Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 440: Trúng độc Tô Định Bắc

Chương 440: Trúng độc Tô Định Bắc
Hắn vừa cử động, Phi Cơ cũng hành động.
Phi Cơ đầu óc đơn giản, ra tay tàn nhẫn không chút lưu tình. Tô Định Bắc nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, quay đầu lại thì thấy Trương Mãnh Mãnh che bụng, quỳ một chân trên đất, ánh mắt nhìn Phi Cơ tràn đầy sợ hãi.
Phi Cơ vẫn bày ra dáng vẻ âm độc, một tay túm tóc Trương Mãnh Mãnh. Trương Mãnh Mãnh liều mạng vùng vẫy, Phi Cơ kéo ngửa đầu hắn lên, để lộ yết hầu: "Có cần giết hắn không?"
Giọng điệu coi thường sinh mạng của Phi Cơ khiến Trương Mãnh Mãnh càng giãy giụa điên cuồng.
Trong lúc giãy giụa, Trương Mãnh Mãnh liếc thấy tên ác nhân túm tóc mình thật sự sờ hông. Bởi vì động tác của hai người vô cùng kịch liệt, hắn nhìn thấy rõ chuôi dao ở hông tên quái dị này.
"Người này thật sự muốn giết mình?"
Trương Mãnh Mãnh hoảng hốt, gào thét đứt ruột đứt gan.
"Được rồi, thả hắn ra."
Tô Định Bắc nhíu hàng mày xinh đẹp. Động tĩnh quá lớn, rất nhiều sinh viên đi ngang qua bắt đầu ngó nghiêng sang bên này, thậm chí có người đi đến đây.
Phi Cơ buông tay, sau đó khoanh tay đứng sau lưng Tô Định Bắc.
Trương Mãnh Mãnh đầm đìa mồ hôi, xụi lơ trên bãi cỏ, liên tục thở dốc.
"Ngươi làm rất tệ."
Tô Định Bắc nhíu mày, ánh mắt nhìn Phi Cơ đong đầy thất vọng: "Ngươi hiểu lầm một chuyện. Ta không phải Lạn Tử Hoa, ngươi đã hiểu sai bản chất của việc ở bên cạnh ta."
Vẻ ác độc trên mặt Phi Cơ đã biến mất tăm, thay vào đó là mờ mịt và hoang mang. Đầu óc Phi Cơ rất đơn giản, hiện tại hắn không phân biệt được bản chất của vệ sĩ và du côn có gì khác nhau. Vẻ mặt thất vọng của nữ hài khiến Phi Cơ hoảng loạn.
Hắn đã chọn cách của mình, nếu sai thì sửa lại.
Hắn đi tới bên cạnh Trương Mãnh Mãnh và đỡ Trương Mãnh Mãnh dậy trước ánh mắt sợ hãi của đối phương, thậm chí còn phủi cỏ và bụi đất dính trên người Trương Mãnh Mãnh lúc ngã xuống.
"Tứ tiểu thư nói ta sai, vậy thì nhất định là ta đã sai. Xin lỗi ngươi."
Phi Cơ nhếch môi. Trương Mãnh Mãnh sợ đến nỗi con ngươi co rụt lại. Đột nhiên Phi Cơ rút dao, trở tay đâm vào.
Bụng Phi Cơ nhuốm đỏ nhưng hắn vẫn tỉnh bơ vỗ vai Trương Mãnh Mãnh: "So ra thì ngươi lời rồi."
Tô Định Bắc chứng kiến hành động của Phi Cơ, lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy bất lực.
...
"Mài tốt thanh đao này là việc ngươi cần làm chứ không phải ta, bởi vì nó nằm trong tay ngươi."
Khi Tô Bình Nam nhận được cuộc gọi từ Tô Định Bắc, hắn cất giọng hờ hững từ chối yêu cầu đổi người của nàng.
Tô Định Bắc im lặng vài phút rồi nói: "Vâng."
"Cậu bạn học kia của ngươi sao rồi?"
Tô Bình Nam hỏi. Nếu đối phương tung tin khắp đại học Thiên Đô thì chưa chắc đã là chuyện tốt đối với Tô Định Bắc.
"Hắn không nói với ai cả, rất ít người biết chuyện này."
Tô Định Bắc cũng hơi bất ngờ khi Trương Mãnh Mãnh xử lý như vậy.

Trương Mãnh Mãnh điên rồi, chẳng những chuyện này không dọa hắn lùi bước mà trái lại còn làm hắn trúng độc.
Trúng độc Tô Định Bắc, giống như trong Thiên Long Bát Bộ, Du Thản Chi gặp A Tử không thể tự thoát ra.
Hắn không nói với bất kỳ ai chuyện ngày hôm qua, mà tìm bừa một cái cớ để lấp liếm sự việc.
Sự việc xảy ra ở cách đám đông rất xa, hơn nữa Tô Định Bắc và Phi Cơ rời đi rất nhanh, cho nên những kẻ hóng hớt đến vây xem không thấy rõ toàn bộ câu chuyện.
Đêm ấy Trương Mãnh Mãnh mất ngủ.
Hắn mất ngủ không phải vì sợ, mà là vì sốc.
Chuyện ngày hôm qua với Tô Định Bắc và Phi Cơ đã mở ra một thế giới mới trước mặt hắn.
Sự hờ hững của Tô Định Bắc và sự tàn nhẫn của kẻ quái dị đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của Trương Mãnh Mãnh. Sau khi nỗi sợ hãi ban đầu qua đi, hắn không sợ nữa mà rất tò mò.
Rốt cuộc nữ thần Tô Định Bắc là nữ hài như thế nào?
Tô Định Bắc rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, vóc dáng mảnh khảnh. Xét về ngoại hình thì ở đại học Thiên Đô có nữ hài nào ngang tầm nàng không?
Có chứ, không chỉ một người.
Nhưng sự lạnh lùng từ trong xương cốt của Tô Định Bắc lại làm cho nàng cực kỳ nổi bật. Ít nhất thì Trương Mãnh Mãnh thấy rằng trong số các nữ hài hắn từng gặp chỉ có Tô Định Bắc có khí chất ấy.
Lão tam phòng ký túc là người Thiên Đô bản địa, Trương Mãnh Mãnh từng nghe chuyện về Tô Bình Nam rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn luôn cho rằng đó chỉ là lời đồn.
Tuy nhiên sau chuyện này, Trương Mãnh Mãnh cảm thấy những chuyện đó rất có thể là sự thật.
Nghĩ đến việc mình từng bị Tô Bình Nam đá một phát, hắn hơi đắc ý.

Trong lúc Trương Mãnh Mãnh vắt óc nghĩ cách tiếp cận Tô Định Bắc, Tô Định Bắc bắt đầu rèn đúc thanh đao trong tay mình - thanh đao duy nhất.
Nàng ném cho Phi Cơ một cuốn sổ nhỏ, lạnh lùng nói: "Mấy ngày thì ngươi có thể nhớ hết?"
Phi Cơ mở sổ ra, nét chữ thanh tú trên đó làm hắn ngẩng đầu lên.
"Tứ tiểu thư, ngươi viết sao?"
Tô Định Bắc gật đầu: "Ta đi hỏi Lục Viễn và Đỗ Cửu, sau đó mất cả buổi tối để viết."
Phi Cơ im lặng.
Có rất nhiều chữ giản thể mà hắn không biết, nhưng hắn vẫn ngẩng đầu lên với ánh mắt kiên định: "Một ngày."
"Tốt lắm."
Tô Định Bắc gật đầu nhìn Phi Cơ: "Nhớ là sau này phải làm được những điều này, đừng để ta thất vọng."
Phi Cơ gật đầu thật mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận