Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2027. Cống hiến to lớn



Chương 2027. Cống hiến to lớn




Bóng người càng lúc càng gần.
"Lưu Chiêu Hoa!"
Tiểu Lý nhảy ra, vừa chĩa súng vào đối phương vừa gọi tên đối phương.
Lưu Chiêu Hoa giật mình, lập tức xoay người chạy trốn. Hơn nữa, hắn không quên rút súng ra.
Bị bắt thì chết chắc, hắn không thiếu dũng khí liều mạng.
Pằng!
Quả thật kỹ thuật bắn súng của Tiểu Lý rất chính xác. Mặc dù hai tay run không ngừng vì căng thẳng, nhưng hắn vẫn bắn trúng cẳng chân của Lưu Chiêu Hoa ngay từ phát đạn đầu tiên.
Sau khi nổ súng bắn đối phương, Tiểu Lý hô to theo quy định: "Bỏ vũ khí xuống, hai tay ôm đầu, nằm rạp xuống đất."
Lưu Triệu Hoa phớt lờ tiếng hét của đối phương.
Hắn lảo đảo ngã xuống, đồng thời bóp cò bắn Tiểu Lý. Nhưng từ cách bắn xiêu vẹo của hắn và viên đạn không biết đã bay đi đâu có thể thấy hắn không quen dùng súng.
"Ta có thể bắt hắn!"
Tiểu Lý trở nên cảnh giác khi Lưu Triệu Hoa bóp cò. Hắn làm động tác lộn nhào né tránh đúng chuẩn quân sự, sau đó lại bắn một phát trúng cánh tay của Lưu Triệu Hoa. Đối phương kêu gào thảm thiết, vũ khí rơi xuống.
"Ta đầu hàng!"
Trong thời khắc sinh tử, nỗi sợ hãi trào dâng. Lưu Triệu Hoa tuyệt vọng nhìn bắp đùi đẫm máu, giơ hai tay lên cao.
Hắn không phải thổ phỉ, tất nhiên không có gan quyết tử.
Nghe thấy đối phương đầu hàng, Tiểu Lý vui mừng khôn xiết.
Bắt sống được tên trùm buôn thuốc phiện lớn nhất từ khi dựng nước tới nay, có thể nói là miếng bánh từ trên trời rơi xuống đầu mình. Tiểu Lý đè nén nội tâm kích động, gân cổ hô: "Nằm rạp xuống đất, hai tay ôm đầu, không được có bất kỳ hành động gì."
Pằng!
Tiểu Lý còn chưa nói hết câu, lại thêm một tiếng súng vang lên.
Lưu Triệu Hoa đã giơ cao hai tay lúc này cơ thể nghiêng ngả, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn lồng ngực mình nở đóa hoa máu, cuối cùng mềm oặt ngã xuống.
Đến chết hắn cũng không hiểu tại sao mình đã đầu hàng rồi mà đối phương còn nổ súng.
"Sếp, hắn đã đầu hàng rồi mà, sao còn phải nổ súng?"
Tiểu Lý cả người dính đầy bùn đất đứng dậy, nhìn Kỳ Đồng Ủy thân hình thẳng tắp, vẫn giữ tư thế bắn súng bằng ánh mắt nghi ngờ.
"Ta đã nói rất có thể là trên người hắn có bom. Lũ người này không có nhân tính, chúng ta không thể tin lời bọn hắn."
Kỳ Đồng Ủy đưa ra lời giải thích, đồng thời duy trì động tác giơ súng, chậm rãi đi đến bên cạnh Lưu Triệu Hoa đã không còn hơi thở. Hắn dùng chân huých nhẹ vào cơ thể đối phương. Cảm giác truyền tới chân giúp Kỳ Đồng Ủy khẳng định đối phương đã chết. Đến lúc này, hắn mới dừng hành động đề phòng.
"Nhưng trên người hắn không có..."
Tiểu Lý cũng đi đến. Sau khi kiểm tra thi thể của Lưu Chiêu Hoa, hắn nói ra nhưng ánh mắt sắc bén lạnh lùng của Kỳ Đồng Ủy khiến hắn thức thời ngậm miệng.
Nhưng ánh mắt hắn nhìn ông chủ Kỳ đã trở nên kỳ lạ. Bởi vì hắn là cảnh sát hình sự, sau khi đi làm, điều đầu tiên được học là quy tắc sử dụng vũ khí. Hiện tại cấp trên của hắn đã vi phạm điều thứ mười trong quy định sử dụng vũ khí của Hạ quốc.
Nếu tội phạm đã dừng hành vi phạm tội, nghe theo mệnh lệnh của cảnh sát, thì cần phải dừng sử dụng vũ khí ngay lập tức.
Hai, tội phạm đã mất năng lực phản kháng thù uyệt đối không được tiếp tục bắn đối phương.
Quy định đã nói rõ, nếu xét một cách nghiêm ngặt thì hành động vừa rồi của ông chủ Kỳ đã vi phạm quy định nghiêm trọng, thậm chí bị tình nghi giết người!
"Ra ngoài làm việc đừng cứng nhắc như vậy."
Giọng điệu Kỳ Đồng Ủy nặng nề: "Lũ người buôn hàng trắng này toàn là kẻ điên, chúng ta không thể lấy tính mạng ra đùa giỡn."
Nói xong hắn kiểm tra vũ khí của Lưu Triệu Hoa.
Nam nhân nghiêm túc kiểm tra đạn trong súng, sau đó đột nhiên nói với Tiểu Lý: "Có phải ngươi cảm thấy ta vi phạm quy định không?"
Tiểu Lý thông minh, điên cuồng lắc đầu.
"Hắn mang súng, đương nhiên phải bắn tại chỗ."
Mình được ông chủ Kỳ một tay đề bạt, sự nghiệp và vận mệnh đã hoàn toàn trói buộc cùng đối phương. Điều quan trọng nhất là hắn cho rằng một tên trùm ma túy bị bắn chết là trừng phạt đúng tội.
Tiểu Lý không có quá nhiều gánh nặng trong lòng, quyết định che giấu sự thật này giúp lão đại.
"Sau khi trở về ngươi đến cục đi, lão Trường đội hai đã đến tuổi rồi."
Kỳ Đồng Ủy không nói trắng ra, vui vẻ vỗ vai Tiểu Lý. Tiểu Lý cười hùa theo không phát hiện ra trong lúc Kỳ Đồng Ủy nói chuyện với hắn đã âm thầm đóng chốt bảo hiểm khẩu súng của Lưu Triệu Hoa.
Lòng người hiểm ác...

Tin tức Kỳ Đồng Ủy dẫn đội vượt ngàn dặm xa xôi, bất ngờ tập kích Lưu Triệu Hoa nhanh chóng truyền về Thiên Đô. Truyền thông lập tức tuyên truyền.
Tất nhiên trong đó nhấn mạnh sự nguy hiểm của Lưu Chiêu Hoa đối với xã hội, và sự vất vả của các đồng chí cảnh sát.
Khác với người bình thường coi đây là câu chuyện trà dư tửu hậu, tin tức này đã gây chấn động khá lớn trong một phạm vi không nhỏ.
Trong một cuộc họp không có Tô Trung Hòa tham dự nhưng có quy cách cực cao, Lưu Lương hệ thống chính pháp cười ha ha đưa ra ý kiến.
"Vẫn là các đồng chí Thiên Nam chúng ta tài giỏi. Hiện tại trụ sở cảnh sát đã quyết định trao tặng vinh dự chiến công hạng một cho đồng chí Kỳ Đồng Ủy. Ta thấy Thiên Nam chúng ta không thể tụt lại phía sau."
"Ta đồng ý. Lưu Chiêu Hoa quá nguy hiểm với xã hội, ông chủ Kỳ đã có cống hiến to lớn cho sự bình yên của xã hội và hạnh phúc của người dân."
Cố Thanh Tùng ở bên cạnh cũng mỉm cười phụ họa.
Dăm ba lời của mấy người này đã quyết định chuyện ông chủ Kỳ được trao tặng danh hiệu chiến sĩ nhân dân Thiên Đô. Hết chương 2027.



Bạn cần đăng nhập để bình luận