Thánh Khư

Chương 3433: Lấy thân lấp hố (1)

“Cứ hễ là kẻ địch của hắn, đa số đều bị hắn thiêu chín, nấu nhừ, rồi bị ăn. Ngươi nói có hung tàn không?” Cường giả thần bí không rõ lai lịch hỏi ngược lại.
Hầu hết mọi người đều đã phản ứng lại, trông dáng vẻ của Cửu Đạo Nhất chắc đã đoán được người hắn nói là ai rồi!
Nhưng mà, người đó… có nhiều lịch sử đen như vậy sao?!
Nếu như là người đó, vậy người trước mặt này lại là ai?!
“Ngươi đừng bôi nhọ hắn!” Vẻ mặt Cửu Đạo Nhất nghiêm túc, lớn tiếng bác bỏ.
Trong lòng ông, vị kia có địa vị tôn sùng nhất, không thể vượt qua, không có ai có thể so sánh với hắn, ông không cho phép bất cứ ai nói bừa và chỉ trích.
Đến bây giờ, còn ai không biết người hắn nói là ai?
Cửu Đạo Nhất kích động như vậy, biểu hiện rõ ràng như vậy, tất cả mọi người đều đã ý thức được rồi.
Trên thực tế, ở trong lòng mọi người, người kia vô cùng thần bí, mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng!
Chỉ là, quá khứ liên quan tới hắn thật sự được nhắc đến quá ít.
Thậm chí, người kia đang không ngừng trở nên mờ nhạt trong lòng mọi người, dần dần biến mất trong lịch sử cổ đại.
“Ta có nói oan cho hắn sao? Ngươi nói xem, năm đó có phải hắn cả đường đi cả đường ăn, khiến tất cả đối thủ đều tuyệt vọng không?!”
Sinh linh từng là Tiên Đế của thời đại xưa ung dung hỏi, không nhanh không chậm, bình thản tự nhiên, làm cho người ta suy nghĩ về quá khứ của người kia.
Cửu Đạo Nhất há miệng, muốn cãi lại.
Nhưng ông nghĩ kỹ lại, quả thật người kia có sở thích đặc biệt, ăn rất giỏi, thích bản thân “cơm no áo ấm”, một vài đam mê nào đó khiến kẻ địch vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
Cuối cùng, ông cứng da đầu, nói: “Ngươi nói láo, rõ ràng hắn không ăn hình người!”
Mọi người cạn lời.
Sinh linh thần bí cũng im lặng, không còn gì để nói.
Sở Phong trợn mắt há hốc mồm, chợt thấy bàng hoàng.
Quả nhiên thế gian này không có người hoàn mỹ, đống lịch sử không thể đào bới.
Trong lòng người đời, cho dù tin đồn về vị kia không nhiều, nhưng có một vài điều lại trở thành nhận thức chung.
Một khi nhắc đến hắn thì sẽ liên hệ tới những từ như: vĩ đại, tối cao, tài năng trời ban, oai hùng nhiếp người, vô địch cổ kim!
Đồng thời, chuyện từng trải của hắn vừa khiến người ta đau lòng, vừa nối liền với một số từ khác.
Hắn là cô đơn, lẻ loi, thê lương, một mình chuyên quyền vạn cổ, ngồi ở một quan tài đồng, lên đường giữa chư thiên nhuốm máu, hình đơn bóng lẻ, một mình phiêu bạt đi xa…
Hắn không còn quay đầu, biến mất trên lịch sử cổ đại, không thể thấy được nữa.
Thế nhưng, người oai hùng vĩ đại này cũng có lịch sử đen, tuyệt đối không thể so đo và bới móc.
“Ta nhất định phải nói rõ, sinh vật không phải hình người mà hắn ăn đều là hạng tội ác tày trời, chỉ cần có thể cứu vãn, trong lòng có chút lương thiện, thì không có ai bị giết chết, đều được buông tha.” Cửu Đạo Nhất nghiêm túc bổ sung.
Những tình huống này nhất định phải nói rõ, bởi vì chúng đều là sự thật.
Tuy người kia thích ăn, giỏi ăn, có “phong cách” mãnh liệt và dứt khoát của bản thân, nhưng đồng thời cũng có nguyên tắc của mình.
Tiên Đế thời đại xưa lạnh lẽo nói: “Đúng vậy, hắn không ăn kẻ không hung ác tàn bạo, đương nhiên cũng phải loại trừ hình người. Nghĩ kỹ lại, có phải ta nên thấy may mắn bản thân là hình người, nên cảm ơn hắn không ăn không?”
Mọi người muốn cười, nhưng lại không dám, cuối cùng đều rất căng thẳng.
“Ta biết ngươi là ai rồi!” Cửu Đạo Nhất rất chắc chắn, nhìn chằm chằm hành tinh màu xanh nước biển ở phía trước kia.
Tuy không thấy người, nhưng người phù hợp thân phận thì chỉ có một sinh linh!
Mọi người càng căng thẳng hơn, đây là xác định rồi, phía trước là một… Tiên Đế thời đại xưa ngủ đông!
Điều này thật sự quá khủng bố, làm sao đối địch, làm sao chống lại? Hoàn toàn không phải một cấp bậc!
Sắc mặt xác thối, Cẩu Hoàng đều thay đổi, bọn họ cũng ý thức được rốt cuộc đó là ai rồi.
Nhưng mà vẫn có rất nhiều người mờ mịt, bởi vì bọn họ hoàn toàn không hiểu về thời đại đó, về kỷ nguyên đó. Có thịnh thế rực rỡ hơn nữa thì đến bây giờ cũng bị sương mù lịch sử bao phủ rồi.
“Đúng vậy. Ngươi là người đi theo của hắn sao? Nên biết ta là ai từ lâu rồi mới đúng.” Sinh vật thần bí kia tự nói, hơi bùi ngùi, cảm thán năm tháng vô tình, Hồng Hoang lưu chuyển, vật còn người mất.
“Ta không hiểu, tại sao ngươi còn có thể tái hiện ở thế gian?!” Trong lòng Cửu Đạo Nhất sôi trào, đây rõ ràng là một sinh vật đã tan thành mây khói từ lâu, sao lại sống lại rồi?
Cổ Thanh cay đắng, nhìn Cửu Đạo Nhất, nhắc nhở ông đây từng là một Tiên Tiên Đế, như vậy là đủ rồi.
Người khác cũng đều nhẹ nhõm, nhưng càng lạnh sống lưng, trong lòng sinh ra cảm giác khác nhau.
Quả thật, dù thế nào thì sinh vật cấp Lộ Tẫn đều rất khó chết, nếu như tùy tiện bị giết đã hoàn toàn hủy diệt, vậy không có thể diện quá rồi.
Sinh vật cấp Lộ Tẫn là gì? Là sắp đi đến tận cùng con đường tiến hóa, không thể nào mạnh mẽ hơn nữa rồi!
Loại tồn tại này có thể nói là bất hủ chân chính, muôn đời khó diệt.
Cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến thân diệt đạo tán, nhưng chỉ cần thế gian có một suy nghĩ liên quan, nhớ đến hắn, sinh vật này vẫn có thể sống lại lần nữa, bất tử bất diệt chân chính!
Nếu không tại sao ngay cả Đạo Tổ cũng vô cùng khát vọng, theo đuổi cả đời? Bởi vì chỉ có đến lĩnh vực này mới có thể đảm bảo bản thân mãi mãi không rơi xuống.
Đối với quái vật tối cao này, chỉ cần có người nghĩ đến hắn, chứng minh hắn từng tồn tại, thì hắn sẽ có thể sống!
Cửu Đạo Nhất vẫn không tin, nói: “Điều này cũng không đúng, tuy sinh vật cấp Lộ Tẫn mạnh, được gọi là không thể phai mờ, nhưng không phải tuyệt đối, nhất là ngươi bị người đó giết chết. Hắn từng nói, không để ngươi sống, ngươi nhất định phải chết triệt để, hoàn toàn không có chút hy vọng tái hiện mới đúng!”
“Đúng vậy, ngoài người đại hung kia, cho dù là Tiên Đế đến từ trời xanh và cả quái vật cấp Lộ Tẫn bước ra từ đầu nguồn quỷ dị, đều rất khó giết chết ta!”
Cường giả thần bí này gật đầu, trong lời nói lại không hề có bất kính đối với vị kia, ngược lại còn rất sùng bái.
Bất kể là Cổ Thanh, hay là chư Vương đều hiểu được một sự thật kinh người, trước kia hình như người kia vô cùng khủng bố, mạnh mẽ thái quá, hắn lại có thể tiêu diệt… Tiên Đế thật!
Nghe nói, hắn khiến tất cả đối thủ đều tuyệt vọng, không phải nói ngoa!
Cấp Lộ Tẫn khó tiêu diệt, có thể trải qua đại kiếp, gần như trường tồn mãi mãi.
Nhưng bất cứ cái gọi là vĩnh hằng nào đều có thiếu sót, có thể tìm được chỗ sơ hở, bị người vô địch chân chính phá vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá