Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2416. Tặng đồng hồ



Chương 2416. Tặng đồng hồ




Cô gái ngẩng đầu, đang định mở miệng thì cánh cửa của câu lạc bộ đột nhiên bị đẩy mạnh ra, chủ tịch Thôi vốn là người luôn bình tĩnh vững vàng như núi trong mắt Xa Tố Nhã lúc này lại có chút hoảng sợ và hổ thẹn.
Ông chủ Tô chỉ khó chịu khi nói trong điện thoại, vậy mà đã có thể khiến chủ tịch của tập đoàn Kim Môn hoảng sợ như thế này?
“Boss?”
Quan hệ giữa Quách Quang Diệu và Đỗ Cửu là anh em cùng sống chết, Đỗ Cửu ở cùng Tô Bình Nam lâu như vậy làm sao có thể không nghe ra sự tức giận đang kìm nén của nam nhân, vì vậy khi thông báo cho Quách Quang Diệu đã lặng lẽ nói cho hắn biết điều này.
“Chắc hẳn ngươi đã hiểu những gì ta nói. Làm người không thể đưa ra cái giá tối thiểu mà sau đó lại nhận được phần thưởng tối đa.” Tô Bình Nam chỉ vào Quách Quang Diệu rồi nói với cô gái: “Đưa danh sách của ngươi cho hắn, ta sẽ không nhúng tay vào.”
“Được, nhưng ta nói lại một lần nữa.”
Lần này Xa Tố Nhã đã quyết đoán hơn trước rất nhiều, cô gái lấy ra một chiếc USB từ trong chiếc ví nhỏ của mình: “Những suy luận này chỉ là kết quả của việc ta xây dựng mô phỏng và thiết lập thuật toán, ta không có bất cứ bằng chứng xác thực nào.”
Quách Quang Diệu cầm lấy ổ USB, ánh mắt vẫn đang mơ hồ.
“Có người của chúng ta đang dính vào việc buôn người và hàng trắng ở Đông Nam Á.”
Tô Bình Nam vẫn ngồi ở quầy bar rít điếu xì gà, giọng điệu đầy máu me: “Có bằng chứng thuyết phục hay không không quan trọng, chỉ cần nghi ngờ đủ lớn, thì ngươi chỉ cần làm một việc, giết một răn trăm.”
“Xây dựng mô phỏng? Suy luận thuật toán?”
Quách Quang Diệu nhìn chiếc USB nhỏ trong tay cảm thấy thật khó tin, hắn không thể nào tin được chỉ dựa vào thứ này là có thể phát hiện ra được những hành vi cực kỳ bí mật của các lãnh đạo cấp cao. Nhưng sự sùng bái của hắn đối với Tô Bình Nam làm cho hắn không có bất cứ biểu hiện nghi ngờ nào. Hắn cúi đầu thật sâu và nói: “Trước sáng ngày mai ta sẽ báo cáo lại với ngươi.”
Xa Tố Nhã ở một bên nhìn ra sự nghi ngờ của Quách Quang Diệu, cô gái cắn môi đưa ra lời giải thích cho sự tài hoa của mình: “Thuật toán này của ta rất có giá trị, lý thuyết sơ khai nhất là của FBI nước Mỹ, sau đó được giáo sư Edward học viện tâm lý học Harvard và tiên sinh Changde một chuyên gia về hành vi tâm lý học của Princeton xây dựng lên nền tảng ban đầu. Rất nhiều thí nghiệm đã chứng minh rằng những lý thuyết này cộng với một số dữ liệu có thể phân tích nhiều khía cạnh của một người.”
Cô gái không để ý rằng Tô Bình Nam ở bên cạnh đang nhìn mình với đôi mắt càng lúc càng sáng.
Một cấp trên giỏi coi trọng điều gì nhất?
Lòng trung thành và khả năng kiểm soát.
Mà sự xuất sắc của cô gái biểu hiện trong hai khía cạnh này làm cho Tô Bình Nam cảm thấy mình thực sự đã tìm được một bảo vật. Thậm chí bây giờ Xa Tố Nhã trong tâm trí của nam nhân còn quan trọng hơn đội đặc nhiệm được huấn luyện để trở thành vũ khí giết người hàng đầu!
Không khó để tạo ra một con dao sắc bén, chỉ cần có đủ thời gian và tiền bạc. Nhưng một thiên tài có thể giúp hắn khống chế tổ chức tốt hơn và nắm được tất cả mọi người trong tay thì rất khó tìm!
Một thành đơn độc phòng ngự chắc hơn ba ngàn dặm đất trống, một vị tướng giỏi mạnh hơn cả triệu quân.
Nhưng những bất ngờ mà Xa Tố Nhã dành cho Tô Bình Nam vẫn chưa dừng lại.
Chính vào lúc Quách Quang Diệu cầm lấy ổ USB định dẫn theo thuộc hạ rời đi, cô gái đột nhiên nói với Tô Bình Nam: “Ông chủ Tô, ta có thể tham gia vào chuyện này được không?”
Tô Bình Nam nhìn thẳng vào đối phương: “Tại sao?”
“Bởi vì ta biết chỉ có khiến ngươi hoàn toàn tin tưởng ta, ta mới có cơ hội nhận được sự giúp đỡ của tập đoàn hoặc có thể nói là của ngươi. Dù sao thì ta phải chứng minh giá trị của ta đủ lớn để ngươi sẵn sàng nhận chút mạo hiểm.”
Xa Tố Nhã kiêu ngạo trả lời.
“Ngươi có biết sự lựa chọn của ngươi đại diện cho điều gì không?”
Tô Bình Nam tiếp tục hỏi.
“Nếu giữ lại đường lui cho mình, thì ta vĩnh viễn sẽ không có cơ hội thực hiện tâm nguyện của mình. Ngươi cần tài năng của ta, nhưng quan trọng hơn là ngươi cần một thiên tài hoàn toàn trung thành và bị ngươi khống chế. Hơn nữa ở Hạ Quốc có một từ gọi là lập công đầu.”
Cô gái thông minh tuyệt đỉnh đó một khi đã đưa ra quyết định, thì sự quyết đoán của nàng khiến người ta phải kinh ngạc, dưới ánh nhìn của đám người Quách Quang Diệu, Xa Tố Nhã cũng cúi đầu chín mươi độ chào Tô Bình Nam: “Hình con rồng Hạ quốc trên cổ áo đó, ta cũng muốn có nó.”
Năng lực quan sát đáng kinh ngạc, sự điên cuồng trong tim khác hẳn người thường.
Nhìn cô gái đang cúi đầu trước mình, Tô Bình Nam đột nhiên cười lớn, hắn cởi chiếc đồng hồ trên cổ tay có giá trị rất lớn trong mắt người thường đó xuống ném cho cô gái.
Cô gái bối rối vội vàng nhận lấy.
“Mặc dù ngươi đeo nó không hợp, nhưng cứ giữ lấy đi.”
Nam nhân mở lời.
“Vâng, cảm ơn ông chủ.”
Cô gái không từ chối, mà rất tự nhiên biểu đạt việc nhận nó.
Không phải vì chiếc đồng hồ này đắt tiền, càng không phải Xa Tố Nhã tham tiền. Cô gái sắc sảo như vậy là bởi vì năng lực quan sát của nàng thực sự rất tốt, nàng nhận ra rằng ngay khi nàng nhận lấy chiếc đồng hồ, thái độ của những người xung quanh đều trở nên rất khác.
Ánh mắt của những kẻ có quyền lực bao gồm cả chủ tịch Thôi nhìn mình rất kinh ngạc và thực sự khó tin. Rõ ràng hành động tặng đồng hồ cho mình của ông Tô có ý nghĩa rất sâu xa.
“Sau này ngươi sẽ rất bận.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Tập đoàn Kim Môn vẫn còn quá nhỏ.”
Công việc hoàn thiện cơ cấu tổ chức của toàn bộ Cẩm Tú và xây dựng mô hình nhân vật cấp cao mất rất nhiều công sức, mà sự xuất hiện của Xa Tố Nhã đã giúp cho nam nhân này phát hiện ra một hệ thống phân tích khoa học có khả năng kiểm soát toàn bộ tổ chức. Vì vậy sau rất nhiều năm, bây giờ nam nhân mới thực hiện lại hành động tặng đồng hồ như năm đó.
Trong con mắt của đám người Quách Quang Diệu và Đỗ Cửu, hành động này đại diện cho sự coi trọng đến cực điểm. Hết chương 2416.



Bạn cần đăng nhập để bình luận