Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1331. Cướp tiệm vàng



Chương 1331. Cướp tiệm vàng




"Cho ta lãi suất gửi ngân hàng và lãi suất cho vay của Thái quốc."
Bur gào lên: "Huynh đệ, ta biết đây là cơ hội, nhưng năng lực của chúng ta quá nhỏ, cần phải nhẫn nại."
Hai nam nhân nhanh chóng bận lu bù.
"Gọi điện thoại cho Ma Kỳ của Hối Phong, nói rằng chúng ta muốn đổi toàn bộ cổ phiếu thành tiền mặt. Còn có khách mới sắp vào sân lần này. Nói cho bọn hắn biết lần này chúng ta đòi mười tám điểm phí thủ tục."
Bur vừa dặn dò Ferran vừa lấy điện thoại ra gọi cho mạng lưới quan hệ của hắn: "Pierre thân ái, ta cần hợp đồng Baht Thái kỳ hạn, càng nhiều càng tốt!"
Quỹ Bur dò Ferran là một bức ảnh thu nhỏ.
Rất nhiều vốn lưu động đều nhìn thấy tín hiệu này, nhất thời các loại phương tiện tài chính của ngân hàng nước ngoài bắt đầu rót vào lượng lớn tài chính.

"Tần, tin tức này ta muốn ngươi nợ một ân tình."
"Được."
"Quantum Fund đang lên kế hoạch đầu cơ lập thể, hành động của bọn hắn rất lớn, đã bàn bạc xong xuôi. Năm ngân hàng đầu tư lớn trong đó có Morgan, quy mô ước tính là 8 tỉ đô la."
Đối phương nói xong lập tức cúp máy.
Tần Tử Khâm nhìn các thành viên của tập đoàn Cẩm Tú, nở nụ cười nhẹ: "Đám cá mập khát máu này đã ngửi thấy mùi. Khoản tiền thứ hai có thể đưa vào thị trường chứng khoán rồi. Quantum làm lập thể, đương nhiên chúng ta cũng có thể. Khống chế tiền vốn ở mức 5%, làm việc đi!"
(Đầu cơ lập thể, nói một cách đơn giản là lợi dụng vốn tự do để thế chấp, bản thân chỉ cần trả 5 - 10% tiền gốc, còn lại hoàn toàn là tiền vay ngân hàng hoặc là tiền vốn của công ty chứng khoán. Mua công trái hoặc cổ phiếu, sau đó lại dùng công trái vay thế chấp cho ngân hàng rồi tiếp tục mua công trái, tiếp tục tăng tỉ lệ nợ. Đây là một phương thức đầu cơ vô cùng ác độc.)
Michael Barry mở tài liệu ra: "Mười cổ phiếu Blue chip lớn nhất đã có bốn chip rớt khỏi biểu đồ. Chúng ta cần bốn chip này."
Trong văn phòng tạm thời bận rộn, nữ nhân hít sâu một hơi, sau đó gọi điện cho Tô Bình Nam: "Boss, chuẩn bị xong xuôi rồi, nhưng nếu như đợt đầu tiên do chúng ta ra tay ắt sẽ đối mặt với sự phản kích của nhà nước, thiệt hại rất lớn."
"Chiến tranh làm gì có kẻ bất tử?"
Giọng nói của Tô Bình Nam trầm thấp và bình tĩnh: "Ta không dễ kích động như ngươi nghĩ đâu. Làm việc đi!"
Không một câu nói nhảm, Tô Bình Nam cúp máy rất dứt khoát.

Ngày hôm nay đã định trước là sẽ khắc sâu trong lòng nhiều người.
Có lẽ trời cao tự có thiên ý, khi Tô Bình Nam cúp điện thoại, ba tên tội phạm khét tiếng đã ra tay.
Ầm! Pằng, pằng, pằng!
Phố Phaolô Thủ Tín thành phố Hào Giang, bốn cửa tiệm lâu năm trên một con đường được mệnh danh là cửa hàng vàng bạc Hào Giang bị cướp. Tiếng kính vỡ và tiếng súng lập tức chấn động cả Hào Giang.
Lăn lộn giang hồ rốt cuộc vẫn phải dựa vào đầu óc.
Có lẽ dựa vào tàn nhẫn có thể trở thành nhân vật phong vân một thời, nhưng người đi đến cuối cùng không có ai không phải là hạng xảo quyệt như hồ ly.
Ba tên tội phạm khét tiếng Trương Tử Hào hội tụ, động tĩnh lần này chắc chắn không nhỏ. Đại phú hào thường đọc lý luận đánh du kích của vĩ nhân, mỗi lần ra tay đều sử dụng dương đông kích tây, điệu hổ ly sơn.
Hiển nhiên sẽ có một số người bị vứt bỏ, cũng bắt buộc trở thành con tốt bị vứt bỏ.
Giãi thây trăm họ nên công một người, trên con đường giang hồ luôn đặt lợi ích lên trước, hai chữ đạo nghĩa chỉ là cái rắm.
Mấy hán tử Quý Chính Hùng chiêu mộ từ chỗ Trần Hỏa và thuộc hạ vòng ngoài của Diệp Kế Hoan tất nhiên trở thành sự lựa chọn chọn phù hợp.
Đầu tiên, bọn hắn là người nội địa, gương mặt xa lạ. Tiếp đến, bọn hắn không có tiền án tiền sự ở Hào Giang và Cảng thành. Huống chi trong nhận thức của những người này, bọn hắn đều làm việc cho Triều ca.
Như vậy thì cho dù không may bị bắt cũng khó điều tra đến Trương Tử Hào.

Lâm A Phúc là một lão nhân Hào Giang hết sức bình thường, cả đời chẳng có thành tựu gì lớn lao, cũng không trải qua sóng to gió lớn gì. Sở thích duy nhất là những lúc có tiền dư dả thích đi đánh mấy ván bài.
Cuộc sống rất bình thản.
Hắn không thể nào ngờ rằng lúc sinh thời mình sẽ tận mắt chứng kiến một vụ án lớn được đưa vào sử sách Hào Giang, khiến hắn cả đời khó quên.
Đối với Lâm A Phúc mà nói, mùng 8 tháng 4 là một ngày tốt lành. Hắn dùng tiền vốn một nghìn tệ đánh ba ván bài, thế mà thắng được hơn mười nghìn. Nam nhân trung niên hớn hở định đến Chu Đại Phúc mua cho vợ mình một chiếc vòng tay vàng.
Hôm nay số lượng du khách đến phố Phaolô Thủ Tín không nhiều, đám côn đồ chém giết nhau để thượng vị trong mấy ngày liên tiếp làm cho việc kinh doanh hơi ảm đạm.
"Còn không bằng hồi có Băng Nha Câu và Ma La Bính."
Nhìn con phố hồi trước người qua kẻ lại, giờ đây vắng như chùa bà đanh, Lâm A Phúc rất tự nhiên phàn nàn một câu. Sau đó, tiếng kính vỡ âm lượng lớn làm hắn ngây người, điếu thuốc lá ngậm trong miệng rơi xuống đất.
Ầm!
Cửa kính sát đất vừa to vừa tráng lệ của hai tiệm vàng Chu Sinh Sinh và Chu Đại Phúc đột nhiên bị tông vỡ, hai ba nhân viên bảo vệ máu me khắp người ngã lăn trên mặt đường đầy kính vỡ.
Một nhân viên bảo vệ trông giống con lai phụt máu, cơ thể vẫn đang không ngừng run rẩy. Nhân viên bảo vệ còn lại ngã dưới chân Lâm A Phúc, cố gắng che lấy cổ.
Máu chảy rất nhanh, ánh mắt nhân viên bảo vệ tràn đầy tuyệt vọng. Cuối cùng bàn tay túm ống quần Lâm A Phúc vô lực rơi xuống.
Lâm A Phúc cảm thấy toàn thân tê dại, cổ họng cũng nghẹn đến khó chịu. Nhưng hắn vẫn cắn chặt môi không cho mình kêu lên.
Còi báo động của mấy tiệm vàng réo vang, cảnh tượng thê lương khiến người qua đường sợ run người.
Pằng! Pằng pằng pằng!
AK47 bắn liên tục, lại có thêm mấy nhân viên bảo vệ bị hỏa lực lớn tấn công, phơi thây ngoài đường.
"Á!"
Trong đám đông kịp phản ứng có một giọng nữ cao vút càng làm cho con đường hỗn loạn giống như ngày tận thế. Hết chương 1331.



Bạn cần đăng nhập để bình luận