Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2352. Rết trăm chân chết còn giãy dụa



Chương 2352. Rết trăm chân chết còn giãy dụa




“Đúng, nhìn không ra người như ông chủ Nhậm còn tin vào mấy chuyện tình yêu nhảm nhí.”
Cố Như Trạch gật đầu, biểu hiện cười như không cười, giọng điệu có chút mỉa mai: “Nếu ngươi có điều gì muốn nói, chúng ta có thể nói chuyện ở một nơi khác.”
Trong hơn mười hai năm sự nghiệp, công việc của Cố Như Trạch đã khiến hắn nhìn thấy quá nhiều ông chủ ở thời khắc xấu hổ này. Hắn rất hiếu kỳ Nhậm Thiết Quân ngày thường ra vẻ đạo mạo, lúc nào cũng chính khí sẽ có phản ứng như thế nào vào lúc này.
“Nếu là nàng, ta không còn lời nào để nói.”
Nhậm Thiết Quân tỏ ra vô cùng thoải mái: “Nếu có thể, chuyển lời giúp ta đến ông chủ Tô, nói ta có lỗi với sự tin tưởng và bồi dưỡng của hắn.”
“Giải tán, không có luật pháp gì sao?”
Nhậm Thiết Quân được các nhân viên vây quanh bỗng nhiên đứng lên trên. Ánh mắt của hắn đảo qua các nhân viên trinh sát hình sự ưu tú đã theo hắn nhiều năm.
Mờ mịt, luống cuống, hoảng hốt, không thể tin được đan xen trên gương mặt của mọi người. Lãnh đạo xảy ra chuyện, bọn hắn không biết phải làm thế nào.
“Sếp Nhậm, ta đi tìm ông chủ Tô hỏi thăm cho rõ.”
Lý Kiến Hỉ nhìn đám người Cố Như Trạch: “Ngươi là người thế nào, chúng ta rõ nhất. Bọn hắn nhất định đổ oan cho ngươi. Ta không thể để bọn hắn mang ngươi đi như vậy.”
“Không oan đâu.”
Nhậm Thiết Quân chậm rãi khom người trước đám người Lý Kiến Hỉ: “Ta có lỗi với các ngươi.”
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Đám người Lý Kiến Hỉ đi theo Nhậm Thiết Quân vào sinh ra tử lâu như vậy, làm sao không rõ cách làm người của Nhậm Thiết Quân. Từ hành động này, hiển nhiên Nhậm Thiết Quân đã làm một số việc không đúng.
“Vì sao?”
Sắc mặt Lý Kiến Hỉ trở nên tái nhợt, run rẩy nói: “Sếp, ngươi đã từng dạy chúng ta không tham tiền bạc, càng không được làm trái pháp luật. Chúng ta vẫn luôn làm theo những gì ngươi dạy.”
Hình tượng người thầy của Nhậm Thiết Quân đột nhiên sụp đổ, mang đến sự chấn động cực kỳ to lớn cho cấp dưới của hắn.
“Có nhiều thứ không bỏ xuống được, cũng không còn cách nào.”
Nhậm Thiết Quân sải bước bước về phía chiếc xe nhấp nháy màu xanh đỏ, tấm lưng ngày thường thẳng tắp giờ hơi còng xuống.
Không biết là do cố ý hay sơ suất, lần này thanh thế bắt người to lớn, Cố Như Trạch không cấm truyền thông chụp ảnh.
Ở Hạ quốc, hệ thống giám sát ra tay với Lục Phiến Môn lúc nào cũng đủ chấn động, thu hút nhiều sự chú ý.
Ánh đèn flash gần như chiếu sáng bầu trời đêm, vô số âm thanh chụp ảnh ghi lại cảnh cuối cùng của Nhậm Thiết Quân.
Trong suốt cuộc đời mình, Nhậm Thiết Quân đã lập được vô số công lao.
Vị cảnh sát đã đạt được công lao hạng ba ba mươi mốt lần, công lao hạng hai mười hai lần, công lao hạng nhất một lần đã rời khỏi sân khấu Thiên Nam.

Nhậm Thiết Quân bị mang đi, Kỳ Đồng Ủy thay chỗ.
Sự thay đổi quyền lực rõ ràng là bất thường này đã gây ra phản ứng dây chuyền trong tổ công tác, không chỉ đám người Lý Kiến Hỉ, đám ông chủ Hằng thành đang bị điều tra mới là người bị ảnh hưởng nhiều nhất từ việc thay người.
Ông chủ Tô đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho lần hành động này. Đây là một đòn tấn công từ trên xuống. Cho nên, đám ông chủ Hằng thành đã từ bỏ ý định phản kháng từ lâu.
Chuyện đã phát triển đến nước này, bất cứ kẻ nào cũng không thể nói rằng hành động của Tô Trung Hòa không đủ thông minh và tàn nhẫn.
Bố cục ban đầu của Tô Trung Hòa rất hoành tráng và đi đúng hướng.
Đầu tiên, hắn dựa vào sự kiện Hằng thành mở ra một lỗ hổng bên phe phái địa phương, dùng nhà họ Hoàng ngã xuống giết người lập uy.
Vì thế, phe phái địa phương nhất định người người cảm thấy bất an. Cố Thanh Tùng trên nhảy dưới tránh, lực ngưng tụ mà hắn vất vả tạo ra được lập tức tan thành mây khói.
Bước thứ hai, kéo một phái đánh một phái.
Không ai có thể làm cho mọi việc trở nên hoàn hảo. Sự việc của nhà họ Cố làm có kín đến đâu cũng không phải không có dấu vết để tìm kiếm. Chỉ cần Tô Trung Hòa ném cành ô liu với những nhân vật thực quyền của phái Cố, tình thế chắc chắn sẽ hoàn toàn đảo ngược.
Bất kể thế nào, Tô Trung Hòa cũng là bí thư quản lý một tỉnh, còn Cố Thanh Tùng chẳng qua chỉ là một chủ tịch tỉnh mà thôi.
Mọi chuyện ban đầu diễn ra theo đúng kịch bản do Tô Trung Hòa đạo diễn. Tâm trạng tuyệt vọng đã tràn ngập trong đầu đám ông chủ Hằng thành.
Trông cậy vào Hoàng Mậu Nghiệp nhà họ Hoàng?
Không ai có ý tưởng phi thực tế như vậy. Dù sao trong khoảng mười năm trở lại đây, nhà họ Hoàng đã mất đi quyền lực và địa vị vốn có từ lâu.
Nếu Lôi Duy Đông và Nhậm Thiết Quân cố gắng hơn, tình thế sẽ lập tức mở ra!
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, con rắn bí mật và hung ác nhất Thiên Nam lại nhảy ra.
Cuộc tấn công của Cẩm Tú vẫn tàn nhẫn và hung hãn hơn bao giờ hết.
Nhậm Thiết Quân xảy ra chuyện khiến cho những người kia dấy lên hy vọng lật bàn.
Những ông chủ này không có bất kỳ nguồn thông tin nào về tình hình hiện tại, nhưng điều này không ngăn cản bọn hắn đưa ra những phỏng đoán ngẫu nhiên.
Chẳng lẽ nhà họ Hoàng phát lực rồi?
Bọn hắn đều hiểu rết trăm chân chết còn giãy dụa, cộng thêm thái độ mù mờ của Lôi Duy Đông và Kỳ Đồng Ủy khiến cho mọi người lại càng chắc chắn suy nghĩ của mình.
Sau khi một người có hy vọng, khả năng phục hồi để chịu đựng áp lực của người đó sẽ tăng lên theo cấp số nhân.
Hai ngày.
Suốt hai ngày, tổ công tác không có tiến triển gì. Thậm chí Kỳ Đồng Ủy và Lôi Duy Đông dưới tình huống không cần nói với nhau đã vận dụng một số thủ đoạn.
Giữa sự sống và cái chết có nỗi kinh hoàng to lớn. Những kẻ vốn đã mềm nhũn như cục bột này lại có thể nghiến răng nghiến lợi không khai một lời.
Cán cân chiến thắng bắt đầu nghiêng về phía phái Cố.
Hai bên đối đầu khốc liệt trên nhiều lĩnh vực, cả công khai lẫn bí mật. Hết chương 2352.



Bạn cần đăng nhập để bình luận