Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 382: Huyện thừa Trương Lam Vũ

Chương 382: Huyện thừa Trương Lam Vũ
Tô Định Bắc lạnh lùng nhìn giám đốc Điền nói xong mới ung dung cất lời: "Ngươi đã đóng góp nhiều công lao cho Cẩm Tú, vậy thì ta đây hỏi ngươi, lương của ngươi là bao nhiêu? Vợ của ngươi làm thế nào được làm việc ở nhà trẻ khu Bắc? Nhà của ngươi ở đâu ra? Xe của ngươi do đâu mà có?”
Giọng nói của Tô Định Bắc trở nên lạnh lẽo: "Cẩm Tú đền đáp ngươi xứng đáng, nhưng lòng tham của ngươi lại không đáy.”
Quản lý Điền nhìn Từ Hoa vẫn không nhúc nhích, rồi lại nhìn Tô Định Bắc mơ hồ có dáng dấp đáng sợ kia, cuối cùng cúi đầu nói một câu: "Ta từ chức."
Nếu chuyện này xảy ra trước vụ nổ, Tô Bình Nam có thể tha cho giám đốc Điền, cùng lắm là để hắn bồi thường số tiền đã nuốt chứ không đuổi tận giết tuyệt. Nhưng sự việc lại phát sinh sau vụ nổ.
Tô Định Bắc hỏi ý kiến của Tô Bình Nam về cách xử lý, nhưng Tô Bình Nam chỉ nói: "Việc này phải làm dứt khoát, không để lưu lại hậu họa.”
Tô Định Bắc cũng đồng ý, bạo lực trong lòng nàng không ít hơn Tô Bình Nam bao nhiêu, theo ý kiến của nàng thì loại người vô ơn này nên giết một răn trăm.
Vì vậy khi giám đốc Điền nói xong, Tô Định Bắc nhìn hắn như người chết: "Quá muộn rồi."
“Muộn?”
Quản lý Điền ngẩng đầu có phần không hiểu. Cánh cửa được đẩy ra, hai hán tử hung hãn mặc áo có thêu hình rồng trên cổ ở bộ phận có liên quan đã đi vào.
“Bộp!”
Một tập tài liệu khác bị ném lên bàn, giọng nói lạnh lùng của Tô Định Bắc vang lên: "Hai năm, sáu khoản tiền. Chúc mừng ngươi, sau này chỗ ngươi ở sẽ không cần phải tiêu tiền nữa.”
Trong năm ngày, bảy người đã vào tù.
Tô Định Bắc đã sử dụng thủ đoạn thiết huyết để thông báo sự tồn tại của mình cho tất cả các nhân viên của Viễn thông Cẩm Tú.
Bất cứ ai biết tập đoàn Cẩm Tú đều biết phúc lợi của Cẩm Tú tốt như thế nào. Lần này, Tô Định Bắc đã sử dụng chiến thuật cứng rắn để cho mọi người biết thủ đoạn của Cẩm Tú đối với những người không tuân thủ quy định khốc liệt ra sao.
Tô Bình Nam muốn xây dựng một hệ sinh thái thuộc về Cẩm Tú, để những người bên dưới hiểu được cái giá phải trả của sự phản bội lớn như thế nào. Lần này giám đốc Điền đã cho mọi người một bài học nhớ đời.
Cái còng mà giám đốc Điền đang đeo trên tay vẫn còn chưa nóng thì Điền phu nhân đã nhận được giấy đuổi việc của trường mẫu giáo.
Căn nhà do Cẩm Tú giao ban đầu cũng được thông báo lấy lại. Điền phu nhân không phục đã tìm đến một công ty luật. Sau khi đọc hợp đồng xong, luật sư của văn phòng luật cười bất lực đẩy trả lại cho Điền phu nhân và nói: "Ít nhất có hai điều khoản được viết rõ ràng trong đó. Mười lăm năm, sau mười lăm năm làm việc ở công ty Cẩm Tú thì quyền sở hữu ngôi nhà này mới thuộc về ngươi."
Sau khi Điền phu nhân chạy liên tiếp mấy công ty luật đều nhận chung một câu trả lời, nàng đành chấp nhận số phận của mình.
Những ngày khó khăn sau đó chỉ mới bắt đầu.
Sau hai tháng chịu đựng, Điền phu nhân không thể chịu được nữa, nàng đến thăm giám đốc Điền giờ đây đã già cả hốc hác không ra hình người, lau vài giọt nước mắt sau đó đập núi chấn hổ mang theo con cái rời khỏi Thiên Đô.
Tập đoàn Cẩm Tú có luật lệ nghiêm ngặt, Tô Bình Nam là kẻ máu lạnh có thủ đoạn mạnh mẽ, nhưng khi con người đã ham muốn thì khó bình tĩnh. Thời cơ Tô Định Bắc ra tay lần này đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho nhiều người đang có chút công lao với Cẩm Tú.
Những gì Cẩm Tú cho ngươi, ngươi không thể không lấy. Những gì Cẩm Tú không cho ngươi, ngươi tuyệt đối đừng lấy.

Khi Tô Định Bắc bắt đầu dần thể hiện tài năng của mình, Trương Lam Vũ cũng xuất đầu lộ diện.
Người này có thể nhẫn nhục chịu đựng, có tài năng, đầy tham vọng, vì vậy hắn đã nhìn thấy tia sáng này. Trương Lam Vũ vì một chút cơ hội kia mà đã có thể nghiên cứu các tài liệu chính sách ở trường trong suốt mấy năm. Chỉ riêng chuyện này thôi đã phản ánh một cách sinh động sự ẩn nhẫn và dã tâm của người này.
Hơn nữa hắn biết tiến lùi đúng lúc.
Sau khi đi theo ông chủ Cố, hắn làm việc vô cùng cẩn thận không có chút tùy tiện bừa bãi nào.
Ngay cả trong trường hợp Cẩm Tú có thể trao cho hắn lợi ích, người này cũng rất có chừng mực, vì vậy Tô Bình Nam luôn coi trọng hắn.
Tô Bình Nam thích giao dịch với những người thông minh vì đối phương biết bọn hắn cần gì và có thể cho gì.
Vì vậy khi Tô Bình Nam nhận được cuộc gọi từ Ô thành, hắn quyết định đến gặp người chủ động nhờ giúp đỡ, dù Trương Lam Vũ vừa được thăng chức từ một thư ký lớn lên một huyện thừa nhỏ.
Trương Lam Vũ được thăng chức làm huyện thừa huyện Lương Thành trong một thời gian ngắn như vậy là do năng lực mà hắn đã thể hiện trong công việc dạo gần đây.
Dù ở phương diện chính sách hay sự việc cụ thể nào, người này đều nắm trong tầm tay, hơn nữa đánh một phát là trúng.
Ban đầu ông chủ Cố không muốn để Trương Lam Vũ ra đi, nhưng ông chủ Cố là người có lòng mến tài. Bởi vì Trương Lam Vũ không còn trẻ nữa, đối với Trương Lam Vũ mà nói, đi sớm một ngày đó chính là vốn liếng cho hắn. Vì vậy nghĩ tới nghĩ lui, ông chủ Cố vẫn để hắn đi.

Điều quan trọng nhất trong năm nay là gì?
Phát triển kinh tế.
Là một huyện thừa ở một huyện nghèo nàn, cách thức phát triển nơi này đã khơi dậy hùng tâm tráng chí của Trương Lam Vũ.
Sau khi vất vả một nắng hai sương hoàn thành sắp xếp xong, Trương Lam Vũ đã tìm hiểu kỹ về Lương Thành, hắn đã hiểu ra một vấn đề.
Đó chính là để tạo ra kết quả đáng kinh ngạc một cách nhanh chóng, hắn cần một công ty sẵn sàng đầu tư để vực dậy nền kinh tế của nơi này.
Nói cách khác, hắn cần một đồng minh hỗ trợ hắn kinh doanh.
Nghĩ đến các đồng minh kinh doanh, đối tượng đầu tiên Trương Lam Vũ nghĩ đến là tập đoàn Cẩm Tú của Tô Bình Nam.
Vì vậy vấn đề đặt ra trước mắt là liệu một huyện lạc hậu như Lương Thành có đáng để tập đoàn Cẩm Tú đầu tư hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận