Thánh Khư

Chương 2248: Thu hoạch rất lớn (1)

Chương 2248: Thu hoạch rất lớn (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đương nhiên, nơi này cũng tồn tại không ít ánh mắt bất thiện, ví dụ như ánh mắt của nhất mạch Thái Võ, ví dụ như Diệu Thiên và Diệu Ngọc, ngay cả Tiểu Ô Nha cũng ở đó mà bĩu môi.

Bằng Hoàng ngồi xếp bằng, gật đầu nhẹ với Sở Phong, một thân huyết khí thịnh như biển được y thu liễm, ở nơi này áp chế bản thân đến cực điểm, không giận mà uy.

“Lần này thật sự là trùng hợp, trong số chúng ta có mấy nhân vật ngút trời đều ở Ngô Châu, Thần Vương thứ mười trong thiên hạ một lát nữa cũng sẽ đến đây.”

“Ngươi nói chính là Thần Vương Lê Cửu Tiêu?!” Có người kinh ngạc, cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.

Ai? Sau khi Sở Phong nghe thấy cái tên này, suýt chút nữa đã đứng lên bỏ chạy.

Mấy năm trước khi hắn còn là Lôi Chấn Tử, trong một ngọn núi lớn, một trận mưa tưới ướt cả mùa, cũng tưới ướt cả Lê Cửu Tiêu...

“Ngô, ta đoán chừng Thần Vương Cơ Thải Huyền cũng đến, đang ở ngay phụ cận!” Có người cười nói, ai cũng biết Thần Vương kỳ tài ngút trời của Lê gia đang khổ cực theo đuổi quý nữ Cơ gia.

Người ở hiện trường đều chấn động, không ngờ lại có hai vị Thần Vương danh tiếng ngút trời sắp đến đây?

Phải biết lai lịch hai người kia rất lớn, thế gia phía sau của bọn họ đều là sự tồn tại vượt qua cả triệu năm, mà bản thân họ cũng đều xếp hạng trong mười thứ hạng mạnh nhất.

Dương gian mênh mông như thế, đừng nói là xếp mười thứ hạng đầu, chỉ cần cảnh giới tiến hóa của bản thân xếp trong thứ hạng mười nghìn đổ lại, uy danh đều vô cùng hiển hách, đủ để khiến người ta phải chú mục.

Bởi vì các quần tộc tiến hóa trên đại địa này quá nhiều, có đếm cũng không xuể.

Rất nhiều đệ tử tinh anh số một của các gia tộc lớn cũng không thể chen nổi vào mười nghìn thứ hạng đầu, đủ để thấy được xếp hạng kia cạnh tranh khốc liệt thế nào.

Cũng chính bởi như vậy mà địa vị của Bằng Hoàng trong đám người nơi này cực kỳ cao, sau khi xếp hạng của Bảng Thần Vương thay đổi lần này, thì tên tuổi của y có thể tiến vào mười vị trí đầu.

Sở Phong xoắn xuýt một trận, có nên bỏ chạy không đây? Hắn quả thật không muốn “tương phùng” với Lê Cửu Tiêu một chút nào, một khi gặp mặt, không cần nghĩ nhiều, vị cố nhân này e là sẽ đứng lên bóp chết hắn.

Thế nhưng vừa mới ngồi xuống đã muốn đứng dậy bỏ chạy, hành động này quá lộ liễu, không chừng sẽ lập tức bị người ta nhìn ra sơ hở.

“Cơ tiểu đệ quả nhiên là thiên tư hơn người, tuổi còn nhỏ mà huyết khí trong cơ thể đã như hồng, giống như man long ngủ đông mười vạn năm, một khi trưởng thành chắc chắn sẽ là một nam tử anh hùng đỉnh thiên lập địa.”

Một vị nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp lên tiếng, từng sợi tóc hồng rực như ánh lửa, phát ra ánh sáng lấp lánh ôn nhu, rất tự nhiên mà xõa tung ở trước ngực và sau vai, một đôi mắt phượng hữu thần, ánh sáng lay động, khiến người ta vừa nhìn đã khó quên.

Nàng ta chính là Phượng Hoàng tiên tử, chính là thị nữ của nàng ta đi qua mời Sở Phong đến nơi hẹn, lúc này tất nhiên muốn chủ động chào hỏi.

Dáng vẻ nàng ta chỉ khoảng đôi mươi, thế nhưng tuổi tác thật lại không thể nhìn ra, nhưng xem xét từ thái độ mà người khác liền có thể thấy được địa vị của vị Phượng Hoàng tiên tử này tuyệt đối không kém Bằng Hoàng.

Nàng ta cũng là một vị Thần Vương, hơn nữa thực lực cũng tiến vào mười vị trí đầu.

