Thánh Khư

Chương 3238: Tiên hậu (2)

Chuyện diễn ra tiếp theo vô cùng kinh khủng, loại xu thế này là không thể nghịch chuyển. Hai thanh đao như lửa, đỏ rực như máu chém lên cổ của hai gã thợ săn.
Phụt! Phụt!
Trường đao đỏ thắm tựa màu máu cứa qua cổ hai cường giả, lập tức cắt rơi đầu của chúng, thật sự quá sắc bén và cũng quá yêu tà, hai gã tựa như vừa mới tự tử.
Đây là Luân Hồi Đao cấp độ Đại Năng, là binh khí chuyên dụng và cũng chính là một trong những loại binh khí ác độc nhất trên thế gian, khiến kết cục của hai thợ săn vô cùng thê thảm.
Hai vị Đại Năng lập tức biến thành hai bãi máu, ngay cả hồn quang cũng không thoát được, tan biến đi, quay về với hư vô trong màu máu đỏ thắm. Chỉ trong nháy mắt, hai Đại Năng đã chết.
Lại còn chết ngay dưới đao của mình!
Mọi việc đều chỉ diễn ra trong tích tắc, nhanh đến mức rất nhiều người chưa phản ứng lại kịp thì hai Đại Năng vừa mới vỗ cánh phóng về phía Yêu Yêu đã chết.
Quá nhanh!
Bên phía Đọa Lạc Tiên Vương tộc, trong mắt vài Chân Tiên hiện lên vực sâu cùng với hình ảnh trời sao nổ tung, kèm với đó là bóng hình mờ ảo đang diễn dịch một loại pháp nào đó, quỹ đạo chuyển động hệt như Yêu Yêu vừa rồi.
"Binh Tự Quyết!"
Một vị Đọa Lạc Chân Tiên thấp giọng kêu lên, khiếp sợ vô cùng. Đây là lĩnh vực mà ngay cả Đọa Lạc tộc của họ cũng rất ít người có thể đến gần, được ca ngợi là có thể khống chế binh khí của các tộc trong thiên hạ, nhưng con đường này gần như đã đứt đoạn.
Thuật này là truyền thừa do Thiên Đế lưu lại, được thôi diễn đến cực hạn, chỉ là sau này toàn Tiên tộc đã hắc hóa, con đường cũ khó đi, một vài pháp biến dị nên rất khó luyện thành.
Hiện tại lại có người thi triển bí pháp bất thế của Đọa Lạc Tiên Vương tộc một cách quá hoàn hảo, bảo bọn họ sao không giật mình cho được?
Vẻ mặt của các Đọa Lạc Chân Tiên đều thay đổi thấy rõ, cảm xúc lên xuống bất chợt. Nữ tử này đã tu luyện thành công bí pháp của Đọa Lạc Tiên Vương tộc, thực sự quá kinh người!
Hai thanh trường đao vẫn đang lập lòe ánh sáng đỏ tà dị rơi xuống đất, đập vào núi đá làm phát ra âm thanh hơi chói tai khiến những người ở đây đều lấy lại tinh thần.
Cứ thế chém giết hai thợ săn cấp Đại Hỗn Nguyên?!
Hơn nữa nàng còn không rời khỏi chỗ đứng của mình, vẫn đang lơ lửng giữa không trung, tay áo phần phật, tóc xanh tung bay, tư thế xuất trần như tiên.
Giờ khắc này, khắp nơi đều bị chấn động đến ngây người, bao gồm cả đám thợ săn đến từ con đường luân hồi!
Ở đằng sau còn sáu Đại Năng tỏa ra khí tức rữa nát đã đứng vững tại nơi của mình, sử dụng trận vực nào đó giúp họ cùng kết hợp tấn công, khiến con đường luân hồi hiện ra mờ ảo, thế nhưng cuối cùng lại không dám có hành động tiếp theo.
Lão Cổ trợn cả mắt lên. Đây là ai? Người quen của Sở Phong ư? Mạnh quá!
Hai thợ săn bị giết kia là sinh vật cấp Đại Hỗn Nguyên, cùng cấp với lão Cổ, vậy mà nói giết liền giết, hơn nữa còn giống như khiến hai kẻ đó tự sát, chết một cách quá quỷ dị và nhanh chóng.
Lão Cổ thầm kêu trong lòng, thật sự quá mạnh, quá đáng sợ.
Trên mặt lão Cổ lập tức hiện lên nụ cười tươi roi rói, trông hệt như bông hoa cúc nở rộ giữa mùa xuân. Ông ta chủ động tiến lên chào hỏi, nhanh chóng lôi kéo làm quen, hơn nữa không chỉ tỏ ra quen thuộc mà còn muốn Chu Hi giúp đỡ giới thiệu mình.
"Ta lão Cổ, tên là Cổ Trần Hải!"
Điều khiến lão Cổ vô cùng hài lòng là sau khi nói ra tên của mình, cả Yêu Yêu lẫn những người đi cùng nàng đều dồn ánh mắt nhìn sang ông ta, vô cùng nhịp nhàng.
Lão Cổ lập tức cảm thấy sĩ diện tăng cao, chỉ mới nói ra họ tên thôi mà đã được người của Đại âm Gian coi trọng như vậy, tất cả mọi người đều nhìn mình.
Ông ta ưỡn ngực ngẩng đầu nhe răng, cười đến mức lộ hết cả hàm, trên mặt tựa như đang phát sáng.
"Ngươi họ Cổ?" Ông lão đến từ Đại âm Gian lộ ra vẻ mặt khác thường, lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, lão Cổ ta nổi tiếng lắm ư?” Lão Cổ cười thoải mái.
Ông lão nhếch miệng cười một cái với lão Cổ, để lộ hàm răng ngả vàng, cũng cười rất vui vẻ.
Ý cười của lão Cổ không hề giảm, nhưng trong lòng lại rất ghét bỏ, âm thầm xem thường, một lão già họm hẹm tự dưng cười với ta tươi như vậy làm chi? Ta không thèm để ý ngươi đâu! – Lão Cổ oán thầm – Không thấy ta đang bắt chuyện với nữ tử như thiên tiên giữa không trung kia à? Lão già nhà ngươi cười cái cọng lông ấy!
Ông lão kia nhe răng cười, sau đó bỗng nhiên “Bốp” một tiếng tặng ngay một cú đấm vào mũi lão Cổ, lực đạo vừa đúng, không nặng không nhẹ, máu mũi văng khắp nơi!
Lão Cổ “Oái” một tiếng hét lên. Cmn đau quá nhức quá, ông ta vốn không có phòng bị gì cả, kết quả lão già này lại đột nhiên cho ông ta một đấm.
“Cái mõ nát, lão già, lão quái vật nhà ngươi! Ta làm gì ngươi, đoạt vợ ngươi hay là đánh khuê nữ nhà ngươi? Sao tự nhiên lại đánh ta?” Lão Cổ phẫn uất.
Song ông ta chỉ mắng chứ không ra tay, bởi vì đã nhìn ra rằng mình thật sự không đánh lại, thấy thế nào lão gia hỏa này cũng đều giống như sinh linh cấp độ Cứu Cực.
“Khụ khụ, ở lối ra của Đại âm Gian có một người nằm trong quan tài, người ấy bảo bọn ta đánh họ Cổ." Ông lão cười khoe bộ răng vàng, đồng thời nói rõ ngọn nguồn ra.
Nhìn nụ cười đầy ẩn ý kia, lão Cổ chỉ muốn phun máu.
Đương nhiên, sau khi biết được chân tướng, ông ta càng muốn chạy vọt đến Đại âm Châu đòi một lời giải thích. Đây tuyệt đối là chiêu trò của đại ca ông ta, mượn tay người khác dạy dỗ ông ta!
Sau đó hai tiếng “Bụp bụp” vang lên, hốc mắt lão Cổ biến thành màu xanh tím, lại bị lão quái vật kia nện cho hai cú, đau đến mức ông ta phải hét lên oai oái. Nhưng cũng không còn cách nào khác, biết làm sao bây giờ? Đánh lại hả? Hay là bây giờ chạy đi tìm Lê Đà tính sổ? Căn bản đánh không lại!
Lúc này, không ai giải oan cho lão Cổ. Thực ra, ngoại trừ đoàn người Đại âm Gian là chú ý đến lão Cổ, còn tất cả mọi người ở đây đều đang ngước nhìn Yêu Yêu.
Ví dụ như Long Đại Vũ, lúc này gã nhìn chằm chằm Yêu Yêu với vẻ mặt mê mang, sau đó cau mày suy nghĩ, thì thào: “Sao lại nhìn quen thế nhỉ, giống như đã từng quen biết. Trước đây ta có quen nàng ư?!”
“Cốt cách đế vương!” Trong Á Tiên tộc, tam tộc trưởng than thở. Nếu nàng là nữ nhi của tộc bọn họ thì tốt biết bao.
Sao chỉ trong một ngày hôm nay đã gặp phải liên tiếp mấy yêu nghiệt, trước có Sở Phong, sau có nữ tử này, khiến tam tộc trưởng của Á Tiên tộc cảm thấy cuộc đời này quá không công bằng, thần hồn chập trùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tuần trước

emo cháy quá