn đứng xem cũng cảm thấy sống lưng phát lạnh, tâm thần chấn động kịch liệt.

Phanh!

Chấn động kịch liệt bùng nổ, trời cao bị đánh thủng, rốt cuộc ba chiến thể còn lại của Thái Võ Thiên Tôn cùng giáng cho Sở Phong một kích, ba thể hợp lực, không thể tưởng tượng.

Tất cả mọi người nhìn thấy, không gian chung quanh cối xay do Sở Phong hóa thành bị đánh rách tả tơi, không biết bao nhiêu khe hở màu đen lan tràn ra ngoài, cuồng phong gào thét như biển lại như điện, ăn mòn cả một ít pháp khí trong chiến trường đến tan nát.

Ví dụ như thanh mâu đã gãy do bốn Thân tổn thất của Thái Võ để lại, nay đã trở nên ảm đạm rồi mục nát.

Mà trong trung tâm gió lốc, Sở Phong hóa thân thành cối xay cũng đang nổ vang, không ngừng chấn động kịch liệt, sau đó lập tức tản ra, trở về máu thịt, lộ ra chân thân.

Hắn há mồm thở dốc, ngực phập phồng kịch liệt, tuy có chút tiêu hao, nhưng cũng không đáng lo ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá