Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1975. Mizuno Yoshihei



Chương 1975. Mizuno Yoshihei




Một nhà tắm cũ với những căn phòng nhỏ và những chiếc ghế dài bằng gỗ xiêu vẹo, có thể nói là chỗ này đã quá rách nát và lạc hậu.
Mizuno Yoshihei đang nằm trong bồn tắm, những vị khách khác ở xung quanh đều tránh xa nam nhân xăm trổ đầy mình này, ánh mắt sợ hãi xen lẫn sự kinh thường thỉnh thoảng lại lướt qua trên người hắn.
Diện tích hình xăm của Mizuno Yoshihei rất lớn, cũng rất kỳ dị.
Hình xăm sặc sỡ sau lưng trông giống như nghệ thuật Ukiyo-e, đó là một con ác quỷ hung dữ đang cắn thịt tươi trên tay của nó, mà thứ thể hiện rõ nhất cho địa vị trước đây của hắn là hình xăm ở trên bụng và ngực.
Trong tổ chức yakuza tại đất nước này, những người có hình xăm ở bụng và ngực đều là những nhân vật cấp cao, nếu tự ý xăm sẽ phải chịu hình phạt cực kỳ nghiêm khắc.
Đây cũng là lý do tại sao những vị khách khác lại sợ hãi đến vậy. Những người này mặc dù không biết tại sao một đại nhân vật trong yakuza lại hạ mình đến tắm ở nơi tồi tàn như này, nhưng nói thế nào thì nam nhân này cũng không phải là người mà bọn hắn có thể đụng vào.
Không thèm để ý đến ánh mắt của những kẻ xung quanh, Mizuno Yoshihei phát ra những tiếng rên rỉ thoải mái khi cảm nhận được sự mệt mỏi trong cơ thể mình được nước nóng rửa trôi.
Thời gian hai năm qua của kẻ từng là cánh tay phải của tổ chức Otomo này có thể được coi là rất thảm hại.
Hiện tại hắn là một tên lang thang, nguồn thu nhập duy nhất của hắn là nhận cống nạp của một số thanh niên bất lương và công việc dọn dẹp nhà vệ sinh của một hộp đêm.
Không phải hắn không có năng lực tồn tại trong các tổ chức khác, mà là vì trong lòng hắn đã xác định cả đời này hắn sẽ chỉ làm việc cho một người.
Đó là Otomo Sanwa.
Năm đó, kẻ uống chung ly rượu huynh đệ cùng với Otomo khi tổ chức Otomo được thành lập là Mizuno Yoshihei, hắn rất hung tàn và cực kỳ trung thành với Sanwa Otomo.
Hắn không chết không phải vì hắn hèn nhát, mà hoàn toàn là vì hắn mạng lớn.
Ba năm trước trong chiến dịch của tổ chức Ikemoto hội Sanno và tổ chức Kitamura hội Tojo nhằm quét sạch toàn bộ tổ chức Otomo trong biển máu, Mizuno bị bắn trúng bảy phát đạn.
Khi đó không ai nghĩ rằng hắn còn có thể sống được nữa nên không tiếp tục bắn lên người hắn. Nhưng cơ thể cường tráng của Mizuno đã giúp hắn sống sót cho đến khi cảnh sát đến.
Sau mười bảy tiếng được cứu chữa trong bệnh viện, hắn đã giữ lại được một mạng. Nhưng sau khi hắn xuất viện, tất cả đã hoàn toàn thay đổi.
Tổ chức Otomo đã bị xóa sổ, ngoại trừ Otomo không biết đã đi đâu, trong số ba mươi tám người cốt cán còn lại, hình như hắn là người duy nhất còn sống sót.
Hắn như con chó nhà có tang trốn khỏi Kyoto, đi đến Hokkaido một nơi khá yên ổn để duy trì cuộc sống, chỉ cần hắn kiếm được tiền là có thể âm thầm trở về tìm thủ lĩnh của mình.
Mặc dù mọi người đều nói với hắn rằng Otomo Sanhe đã chết, bị người của Ikemoto ném xuống đáy biển, nhưng hắn không tin.
Trực giác của Mizuno mách bảo hắn Otomo Sanwa nhất định vẫn còn sống!
...
“Êy! Đứng dậy, chỗ này không hoan nghênh ngươi.”
Giọng điệu cao vút kèm theo tiếng gầm khàn khàn đặc hữu khiến Mizuno không cần mở mắt cũng đoán ra được thân phận yakuza của kẻ vừa mới đến.
Chỉ có yakuza mới sử dụng kiểu giọng điệu như vậy để thể hiện sức mạnh của mình.
Mizuno từ từ mở mắt ra.
Bốn thanh niên có hình xăm không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh bồn tắm, thanh niên cầm đầu để mái tóc dài màu bạc, với bộ dạng kiêu ngạo mà hắn đã nhìn rất quen mắt.
“Tiểu tử, các ngươi nhìn thấy tiền bối mà không biết dùng kính ngữ sao?”
Mizuno Yoshihei chậm rãi đứng dậy, ác quỷ trong tim hiện lên một cách sống động.
“Ta đã điều tra lai lịch của ngươi rồi, tất cả các tổ chức ở Hokkaido này đều không có tư liệu về ngươi, chắc ngươi thuộc một tổ chức đã bị diệt môn nào đó lưu lạc đến đây đúng không?”
Thanh niên tóc bạc chỉ có hình xăm sau lưng, xét về đẳng cấp thì rõ ràng là thấp hơn Mizuno rất nhiều, nhưng vào thời điểm hiện tại mấy thanh niên lại lộ ra vẻ khinh thường.
Việc kẻ trước mặt dùng hình xăm để thể hiện trình độ không phải là chuyện ngày một ngày hai, điều khiến bọn hắn nóng mắt nhất là đám thanh niên bất lương đang học trung học lại cống nộp cho tên khốn trước mặt này những thứ lẽ ra phải thuộc về mình.
Vì vậy sau khi điều tra cụ thể, bọn hắn không nhẫn nại được mà lập tức tìm đến đây.
“Thật là vô lễ.”
Mặc dù sau lần thoát hiểm trong gang tấc đó, cơ thể của Mizuno Yoshihei vẫn còn để lại nhiều nguy cơ ảnh hưởng đến sức khỏe về sau, nhưng với tính cách hung tàn của mình, nam nhân không hề sợ những tên trẻ tuổi này.
Những vị khách khác trong phòng tắm đã bắt đầu rời đi, bọn hắn không muốn dính líu đến cuộc chiến đổi chủ này.
“Bộp!”
Mizuno tát mạnh vào mặt thanh niên tóc bạc, đồng thời nam nhân gầm lên: “Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là quy tắc!”
Theo sau hành động này, vài người lập tức lao vào nhau như dã thú, âm thanh gầm rú tràn ngập khắp căn phòng nhỏ.
Mizuno đã đánh giá quá cao sức mạnh chiến đấu của mình.
Nếu không phải bị trúng bảy phát đạn khiến hắn tổn thương nguyên khí, hắn thề lúc này đã đập gãy chân bốn tên này! Kết cục duy nhất cho những kẻ này chính là phải quỳ xuống xin lỗi vì sự vô lễ của bọn hắn.
Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể dựa lưng vào một góc của phòng tắm, liều mạng bảo vệ các bộ phận quan trọng của mình, cố gắng tìm thời cơ tốt nhất để phản kích!
Bốn thanh niên xuống tay cực kỳ dã man.
Mizuno ngồi xổm trong góc, máu từ trán chảy ra, rất nhanh mặt đất chuyển thành một mảng đỏ tươi! Hết chương 1975.



Bạn cần đăng nhập để bình luận