Thông qua lời nói của đám người, Sở Phong đã biết được thân phận của nàng ta, Phượng Hoàng tiên tử không chỉ có thực lực kinh người, mà còn là một trong những mỹ nữ nổi danh.

Nữ tử trong thiên hạ rất nhiều, trên đại địa Hồng Hoang của dương gian, ngay cả chủng tộc đều đếm không hết, cái gọi là mỹ nhân đều phải móc nối với các loại danh khí về cấp độ tiến hóa, tài nghệ, bản lĩnh cá nhân.

Nói cách khác, chẳng ai sẽ chú ý đến tuyệt sắc trong số phàm nhân, muốn được người người chú ý, đầu tiên phải bộc lộ được tài năng trong đông đảo chúng sinh, để cho người khác biết được, sau đó mới có người chú ý đến dung mạo.

Nếu thật sự lấy sắc để lập vị, vậy quả thật nực cười.

Sở Phong rất khiêm tốn mà khéo léo trả lời, vui vẻ trò chuyện với Phượng Hoàng tiên tử.

Thực lực của Phượng Hoàng tiên tử rất cao, những lời xã giao mà nàng ta nói cũng rất dễ nghe, khi để cập đến Sở Phong, nói hắn mi thanh mục tú, khí chất linh hoạt, khi tuổi tác gần bằng nàng ta, chắc chắn sẽ là một Thần Vương tuyệt đại.

Khen ngợi kiểu này không thể nói là không cao, bởi vì thế gian này có mấy người dám xưng là tuyệt đại Thần Vương? Trừ khi Thần Vương kia đứng trong ba thứ hạng đầu bảng.

Sắc mặt Diệu Thiên và Diệu Ngọc nhất thời hiện lên vẻ không vui, mà truyền nhân của Thái Võ thì càng trầm lặng như nước, Tiểu Ô Nha cũng bĩu môi mà lẩm bẩm: Cơ Đại Đức này a, nào có thanh tú, nào có linh cơ linh hoạt, rõ ràng chính là một tên lừa đảo, thất đức đến bốc khói.

“U Vũ, ngươi lẩm bẩm cái gì đó, không phải trước kia thua trong tay tiểu đệ Cơ gia sao, làm người phải biết rộng lượng, sau này nên thân cận nhiều hơn.” Phượng Hoàng tiên tử liếc mắt nhìn Tiểu Ô Nha.

Mà Sở Phong đến bây giờ cũng biết được tên thật của cậu, biết được cậu đến từ nhất tộc Minh Nha, huyết thống cao quý, số lượng tộc nhân cực kỳ ít ỏi, thế nhưng không hề thua kém tộc Bất Tử Điểu.

“Ai u, tỷ tỷ, ngài đừng nhắc đến chuyện cũ trên biên hoang nữa, tỷ không biết đó thôi, tên Cơ Đại Đức này không biết liêm sỉ như thế nào, hắn đợi chúng ta đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, khi tất cả đều sức cùng lực kiệt, lúc ấy hắn mới ra tay thu hoạch, một cái tóm gọn chúng ta. Nếu không thì làm sao toàn bộ đều bại dưới tay hắn? Nhắc đến sự tình này ta liền cảm thấy dạ dày đau mà.”

Sắc mặt U Vũ giống như bị táo bón, nhắc đến sự tình mấy năm trước vẫn khiến cậu cảm thấy buồn bực, lần này gọi Sở Phong đến cũng là đề nghị của cậu, vốn dĩ muốn để vị tỷ tỷ này giúp cậu ra mặt, tại sao tình hình bây giờ liền ngược lại, cậu mới là người phải cúi đầu?

Chẳng qua thì cậu luôn tin phục vị tỷ tỷ này, biết nàng ta có tầm nhìn hơn người, thủ đoạn cao siêu, cho dù có bất mãn hay oán giận, thế nhưng cũng sẽ không làm mâu thuẫn trở nên to hơn.

Phượng Hoàng tiên tử cười giận, không khỏi lườm Tiểu Ô Nha một cái, nói: “Nói nhảm cái gì, thua chính là thua, nghe thì hơi khó chịu, thế nhưng ta nghe nói ngươi đã nhận Cơ tiểu huynh đệ làm huynh trưởng trong Long Ổ, sau này liền gọi hắn là tiểu ca ca đi.”

Sau khi U Vũ nghe những lời này liền có xúc động muốn phun máu, cậu có thể ngồi một chỗ uống chén rượu với Sở Phong đã là không tệ rồi, bây giờ còn muốn cậu gọi hắn là tiểu ca ca? Toàn thân cậu đều nổi da gà luôn rồi đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá