Thánh Khư

Chương 2464: Tắm rửa sạch sẽ (1)

Chương 2464: Tắm rửa sạch sẽ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Lăn tăn cái gì, thế giới này tốt đẹp như thế mà các ngươi lại nổi nóng như vậy?” Sở Phong quay người lại, tiến hành đe dọa.

Sau đó, toàn bộ thế giới hoàn toàn yên tĩnh lại. Hai huynh đệ Hồng gia ngậm miệng lại, sắc mặt tái nhợt, không dám kêu to.

Đến lúc này, đám người Sở Phong và hầu tử mới chịu rời đi.

“Tức chết ta mà.” Thật lâu sau, Hồng Thịnh cắn nát bờ môi, gương mặt tràn ngập tức giận.

Liên doanh của cấp Kim Thân rất lớn, chiếm cả một vùng đất rộng. Phóng mắt nhìn chỉ thấy lều vải của sinh linh cấp độ này dựng san sát, là tiến hóa giả đến từ nhiều chủng tộc khác biệt.

Hồng Thịnh bị đánh đến tàn phế, còn Hồng Vũ thì xương cốt toàn thân đứt gãy, chuyện này rất nhanh liền truyền ra, làm cho toàn bộ sinh vật cấp Kim Thân đều xôn xao.

Tuy vậy, mọi người rất nhanh liền biết được, té ra Hồng Thịnh trên chiến trường hạ độc thủ với người phe mình, muốn giết chết Tào Đức, thảm trạng lúc này là do bị trả thù mà ra.

Không ít người xem thường gã, khinh thường cách làm người của gã.

Đồng thời, mọi người cũng biết được tính tình thật của Tào Đức, tuy cường thế nhưng trong mắt không dung một hạt cát. Hắn thế mà lại dám lật bàn, đánh cho hai thằng cháu của Hồng Vân Hải, người phụ trách liên doanh Kim Thân thành tàn phế.

Một vài người lo rằng Tào Đức có thể sẽ chịu thiệt thòi lớn, dù sao đã đắc tội Hồng gia thì về sau vô luận là trên chiến trường hay tại liên doanh đều nguy hiểm.

“Tào Đức quá ngay thẳng, mặc dù trút được giận nhưng bản thân hắn cũng gặp nguy rồi.”

“Người ngay thẳng như vậy mà bị người ám hại đến chết thì thế đạo này cũng quá đen tối rồi. Không được, chúng ta phải lên tiếng ủng hộ hắn, người Hồng gia quá phận rồi.”

Trong nhất thời, quần tình thế mà lại dâng lên làn sóng xúc động phẫn nộ.

Rất nhiều người đều cho rằng Tào Đức trước mắt đang ở vào thế yếu, nhìn như xoay chuyển được kết cục bị sát hại, giữ được tính mạng, còn đánh Hồng Thịnh đến tàn phế, nhưng kỳ thật đã chôn xuống mầm tai hoạ.

“Chúng ta trên chiến trường chiến đấu với địch thủ, thế mà cháu trai của người phụ trách nơi này lại ở đằng sau hạ độc thủ với với chúng ta, thật không có cảm giác an toàn chút nào, sao có thể khiến chúng ta quy phục được. Còn không bằng quay đầu tìm nương tựa nơi trận doanh đối địch cho rồi.”

“Hồng gia ỷ thế hiếp người, một tay che trời, hoành hành ngang ngược, rét lạnh trái tim của tất cả người lên chiến trường!”

Ngày hôm ấy, có người truyền ra thanh thế như vậy, vì Tào Đức mà can thiệp chuyện bất bình, dốc sức lên tiếng ủng hộ.

Hai anh em Hồng gia sau khi nhận được tin tức liền tức giận sôi máu lên, vết thương lại bị xuất huyết. Bọn hắn rất muốn chửi rủa, quỷ sứ ỷ thế hiếp người, một tay che trời!

Chuyện này khiến bọn họ cảm thấy quá ư là nghẹn khuất.

Đúng là lúc đầu hai người bọn họ muốn mưu hại Tào Đức, thế nhưng chuyện lúc sau đã phát triển vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.

Lúc đó thì làm gì đến phiên bọn họ làm mưa làm gió nữa, Tào Đức đánh tới cửa, đem bọn hắn huynh đệ gom lại cùng một chỗ rồi đánh cho tàn phế, bên người Tào Đức còn có ba tên Hỗn Thế Ma Vương của Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng tộc, Đạo tộc bám sát gót, vậy đến cùng là ai một tay che trời, dám hành hung ngay cả trong lều lớn của tổ phụ bọn họ luôn hả?

Mà ngay cả khi tổ phụ của bọn họ trở về có sắc mặt âm trầm dọa người đến đâu cũng không đi tìm Tào Đức thanh toán, bởi vì ông đã bị cảnh cáo.

“Ai ỷ thế hiếp người hả, ta hận!” Tào Hồng sắc mặt trắng bệch, lập tức ngất xỉu.

Trên thực tế, mấy lời đó đều là do Sở Phong để Hầu Tử tìm người tạo thế làm ra, bởi vì hắn thật đúng là cảm thấy nơi này quá đen tối, lỡ như Hồng gia quyết tâm hạ độc thủ với hắn thì hắn cũng khó lòng phòng bị.

Cho dù Lục Nhĩ Mi Hầu có vỗ ngực cam đoan an toàn của hắn, nhưng hắn cũng không dám đánh cược, vì vậy phải phòng ngừa các loại rắc rối có thể xảy ra, đi trước tạo thế, cổ động nhân tâm.

Theo cách nhìn của Sở Phong, hắn là một người bị hại điển hình, nhưng đối phương lúc nào cũng có thể phản công, vậy thì nơi này quả là đen tối đến mức làm cho người giận sôi.

Hồng Thịnh lại có suy nghĩ khác với Sở Phong, là vấn đề lập trường, gã lại cảm thấy mình mới là người bị hại.

Nói tóm lại, Sở Phong không thẹn lương tâm. Người khác muốn mưu hại hắn, vậy thì hắn sẽ phản kích.

Lúc này, Sở Phong đang luyện quyền. Trong khu liên doanh này có rất nhiều công trình, nhìn bề ngoài có vẻ đơn sơ toàn là lều vải mênh mông bát ngát, nhưng thật ra trong một vài lều lớn có chứa càn khôn, chính là một thế giới động phủ.

Hiện tại, Sở Phong đang ở trong một toà nhà đặc thù như thế.

Tất cả thiết bị ở chỗ này đều được đúc từ các kim loại quý hiếm, ví dụ như vách tường làm bằng thần kim, hay các hình nộm có dạng hung cầm được đúc từ đồng mẫu.

Hiện tại, Sở Phong đang vung quyền ấn như cầu vồng ở chỗ này kiện thân, mỗi quyền vung ra đều đấm cho vách tường đúc bằng kim loại hiếm kia lõm xuống, khắp nơi đều toàn là vết lõm.

Người phục vụ ở đây thấy vậy thì da đầu run hết cả lên. Đây là quái vật từ đâu ra vậy? Ngay cả nắm đấm của Á Thánh cũng chưa chắc có thể mạnh như vậy, quá dọa người.

Một thiếu niên cấp Kim Thân sao có thể có sức mạnh như vậy?

Phải biết rằng loại kim loại này cực kỳ cứng rắn, một vài cường giả còn lấy nó để luyện chế giáp trụ, vô cùng trân quý.

Đùng!

Sở Phong nhảy vọt một cái, hai chân đạp xuống khiến cho vách tường lại lún xuống, gần như sụp đổ.

Bùm!

Cuối cùng, hắn tung ra Chung Cực quyền, đấm mạnh một cú xuyên thủng vách tường này cái rầm, khiến cho tên hầu kia bị doạ đến nỗi khăn trong tay khăn cũng rơi xuống đất, mặt mày trắng bệch.

Hắn ta ngoài muốn kêu lên sợ hãi, còn muốn nói cho người khác biết Tào Đức kinh dị đến cỡ nào.

Nhưng hắn ta không dám, bởi vì Lục Nhĩ Mi Hầu và cường giả của Bằng tộc đã sớm cảnh cáo hắn ta không được tiết lộ hết thảy mọi chuyện ở nơi này, nếu không hắn ta sẽ là kẻ bị xử lý trước tiên.

Vách tường kim loại này có tính ký ức, lúc sau vẫn có thể khôi phục lại như cũ.

“Các ngươi có thấy không, đúng là mạnh đến biến thái! Hắn đánh thủng cả vách tường thế này là phá vỡ cả kỉ lục lực quyền được ghi chú lại. Tối thiểu nhất là trong liên doanh Kim Thân của chúng ta không một ai có lực quyền sánh bằng hắn.” Hầu Tử líu lưỡi.

Bằng Vạn Lý nói: “Các ngươi có để ý không, năng lượng mà hắn đánh ra rất đặc biệt, dành riêng cho người có bùa chết thay. Kiểu này là muốn ra tay với người nào đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá