Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2227. Quy định bất thành văn



Chương 2227. Quy định bất thành văn




“Đây là vấn đề lão đại muốn ta truyền đạt cho ngươi, thứ ngươi có là thời gian, cứ từ từ suy nghĩ.”
Tô Văn Văn không trực tiếp trả lời, nam nhân lạnh lùng nhìn Lý Tiểu Mục: “Ta nghĩ cho dù ngươi có tham vọng dấn thân vào chính trường, thì cũng cần phải có vốn liếng để tham gia vào chính trị. Trở thành kẻ cầm đầu của những tên ma cô tại Shinjuku mới là bước đầu tiên ngươi cần làm.”
Lý Tiểu Mục có chút sốc, hắn cố gắng tiêu hóa ý nghĩa thật sự của câu nói này, càng lúc càng tỏ ra cung kính: “Ngài đến tìm ta có căn dặn gì sao?”
“Thời cơ đến rồi.”
Nụ cười của Tô Văn Văn dưới ánh sáng mờ ảo của hành lang trông cực kỳ hung dữ: “Bắt đầu từ hôm nay, Cẩm Tú muốn quét dọn địa bàn.”
….
Mục tiêu của hội hữu nghị Nhật-Trung tối nay là khu 1 của Kabukicho. Shinjuku về đêm mới thực sự là Shinjuku. Không thể tìm ra ai đã nói lời này.
Nhưng không ai phủ nhận sự thật trong lời tuyên bố đó.
Những nữ hài khỏa thân dưới hàng đèn neon lấp đầy không khí cả con phố với vẻ ám muội và mơ hồ.
Bầu không khí này sẽ khiến ngươi hiểu ngay chủ đề thực sự của vùng đất này, cho dù ngươi đến từ đâu.
Khiêu dâm là thương hiệu đầu tiên của Shinjuku, sau đó hỗn loạn mới là thương hiệu thứ hai của nơi này.
Vào những năm 90, Shinjuku còn có một tên gọi khác ngoài thành phố không bao giờ ngủ.
Bảo tàng xã hội đen.
Nếu ngươi ở cách xa ngàn dặm, ngươi có thể không coi trọng danh hiệu này và thậm chí có thể tò mò về nó, nhưng con người thật kỳ lạ.
Khi ngươi thực sự đặt chân đến vùng đất này để vui chơi hay du lịch thì cái tên này đồng nghĩa với tai tiếng, thậm chí còn khiến du khách phải e dè.
Nhiều kẻ lừa đảo và người đi bộ lang thang trên đường phố, nhưng sinh động nhất vẫn là những người mặc vest, đeo mắt kính gọng vàng, cố gắng duy trì vẻ ngoài không phản cảm, cầm nhiều khăn tay và thẻ nhỏ trên tay.
Tại sao Lý Tiểu Mục không có bối cảnh bang phái nào lại có thể trổ hết tài năng của mình trong các ma cô?
Chân thành, lực tương tác.
Ngày nay, khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới có nhiều cảm xúc lẫn lộn về Kabukicho ở Shinjuku. Bọn hắn vừa khao khát ngành công nghiệp khiêu dâm vừa sợ hãi thế giới ngầm.
Đương nhiên, một người trong cuộc chân thành và không lừa dối khách du lịch là lựa chọn tốt nhất của bọn hắn.
“Ta có thể đưa ngươi đi bất cứ nơi nào ngươi muốn, cam đoan không có lừa đảo, ngươi đương nhiên phải trả một khoản phí nhỏ.”
Đây là lời mở đầu được quy định cho đội phụ trách ma cô của Lý Tiểu Mục khi tiếp xúc với khách du lịch.
Trước đây câu nói này không quá ràng buộc với nhóm của Lý Tiểu Mục, nhưng khi trên cổ áo của Lý Tiểu Mục có thêu hình rồng Hạ quốc, nó đã trở thành một quy tắc cần phải thực hiện.
Về việc ngươi có đủ can đảm để vi phạm quy tắc này và lừa tiền hay không?
Đám hung thần của Quốc tế Cẩm Tú đã nói với những người này về hậu quả duy nhất của việc vi phạm quy tắc bằng những trận đánh đẫm máu.

Tony đến từ Thượng Hải. Hắn là một trong những người gia nhập nhóm của Lý Tiểu Mục sớm nhất.
Hắn không phản đối việc Lý Tiểu Mục gia nhập hội hữu nghị Nhật- Trung, thậm chí có thể nói là cực kỳ ủng hộ việc này.
Ở đâu có người ở đó có giang hồ. Có chỗ dựa thật mạnh mẽ chắc chắn là điều tốt.
Tuy Lý Tiểu Mục mạnh vì gạo bạo vì tiền nhưng hắn chưa bao giờ lừa dối khách của mình.
Nhưng trước khi gia nhập hội hữu nghị Nhật-Trung, những con phố mà bọn hắn có thể thu hút khách hàng chỉ cách đó vài trăm mét, phần lãnh thổ còn lại thuộc về nhiều tổ chức khác nhau.
Tuy nhiên, trong những ngày gần đây, lãnh thổ bọn hắn có thể thu hút khách hàng đã mở rộng gấp nhiều lần.
Không ai cưỡng lại tiền, và Tony cũng không ngoại lệ.
“Mấy ngày nay ngươi không đến. Đây là tất cả các khoản thu nhập.”
Tony mặc trang phục chuyên nghiệp đang phát khăn tay theo cách quen thuộc như thường lệ. Khi nhìn thấy Lý Tiểu Mục xuất hiện trên đường, hắn lập tức chạy tới.
Tuy nhiên, không giống như trước đây luôn hành động một mình, lần này Lý Tiểu Mục đi cùng bảy tám người trẻ tuổi.
Mặc dù những người trẻ tuổi này có ngoại hình khác nhau nhưng trên khuôn mặt bọn hắn đều có khí chất giống nhau.
Sự hoang dã và sự hung dữ không thể kiềm chế.
“Uông Nam của Nộ La Quyền. Hắn cũng là thành viên của hội hữu nghị Nhật-Trung.”
Lý Tiểu Mục không nhận sổ sách, lịch sự giới thiệu hắn với những người trẻ tuổi xung quanh.
Con ngươi của Tony co lại.
Hắn cũng là người cũ lăn lộn ở Kabukicho. Hắn đương nhiên biết Nộ La Quyền đang nổi tiếng gần đây.
Việc những người trẻ tuổi này có thể chống đỡ được đòn tấn công của hội Sumiyoshi đã đủ đáng sợ, chưa kể đằng sau bọn hắn còn có một tên ma vương thực sự.
Do dự trước sự hung hãn của Tô Văn Văn đã dẫn đến việc tất cả cựu binh ở Kabukicho giờ đây đều mặc định gọi tên gia hỏa có hình xăm ma vương là ma vương.
“Buôn bán thế nào?”
Sau khi Tony cúi đầu chào, Lý Tiểu Mục nhìn chồng sổ sách thật dày trong tay hắn.
“Không ổn lắm, lượng khách hàng dạo này ở mức trung bình. Vị trí của chúng ta cũng không tốt lắm. Nhiều khách hàng đã bị người khác chặn lại trước khi bọn hắn đến đây.”
Vừa trả lời, Tony vừa bĩu môi về phía nhà hát Koma ở giữa Kabukicho: “Những kẻ đó đã trả phí bảo vệ cho người Đông Bắc và Đài Nam, nhưng bọn hắn không cho phép chúng ta đến đó để thu hút khách hàng.”
Lý Tiểu Mục quay sang giải thích với Uông Nam.
“Hiện tại Nộ La Quyền đã chiếm địa bàn của người nước N và Thượng Hải. Đây là phạm vi thế lực của chúng ta. Theo quy định bất thành văn của ngành chúng ta, bọn hắn không được phép đến đây để phát tờ rơi, quảng cáo và chúng ta cũng không được phép đến chỗ của bọn hắn.” Hết chương 2227.



Bạn cần đăng nhập để bình luận